Hoạn Thư ban đầu trông như một người thông minh, linh hoạt: Ngay từ khi nghe lời của Kiều và thấy thái độ của cô, Hoạn Thư đã tỏ ra bối rối và hốt hoảng. Nhưng sau đó, anh ta đã nhanh chóng tỉnh táo và trở nên điềm đạm, “tìm cách ổn định bản thân”.
Câu “tìm cách ổn định bản thân” của Hoạn Thư (trong thực tế là một phương pháp giải thích để xóa đi tội lỗi) thể hiện rõ tính cách thông minh linh hoạt của anh.
Trước hết, Hoạn Thư dựa vào lòng tự ái tự tôn của phụ nữ để giải quyết tội lỗi “Vì tôi cũng là phụ nữ - Ghen tuông thì cũng là điều bình thường”. Lí do này đã làm mờ đi sự đối lập giữa Kiều và Hoạn Thư, biến Hoạn Thư từ một đối thủ trở thành một người đồng cảnh, cùng chung “vận mệnh phụ nữ”. Nếu Hoạn Thư có lỗi, thì đó cũng là do lòng tự ái chung của phụ nữ. “Chồng chung không dễ mà ai chiều cho ai”. Từ kẻ phạm tội, Hoạn Thư đã biện minh cho mình trở thành nạn nhân của chế độ đa vợ.
Tiếp theo, Hoạn Thư tiếp tục bày tỏ “tình cảm” của mình khi để Kiều ra đi viết kinh ở Quan Âm Các và không truy cứu khi cô rời khỏi nhà họ Hoạn.
+ Cuối cùng, Hoạn Thư chấp nhận toàn bộ trách nhiệm về hành động của mình, chỉ hy vọng vào lòng khoan dung rộng lớn như biển của Kiều: “Vẫn mong nhờ tình thương tha thứ”.
Qua việc giải thích để gỡ bỏ tội lỗi, có thể nhận thấy sâu sắc cuộc sống của Hoạn Thư đến mức “kỳ lạ bí ẩn”.
Trích từ: Mytour