
Hai giai đoạn cuộc đời của Milan Kundera
Theo thông tin từ Hãng tin AP tại Pháp, tin tức được báo chí Cộng hòa Czech đăng tải đầu tiên. Milan Kundera là một nhà văn người Tiệp Khắc (cũng được coi là người Czech). Ông đã sống lưu vong tại Pháp từ năm 1975 và nhận quốc tịch Pháp vào năm 1981. Từ năm 2019, ông cũng có quốc tịch Czech.
Trong cuộc đời, Milan Kundera như đã trải qua hai thời kỳ: một ở Tiệp Khắc và một ở Pháp. Về mặt văn học, ông coi chính mình là một nhà văn người Pháp và khẳng định rằng tác phẩm của mình nên được xem xét như văn học Pháp.
Trong cuộc sống hàng ngày, Milan Kundera lựa chọn sự riêng tư. Ông quyết định giữ bí mật về cuộc sống cá nhân của mình vì ông tin rằng chúng ta đang sống trong một thời đại mà 'sự riêng tư bị xâm phạm'. Ông chỉ đồng ý trả lời một số ít cuộc phỏng vấn và giữ thông tin về bản sơ về bản thân ở mức tối thiểu.
Ngay cả khi tuyển tập tác phẩm của ông được phát hành hoàn chỉnh vào năm 2011, ông vẫn từ chối xuất hiện trước máy quay. Ông yêu cầu tất cả sách của mình chỉ được phát hành bản in và không số hóa, vì ông lo ngại cho tương lai của văn chương và không đồng tình với việc đọc sách trên 'màn hình'.
Với Cộng hòa Czech - quê hương nhưng cũng không hoàn toàn là quê hương vì quốc gia trong thời ông sống đã mất khỏi bản đồ thế giới - nhà văn có mối quan hệ phức tạp. Ông ít khi trở lại đây và nếu cần phải, ông sẽ đi một cách ẩn danh, đặt phòng khách sạn dưới một bút danh khác.
Mặc dù quốc tịch Czech đã được phục hồi cho ông vào năm 2019, ông vẫn luôn xem mình là người Pháp.
'Khi tôi còn là một đứa trẻ, nếu có ai đó nói với tôi rằng 'Một ngày nào đó, đất nước của bạn sẽ biến mất khỏi thế giới', tôi sẽ coi đó là điều vô lý, không thể tưởng tượng được.'
'Một người đàn ông nhận thức được bản thân là phàm nhân, nhưng vẫn tin rằng quốc gia của mình sẽ sống mãi vĩnh cửu' - Kundera chia sẻ với tác giả Philip Roth trong một cuộc phỏng vấn của New York Times vào năm 1980, chỉ một năm trước khi ông nhận quốc tịch Pháp.

Nhà văn luôn đặt niềm tin vào “sức mạnh của tiểu thuyết”
Theo CNN, phong cách văn chương của Milan Kundera kết hợp giữa sự dí dỏm, hài hước và các cuộc tranh luận triết học sâu sắc, cùng những mô tả châm biếm về cuộc sống.
Là một người rất tin vào sức mạnh của tiểu thuyết, ông cho rằng thể loại này nên được coi là một loại nghệ thuật riêng biệt. Kundera cũng ngày càng trở nên kỹ lưỡng hơn và bảo vệ tác phẩm của mình. Ông nổi tiếng với việc xem xét rất cẩn thận các bản dịch sách. Ông đã kiểm tra một cách cẩn thận bản dịch tiếng Pháp của bảy tiểu thuyết đầu tiên, và hiện nay ông coi chúng là bản dịch chuẩn và yêu cầu các dịch giả sử dụng chúng.
Bên cạnh đó, ông từ chối tất cả các phiên bản chuyển thể thành phim từ sách của mình, bắt đầu từ bộ phim The Unbearable Lightness of Being (1988). Kundera từng làm cố vấn cho bộ phim này - với sự tham gia của các diễn viên nổi tiếng như Daniel Day-Lewis và Juliette Binoche. Tuy nhiên, sau đó ông nói rằng bộ phim ít phản ánh tinh thần của cuốn sách.
