Trong mùa thu se lạnh, có hai người đã rót vào đó tuổi trẻ rực rỡ của họ, để rồi chỉ còn lại những ký ức. Tôi đắm chìm trong hoàng hôn, uống một ngụm nhớ về cậu, một ngụm nuối tiếc. Hạnh phúc trần gian luôn phù phiếm, những lời hẹn hò ngày hôm qua giờ đây đã tan biến.
Có những người thích mùa thu vì sự đẹp đẽ, lãng mạn và cảm giác u buồn. Nhưng cũng có những người cho rằng mùa thu là thời điểm của những linh hồn lãng mạn. Đối với tôi, nó không hẳn là lãng mạn hoặc u buồn như mơ. Mùa thu với tôi là mùa của những kỷ niệm. Tôi nhớ rõ như in mùa thu năm đó, cùng người tri kỷ đạp xe khắp nơi cho đến khi lạc đường. Tôi và cậu ta đã trải qua biết bao sóng gió trong cuộc sống. Và rồi vào mùa thu ấy, lá vàng rơi. Cậu ấy rời bỏ tôi mà không nói một lời. Cậu ấy đã đi xa rồi. Một sự ra đi bất ngờ, làm tôi choáng váng. Tin tức về việc cậu ấy đi đột ngột như một cú sốc. Trái tim tôi trống rỗng tan tành. Mặc dù trước đó, cậu ấy luôn ở bên cạnh tôi.
Tương tự như tất cả mọi người, tôi có một người bạn rất thân. Tình bạn đó kéo dài suốt mười năm. Nhưng không biết từ khi nào, chúng tôi không gặp nhau nữa. Chúng tôi đã lạc mất nhau trong cuộc đời. Cô ấy từng nhịn đói để giúp tôi trả số tiền bị bạn cắm đầu đốt. Chúng tôi đã dạo chơi khắp nơi, lạc đường cùng nhau, và bị trách mắng cùng nhau. Mỗi ngày, chúng tôi gặp nhau ở quán sau giờ tan học. Chúng tôi đồng ý bị cô lập miễn là không rời xa nhau. Và rồi một ngày đẹp trời, chúng tôi không còn thân thiết nữa. Không gianh giành, không tranh cãi, không lời từ biệt, chỉ hiểu lầm.
Dưới làn gió se lạnh của mùa thu, mưa rơi như ngày xưa. Ký ức đang dậy sóng, đi qua mỗi nỗi nhớ trên con đường suy tư với những vết chân lảo đảo. Ở một nơi xa xăm, trên con đường vắng vẻ, Nhung đã dẫn tôi đi ngắm hoàng hôn. Nhưng thời gian đã tách chúng ta ra hai hướng. Từ khi nào mà chúng ta không còn cùng nhau, cùng cảm xúc, cùng con đường nữa. Mọi thứ đã thay đổi khi thời gian cuốn chúng ta theo, khiến cuộc đời của chúng ta không còn gặp nhau nữa. Chúng ta đã lỡ lời nhau và giờ đây phải đối diện với sự nhạt nhòa của hiện tại. Liệu có phải do tôi đã quên cậu ấy hay cậu ấy không tin tôi? Có lẽ không phải lỗi của ai cả, bởi cuộc sống đã tựa như một vết thương không dứt.
Nhung, Sinh Ra Trong Cô Đơn
Cuộc Đời Sau Khi Nhung Đi
Những Kỷ Niệm Về Nhung
Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh Với Nhung
Hai Con Đường Song Song
Cuộc Gọi Cuối Cùng Từ Nhung
Cuộc Sống Sau Khi Nhung Đi
Nhớ Thương Còn Đọng Lại
Tôi Sẽ Đợi Nhung
Tình Cảm Vẫn Như Ngày Ấy
Trân Trọng Người Thân Trong Mắt