Bữa tối đã được nấu sẵn, xung quanh bây giờ đều là những mùi thơm đậm đà, gia đình, bạn bè - những người thân quen. Họ sẽ có một bữa ăn ngon và những cuộc trò chuyện vui vẻ. Nhưng đáng tiếc, có những người cảm thấy mình đơn độc giữa những câu chuyện, họ không cảm thấy vui vẻ, không hứng thú. Dù đi cắm trại cùng lớp nhưng họ lại cảm thấy như mình không tồn tại giữa niềm vui của mọi người.
Một cảm giác khó chịu thật. Đó là khi bạn ở trong một đám đông, với bạn bè, gia đình nhưng vẫn cảm thấy cô đơn. Ban đầu có lẽ bạn sẽ không tin, nhưng điều này thường xuyên xảy ra.
Vậy, tại sao lại cảm thấy cô đơn giữa đám đông?
Bạn có biết không, con người ta thật phức tạp. Khi cảm thấy cô đơn, bạn muốn kết nối với người khác. Chúng ta muốn có nhiều người ở xung quanh, dù họ không nói với bạn hoặc khi bạn nói chuyện với rất nhiều người nhưng trái tim cầu cứu 'xin đừng nói chuyện nữa, tôi đang cô đơn'.
Tình trạng này có thể do chúng ta đang ở trong một đám đông không phải của mình. Số lượng có thể lên đến hàng trăm, nhưng trong đó chỉ có 1% phù hợp với bản thân. Đầu tiên, một buổi tiệc với toàn người lạ và họ lại là người hướng ngoại trong khi bạn là người hướng nội. Điều này tạo ra sự khó khăn. Bạn đam mê nhạc retro nhưng lại đang đứng chuyện với một đám cuồng nhạc rock, điều này khiến bạn cảm thấy lạc lõng giữa nhóm đó.
Chắc chắn có thể là do chúng ta đã phải chịu nhiều tổn thương tinh thần trong quá khứ. Chấn thương từ thời thơ ấu là nguyên nhân chính. Nó ảnh hưởng đến mỗi cá nhân trong quá trình trưởng thành và phát triển của họ. Tôi sinh ra bình thường nhưng sau đó một căn bệnh đã khiến tôi trở nên khác biệt, không bình thường như những đứa trẻ khác. Sự chế nhạo, sự thương xót của người thân là những gì đã làm tổn thương tâm hồn tôi. Tôi đã phải tự mình tạo ra một lớp vỏ bọc cứng cáp, cố gắng học tập và làm việc, nhưng đôi khi tôi cảm thấy bị bỏ rơi. Khi bị chê bai về vẻ ngoài, tôi chỉ biết cười giả tạo.
Hài hước thật! Mọi câu chuyện sau đó chỉ là cách để che giấu trái tim đau đớn. Những trải nghiệm như vậy không chỉ ảnh hưởng đến cảm giác an toàn của chúng ta mà còn hình thành ý thức về các mối quan hệ, mức độ tin cậy của người khác, ý thức về bản thân và sự xứng đáng của một người. Tôi cũng vậy, với mọi người, tôi luôn cố gắng, dùng nụ cười để che lấp sự sợ hãi. Nhưng khi bị tổn thương, tôi khó lòng tin vào ai.Hơn nữa, xã hội coi trọng tính cứng rắn, tính độc lập. Từ khi còn nhỏ, chúng ta đã được dạy rằng không thể yếu đuối. Cảm xúc của chúng ta trở thành điều xấu hổ. Chúng ta tự tạo ra một bức tường để che giấu cảm xúc của mình. Dần dần, chúng ta cảm thấy cô đơn. Đôi khi, bạn muốn vượt qua bức tường nhưng sợ phải đối mặt với sự phê phán.