Những tác phẩm của Milan Kundera đã được phát hành ở Việt Nam
' 1/ Cuộc sống nhẹ nhàng và khôn ngoan '
Được Milan Kundera sáng tác vào năm 1982 và xuất bản lần đầu tiên vào năm 1984 tại Pháp, “Cuộc sống nhẹ nhàng và khôn ngoan” là một tiểu thuyết đầy tính hiện sinh, từ chính tựa đề của cuốn sách.
Câu chuyện diễn ra xung quanh hai người đàn ông và hai người phụ nữ. Tomas - nhân vật chính trong tiểu thuyết - là một bác sĩ phẫu thuật, hấp dẫn và hóm hỉnh, coi tình dục và tình yêu như hai khái niệm độc lập. Anh ta quan hệ với rất nhiều phụ nữ, nhưng chỉ yêu một người duy nhất. Tác phẩm nói về những bí mật trong tình yêu, tình dục và sự hữu hạn của cuộc sống con người.
' 2/ Sách hài hước và quên lãng '
Cuốn tiểu thuyết được phát hành lần đầu tiên tại Pháp vào năm 1979, tập trung vào khám phá và hiểu biết sâu sắc về bản chất con người trong các tình huống thay đổi.
Cuốn tiểu thuyết “Sách cười và lãng quên” được phát hành lần đầu tiên tại Pháp vào năm 1979, tập trung vào việc khám phá và hiểu biết sâu sắc về bản chất con người trong các tình huống thay đổi.
Như hầu hết các tác phẩm khác mà Milan Kundera viết trước hoặc sau đó, 'Sách cười và lãng quên' không thể tránh khỏi những biến động của lịch sử. Trong mỗi tác phẩm của Kundera, điều quan trọng nhất luôn là việc khám phá sâu sắc bản chất con người trong mọi tình huống, dù điều đó thường kết thúc bằng sự nghịch lý.
' 3/ Nghệ thuật tiểu thuyết '
Trong tác phẩm phi hư cấu này, Milan Kundera cung cấp một 'lời thú nhận của người học' về nghệ thuật của cuốn tiểu thuyết. Ông viết: “Mỗi tác phẩm của một nhà văn đều chứa đựng một quan điểm sâu sắc về lịch sử của tiểu thuyết, một khái niệm về cái mà tiểu thuyết thực sự là.”
Cuộc thảo luận của Kundera về tác phẩm của chính ông bao gồm quan điểm của ông về vai trò của các sự kiện lịch sử trong tiểu thuyết, ý nghĩa của hành động và việc tạo ra nhân vật trong tiểu thuyết hậu tâm lý. Những suy tư của ông về tình trạng của tiểu thuyết châu Âu hiện đại trong thời đại 'nghịch lý đầu cuối' cũng hài hước, ban đầu và sâu sắc như tiểu thuyết đặc biệt của ông.
' 4/ Di chúc phản bội '
Di chúc phản bội là một tiểu luận gồm chín phần liên kết với nhau bằng các đoạn văn và trình tự, không có câu chuyện hoặc cốt truyện, không có nguyên tắc cấu trúc hoặc chủ đề chung; nhưng có một sự rõ ràng trong tư duy về nghệ thuật và người sáng tạo nghệ thuật.
Trong cuốn sách này, Kundera đặc biệt quan tâm đến các tác giả lớn của thế kỉ 20 như Franz Kafka, Thomas Mann, Hemingway, Rabelais và những nhạc sĩ mà ông ngưỡng mộ như Stravinsky và Janacek, với một lượng kiến thức về văn học và âm nhạc rất đáng kinh ngạc.
' 5/ Trì hoãn '
Chậm” (còn được biết đến với tên gốc là “La Lenteur”) là tác phẩm đầu tiên mà Milan Kundera viết bằng tiếng Pháp và được xuất bản vào năm 1995.
Trong “Chậm”, Milan Kundera không chỉ khám phá về tình yêu mà còn đề cập đến những nghịch lý. Tác phẩm này giới thiệu những ý tưởng về chủ nghĩa hưởng lạc và hiện tượng xã hội đương đại đang hạn chế khả năng thưởng thức những điều tinh tế và đẹp đẽ trong cuộc sống.
