Cảm nhận sâu sắc về phần kết của bài thơ Bếp lửa, chọn lọc từ 14 bài văn xuất sắc nhất của các bạn học sinh trên toàn quốc, giúp hiểu rõ hơn về tình cảm giữa bà và cháu, cùng những cảm xúc và kỷ niệm về bếp lửa trong tác phẩm của nhà thơ Bằng Việt.
Khổ cuối của bài thơ Bếp lửa để lại cho độc giả nhiều cảm xúc, ấn tượng không phai trong lòng. Mời bạn đọc theo dõi bài viết dưới đây để hiểu sâu hơn về bài thơ Bếp lửa, một phần trong chương trình Văn 9, Bài 6 sách Ngữ văn 8 Kết nối tri thức Tập 2.
Đề bài: Hãy chia sẻ cảm nhận của bạn về khổ cuối của bài thơ Bếp lửa của tác giả Bằng Việt
Phân chia ý cảm nhận về khổ cuối trong bài thơ Bếp lửa
Dàn ý thứ nhất
1. Khai mạc
- Giới thiệu ngắn gọn về tác giả Bằng Việt và bài thơ 'Bếp lửa'
- Mô tả về sức hút của khổ thơ cuối trong bài thơ 'Bếp lửa'
2. Nội dung chính
a. Tổng quan về cảm xúc của bài thơ để hiểu vị trí của khổ thơ cuối
- Phản ánh tâm trạng chân thực của tác giả
b. Khổ thơ thể hiện sự nhớ về bà và bếp lửa luôn sâu sắc trong lòng tác giả
- Nhớ về bà và bếp lửa từ sự thay đổi của cuộc sống thực tế.
- Dấu phẩy giữa câu thơ đầu → Thể hiện thời gian trôi qua và biến đổi.
- Sử dụng từ 'trăm', 'có' cùng việc liệt kê để nhấn mạnh sự thay đổi.
- Cuối bài thơ với câu hỏi tạo cấu trúc tương ứng, thể hiện sự nhớ vẫn sâu sắc, không phai mờ.
c. Sự nhớ về bà và bếp lửa trong khổ thơ phản ánh nguyên tắc 'uống nước nhớ nguồn'
- Dù thời gian trôi qua, quá khứ vẫn mãi sống đọng trong trái tim người cháu.
- Người cháu luôn lưu giữ và quý trọng những kỷ niệm thuộc về quá khứ, về tình cảm dành cho người bà.
3. Kết thúc:
- Đánh giá giá trị nội dung và nghệ thuật của khổ thơ cuối trong bài 'Bếp lửa'.
Dàn ý 2
I. Khởi đầu:
- Giới thiệu tác giả Bằng Việt và bài thơ Bếp lửa
- Trích dẫn và giới thiệu đoạn thơ cần phân tích
II. Phần chính:
a. Tóm tắt hoàn cảnh sáng tác và vị trí của đoạn thơ
- Bài thơ Bếp lửa được viết năm 1963 khi tác giả đang du học tại Liên Xô và bắt đầu sáng tác thơ
- Đoạn thơ nằm ở khổ 6 và 7 của bài thơ, tập trung vào cảm xúc và nỗi nhớ của cháu đối với bà
b. Nhận định về vẻ đẹp của đoạn thơ
- Bài thơ thể hiện sự di chuyển của mạch thơ và cảm xúc từ chi tiết đến tổng quan, từ sự thật đến biểu tượng, từ cảm xúc đến suy ngẫm
- Sự biến đổi của cảm xúc qua thời gian:
- Tác giả suy ngẫm và trải nghiệm cuộc đời của người bà.
- Bài thơ liên kết bếp lửa với hình ảnh người bà, tạo nên hai biểu tượng quan trọng trong bài thơ
- Bếp lửa trở thành biểu tượng hoàn chỉnh, thể hiện tình cảm với người bà - một hình ảnh đặc trưng của phụ nữ Việt Nam với nhiều phẩm chất đáng quý
- Người bà, dù giản dị và giàu đức hi sinh, qua những khó khăn “lận đận” và những biến cố “mưa nắng” vẫn bắt nguồn từ tình yêu thương không ngừng
- Việc sử dụng từ “nhóm” được lặp đi lặp lại bốn lần mang nhiều ý nghĩa khác nhau: ngoài ý nghĩa gốc thể hiện hành động nhóm lửa tạo ra lửa bén, cháy thì còn mang nghĩa bóng là sự đoàn kết, truyền đạt tình yêu thương và các giá trị tốt đẹp, ký ức đẹp trong tâm trí của người cháu
→ Hình ảnh bếp lửa đơn giản, giản dị mang ý nghĩa biến thành ngọn lửa trong lòng chứa đựng sức sống và hy vọng không ngừng
- Tình cảm yêu thương, trân trọng và biết ơn của người cháu được thể hiện mạnh mẽ qua câu thơ: “Kì diệu và thiêng liêng - Bếp lửa!”