Cũng có lúc bạn cảm thấy cô đơn vì bạn quá tự tin vào bản thân. Sự khen ngợi của người khác khiến bạn cảm thấy mình đã đủ tốt. Nhưng đau lòng khi bạn bị lừa dối, để lại mình cô độc. Họ chỉ muốn bạn tự tin và rồi lại để bạn một mình.
Chắc hẳn bạn đã nghe câu: “người trên đỉnh cũng cô đơn không kém!”. Đúng vậy, vua chúa là những người nắm giữ quyền lực tối cao, hàng nghìn dân chúng tuân theo họ, nhưng ít ai hiểu được nỗi cô đơn của họ. Bạn có thể nói rằng để thành công, bạn phải chịu đựng sự cô đơn. Đúng, sự cô đơn giúp bạn tiến xa hơn trên con đường thành công, nhưng nó cũng dần dần hủy hoại bạn khi bạn đạt được thành công. Vì mọi người sẽ nhìn bạn với ánh nhìn khác biệt và rất khó tìm người cùng chí hướng. Khi bạn tìm thấy người cùng chí hướng, sự cô đơn đã khiến con tim bạn lạnh hơn cả cực bắc nam.
Vậy không phải chúng ta phải sống mãi trong cô đơn sao?
Không! Đừng mất lòng tin như vậy.
Đầu tiên, hãy tiếp tục bước về phía trước, đừng bao giờ nản lòng. Bước đi phải điều chỉnh tốc độ, không nên vội vàng, cứ từ từ mà cảm nhận sự thay đổi của cuộc sống, những điều thực và giả, sự sôi động, tranh chấp của cuộc sống... Chỉ cần tiếp tục bước đi, những gì đã qua hãy để nó đi, không nên quay đầu lại vì không có ích gì... Việc này có lợi hơn không? Ngày hôm nay là bước đệm cho ngày mai bước tiếp một cách vững vàng.
Bởi chỉ khi bạn tiếp tục bước về phía trước, sự cô đơn chỉ là một thử thách trong cuộc sống của bạn. Bạn vượt qua sự cô đơn, nỗ lực học tập, làm việc và sống vì chính bạn, thì sự cô đơn có thể trở thành bạn đồng hành tuyệt vời. Chúng ta không có một đám bạn để đi chơi tết, không có ai để ôm vào trong những đêm lạnh, nhưng chúng ta thấy vui vẻ với bánh chanh thơm ngon, ly rượu vang ấm lòng. Bạn bè có nhau để học tập, soạn đề án, còn bạn có công nghệ, bút viết, nhưng nhớ rằng sau những đêm bạn vượt deadline, những dòng điện vẫn chảy vì bạn, đèn nhà vẫn sáng để bạn hoàn thành công việc.
Cuộc sống này đặt ra quá nhiều thử thách cho mọi người. Đừng trách người khác không hiểu bạn! Họ cũng có những khó khăn riêng, có nỗi lòng riêng. Thay vì chờ người ta kể chuyện thử, hãy bắt đầu bằng cách kể chuyện với họ. Đôi khi bạn thích retro, họ thích nhạc rock, hãy kết hợp cả hai và thưởng thức âm nhạc cùng nhau. Mời thêm một số ông bà cụ nữa, hai thế hệ sẽ kể chuyện về phong cách nhạc của họ. Hãy mở rộng tâm hồn và khám phá những thứ mới mẻ trong cuộc sống.
Cuộc sống vẫn là như vậy, và sự cô đơn thường tồn tại. Dù cô đơn, nhưng mỗi người lại có cách cảm nhận riêng, một loại 'cô đơn sành điệu'. Có vị đắng, cay, ướt át và cả những vị chua chát, ngọt ngào. Cuộc sống là một dãy chuyện ngọt đắng, và hãy biến nó thành một bài học cho bản thân.
Hãy thử một điều khác. Đừng ngần ngại, hãy gọi điện cho một người bạn thân và nói rằng: “Hôm nay là một ngày tuyệt vời! Tôi rất trân trọng bạn đã hiện diện trong cuộc đời của tôi.”