Giới thiệu về tác giả, tác phẩm và vị trí của đoạn thơ, đồng thời đưa ra nhận xét, đánh giá ban đầu về đoạn thơ.
Liệt kê và phân tích những suy nghĩ, đánh giá về nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ một cách tuần tự.
Hình ảnh về vầng trăng cùng cảm xúc của nhà thơ:
Sống trong thành phố hiện đại với nhiều tiện ích vật chất như 'ánh đèn, gương', dường như không còn chỗ cho vầng trăng tình nghĩa của người lính: 'vầng trăng đi qua ngõ như người xa lạ đi ngang'.
Sự xuất hiện bất ngờ của vầng trăng trong tình huống đặc biệt tạo nên ấn tượng mạnh mẽ: 'đột ngột Vầng trăng tròn'. Ngay khi 'phòng buynh đinh tối om', nhà thơ mới nhận ra vẻ đẹp chân thực của vầng trăng tròn mà đã bị quên lãng dưới ánh đèn và gương.
Cảm xúc chân thành, có phần trang trọng trong tư thế im lặng: 'Ngửa mặt lên nhìn mặt / có gì rưng rưng'.
Vầng trăng là biểu tượng của thiên nhiên tươi đẹp và hồn nhiên, là người bạn đồng hành thân thiết suốt thời thơ ấu, qua những năm tháng chiến tranh ở rừng, vầng trăng vẫn hiện diện như một kí ức sống động trong tâm trí con người về những kỷ niệm của quá khứ, về hình ảnh bình dị và hiền hậu của thiên nhiên quê hương: 'như đồng là biển / như sông là rừng'.
Phần cuối của đoạn thơ là nơi tập trung ý nghĩa biểu tượng nhất của vầng trăng, mang đậm tư tưởng triết lý: 'Trăng vẫn tròn và tỏa sáng' như một biểu tượng cho quá khứ tươi đẹp và vĩnh hằng không thể phai nhạt, 'ánh trăng im lặng và phẳng lặng' chính là nhắc nhở người bạn - nhân chứng của tình nghĩa mà nghiêm trọng đang nhắc nhở nhà thơ (và mỗi người chúng ta): con người có thể phải quên, có thể phải lãng quên, nhưng thiên nhiên, tình nghĩa của quá khứ vẫn mãi tròn trịa và bất diệt.
Từ một câu chuyện cá nhân, đoạn thơ thấm đẫm lời nhắc nhở sâu sắc về tình cảm đối với những năm tháng quá khứ, gian lao, và tình nghĩa với thiên nhiên bình dị và hiền hậu của đất nước.
Ý nghĩa của đoạn thơ được thể hiện qua sự trôi chảy tự nhiên, nhịp nhàng theo lời kể, đôi khi trầm lắng, thể hiện suy tư, và giọng điệu tâm tình tự nhiên như một lời nhắc nhở, đồng thời cũng là một sự chia sẻ, gợi nhắc với mọi người. Giọng điệu có lúc rưng rưng xúc động của sự ăn năn hối hận, có lúc nghiêm trang của lời tự phán xét trong lòng tác giả. Kết câu, giọng điệu của đoạn thơ tạo nên tính chất thực và sức truyền cảm sâu sắc, gây ấn tượng mạnh cho người đọc.
Nguồn: Mytour