+ Bài thơ đã biến hình ảnh bếp lửa từ thực tế thành biểu tượng của ý chí và tình yêu thương
- Dù đi xa, nỗi nhớ về bà và bếp lửa luôn sâu sắc trong lòng người cháu
- Khổ thơ cuối là lời tâm sự của người cháu khi trưởng thành, tác giả nhấn mạnh sức mạnh của nguồn gốc
- Người cháu không quên nhớ về bà, về bếp lửa, về quê hương... Điều này thể hiện đạo lý uống nước nhớ nguồn của dân tộc
- Bài thơ kết thúc bằng câu hỏi tu từ, mở ra những tâm trạng, suy tư sâu trong lòng người cháu về tình cảm, nỗi nhớ về bà và quê hương
III. Tổng kết:
- Với ngôn ngữ sâu sắc, diễn đạt biểu cảm, kết hợp cùng miêu tả và lời tự sự, đoạn thơ thể hiện rõ tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng giữa bà cháu
- Tình yêu thương, lòng biết ơn đối với bà là minh chứng rõ ràng cho tình cảm, sự kết nối với gia đình, quê hương và đất nước
Cảm nhận sâu sắc về nỗi đau cuối cùng trong bài thơ Bếp lửa ngắn gọn
Khổ thơ cuối trong Bài thơ Bếp lửa của Bằng Việt thể hiện tình cảm mạnh mẽ dành cho bà của nhà thơ.
'Cháu đã đi xa, ngọn lửa vẫn bùng cháy
Có khói bay phủ mây, niềm vui ơi rộn ràng,
Mà lòng cháu không bao giờ quên nhớ:
Sớm mai này, bà còn nồi lửa phải không?'
Nhớ về bà mặc dù đã rời xa, người cháu vẫn giữ mãi tình cảm và kỷ niệm với bà, như những vị trí quan trọng trong lòng. 'Ngọn lửa vẫn cháy', 'khói phủ mây', 'niềm vui rộn ràng' là biểu tượng cho những trải nghiệm mới, những điều thú vị khi trưởng thành và bước ra khỏi vòng tay bà và ngọn lửa quen thuộc. Tuy nhiên, thông điệp 'số trăm' nhấn mạnh sự trưởng thành của người cháu. Dẫu vậy, người cháu luôn khẳng định rằng: 'Sớm mai này, bà còn nồi lửa phải không'. Đoạn thơ là tình yêu, kỷ niệm luôn hiện hữu sâu đậm trong lòng người cháu dành cho bà. Tình cảm ấy lớn dần theo thời gian và trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của người cháu. Tình yêu với bà, với ngọn lửa và ký ức thơ ấu là động lực giúp người cháu trưởng thành và phát triển. Tóm lại, khổ thơ cuối cùng là biểu hiện của tình cảm sâu đậm dành cho bà của người cháu đã trưởng thành và rời xa bà.
Cảm nhận về khổ thơ cuối trong Bài thơ Bếp lửa
Mỗi người trong cuộc đời đều lưu giữ những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ trong sáng, đó là những khoảnh khắc quý giá nhất, mang lại sức mạnh lớn lao suốt cuộc hành trình của họ. Bằng Việt cũng không ngoại lệ, ông lưu giữ kỷ niệm quý báu của mình, đó là những tháng ngày ấm áp bên bà, cùng nhau trong góc bếp thân thương. Không chỉ vậy, điều quan trọng trong tâm trí ông là tình cảm sâu đậm của ông và bà. Chúng ta có thể cảm nhận được điều đó qua bài thơ 'Bếp lửa' của ông.
Dù ở xa bà hàng nghìn dặm, Bằng Việt vẫn luôn hướng tâm hồn về phía bà:
Giờ cháu đã đi xa. Có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở
Sớm mai này, bà nhóm bếp lên chưa?
Rời xa vòng tay của bà để khám phá thế giới mới, tình cảm ấm áp của ông và bà vẫn nhen nhóm trong lòng tác giả, nhớ về góc bếp đong đầy 2 tâm hồn cùng chia sẻ. Ông chắc chắn sẽ không bao giờ quên bởi đó chính là nguồn cảm hứng, nơi ông được nuôi dưỡng và lớn lên.
Bài thơ kết hợp một cách hài hòa giữa cảm xúc, mô tả, và tự sự, đưa ra những nhận định sâu sắc về tình cảm gia đình, tình thân, và tình quê hương. Sự thành công của bài thơ là ở cách ông đã sáng tạo hình ảnh của bếp lửa để nói lên tình cảm ông dành cho bà, làm nền tảng cho mọi kỷ niệm, cảm xúc và suy tư về ông và bà.