' 6/ Khả năng sống mãi '
Năm 1990, ông viết và xuất bản cuốn Sự bất tử, một sự cam kết tuyệt đối với tuyên ngôn của chính mình - từ chối mọi mối liên kết kịch tính có thể đưa câu chuyện của ông ra ngoài những khuôn mẫu có sẵn, viết để không ai chuyển đổi sách thành bất kỳ hình thức tồn tại nào khác, ngoại trừ tiểu thuyết.
“Sự bất tử” đơn giản về cốt truyện nhưng thách thức cho người đọc nếu họ mong đợi một câu chuyện gây cấn. Milan Kundera không đưa người đọc vào bất kỳ hệ thống logic nào về nhân vật và hành động của họ. Các nhân vật không chiến đấu với ai ngoại trừ việc tồn tại của bản thân họ.
' 7/ Lễ hội của sự vô nghĩa '
Với khả năng làm sáng tỏ những vấn đề nghiêm trọng mà không cần sử dụng vũ khí lớn, luôn lấy cảm hứng từ thực tế của thế giới hiện tại nhưng đồng thời tránh né khỏi chủ nghĩa hiện thực, đó là điều Milan Kundera thể hiện qua tác phẩm “Lễ hội của sự vô nghĩa”.
Việc đưa một phần của tính “không nghiêm túc” vào trong tiểu thuyết không còn là điều bất ngờ với những người đã từng đọc các tác phẩm trước của Milan Kundera.
' 8/ Những mối tình dở khóc dở cười '
Bảy truyện ngắn của Milan Kundera, với lối viết sâu sắc, sống động, phóng túng và đặc biệt là hài hước, có thể được coi là một cửa sổ mở ra nhẹ nhàng và thú vị, cho phép độc giả từ mọi tầng lớp tiếp cận tư duy cũng như phong cách văn chương của nhà văn phức tạp và kỳ diệu này.
Thể qua những mối tình yêu và tình dục đầy mỉa mai, Milan Kundera chỉ trích những quan niệm sai lầm về đạo đức, hành vi và đặc biệt là tư tưởng, làm cho con người bị ràng buộc bởi những khái niệm cũ kỹ, làm xa lạ với khả năng cảm nhận và trải nghiệm đời thực một cách chân thực và cá nhân.
' 9/ Một cuộc gặp mặt '
Dù có tiêu đề là “Một cuộc gặp gỡ”, nhưng thực tế trong tác phẩm này, Milan Kundera đã trải qua nhiều cuộc gặp với nhiều tác giả qua việc đọc sách, trò chuyện, và phân tích. Ý chính của tác phẩm vẫn xoay quanh việc thảo luận về tiểu thuyết, nghệ thuật, và mối quan hệ của chúng với thế giới, tiếng cười, cái chết, sự lãng quên và ký ức.
' 10/ Bức màn '
Trong “Bức màn”, tác giả cố gắng định nghĩa tiểu thuyết là gì, tại sao nó lại đặc biệt đến như vậy, trước hết là trong văn học và sau đó so sánh với các môn nghệ thuật khác. Ông muốn hiểu về tiểu thuyết và đặc biệt là đặt tiểu thuyết vào một bối cảnh lịch sử và địa lý. Ý tưởng là để hiểu rõ quá trình phát triển của môn nghệ thuật mà mục đích có thể được tóm gọn trong việc khám phá sâu vào tâm trí của nhân vật.
' 11/ Vô cùng vô giá trị '
Câu chuyện này kể về những hành trình trở về của những người Séc sống ở nước ngoài: Irena đã sinh sống lâu dài tại Pháp với chồng, trong khi Josef đã sống ở Đan Mạch. Chồng của Irena đã qua đời, và vợ của Josef cũng không còn. Họ trở về quê hương và tình cờ gặp nhau, tạo ra một cuộc gặp lại đầy trớ trêu. Trong thời gian ở Séc, cả hai đều phải đối mặt với những cuộc gặp gỡ, một cuộc đối mặt với quá khứ, môi trường đó thường gây ra những vấn đề không nhỏ về tâm lý, xúc cảm và tinh thần.
- Tổng hợp bởi Mytour