Sau khi đọc bài thơ, đóng mắt và tưởng tượng, bạn sẽ thấy ngay hình ảnh của bếp lửa ấm áp và bà yêu thương ngồi bên cạnh. 'Hình ảnh này sống động, rõ ràng như một bức tranh, một dấu vết...' Bài thơ Bếp lửa sẽ mãi sống trong lòng bạn đọc nhờ vào sức mạnh của nó, khiến cho chúng ta cảm nhận được tình cảm cao đẹp dành cho gia đình, những người đã làm đẹp thời thơ ấu trong sáng của chúng ta.
Cảm nhận khổ thơ cuối trong bài thơ Bếp lửa - Phiên bản 1
Khổ thơ cuối là lời tâm sự của người cháu xa xứ khi trưởng thành. Tác giả đã làm nổi bật sức mạnh của ký ức đó. Dù có khoảng cách về không gian, thời gian và những biến đổi, nhưng cháu không bao giờ quên ánh sáng và ấm áp từ bếp lửa của bà, của quê hương. Không thể nào quên những lời dạy dỗ, tấm lòng ấm áp của bà, những đóng góp vì tình thương gia đình...
Giờ cháu đã đi xa. Có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở
- Sớm mai này, bà nhóm bếp lên chưa?
Hình ảnh bếp lửa đưa người cháu trở lại kỷ niệm về những ngày ấu thơ đầy nghị lực, với bếp ấm áp và mắt nhòe khói. Kỷ niệm về những lời khuyên, sự chăm sóc của bà, những kỳ nghỉ hạnh phúc. Bếp lửa gợi lại những kỷ niệm của tuổi thơ, tình yêu thương và những tâm tình ấm áp. Bếp lửa đại diện cho tình cảm sâu nặng của bà cháu, tình thương quê hương. Khi cháu đi xa, có những trải nghiệm mới, nhưng không bao giờ quên điều quan trọng nhất, đó là tình yêu thương và sự ấm áp từ bếp lửa, nơi chứa đựng tình cảm của bà cháu và quê hương. Đây chính là giá trị cao quý của người Việt, đã được nuôi dưỡng từ những năm tháng ấu thơ.
Tình cảm mong nhớ, trân trọng, yêu mến của người cháu được diễn đạt qua câu hỏi nhỏ nhắn: mai này bà nhóm bếp lên. Câu hỏi ấy gợi cho người đọc cảm nhận như có một nỗi nhớ sâu thẳm, luôn hiện hữu, một nỗi nhớ không nguôi, luôn ghi chép về bà. Nhớ bà cũng là nhớ về quê hương, nhớ về nguồn gốc. Đó là tình cảm kính trọng, biết ơn, là nỗi nhớ thương của đứa cháu dành cho người bà kính yêu của mình. Đôi mắt già càng thêm thấm thía tình thương. Dù da dẻ đã khô cằn, vẻ ngoài già cỗi nhưng tấm lòng không bao giờ hẹp hòi. Bà không chỉ giàu kiên nhẫn mà còn có lòng hi sinh nặng nề.
Tác giả đã thành công trong việc tạo ra một hình tượng vừa có ý nghĩa thực tế, vừa có ý nghĩa biểu tượng: Bếp lửa. Kết hợp miêu tả, biểu cảm, tự sự và bình luận: giọng điệu và hình thức thơ tám chữ phù hợp với cảm xúc, hồi tưởng và suy ngẫm.
Bài thơ mang đậm ý nghĩa và triết lý ẩn : những gì quý báu của tuổi thơ mỗi người đều có sức lan tỏa, nâng đỡ con người trong cuộc hành trình dài rộng lớn của cuộc sống. Tình yêu thương và lòng biết ơn bà chính là biểu hiện cụ thể của tình thương, sự gắn bó với gia đình, quê hương, đất nước.
Cảm nhận khổ thơ cuối trong bài thơ Bếp lửa - Phiên bản 2
Khi trưởng thành, mỗi người đều nhớ về những kỷ niệm của tuổi thơ. Đó có thể là kỷ niệm với mẹ yêu quý, cha trượng phu, hay bà thân thương. Đối với Bằng Việt, kỷ niệm tuổi thơ đáng nhớ nhất là hình ảnh người bà mộc mạc sáng sớm. Khi ấy, bếp lửa luôn hiện diện cùng bà. Nó đã làm chuyển dòng cảm xúc để tác giả nhớ về bà và sáng tác bài thơ đậm chất trữ tình: Bếp lửa. Bài thơ đã khắc họa chân thực hình ảnh người bà kết hợp với những kỷ niệm trong quá khứ, từ đó tác giả thể hiện tình cảm yêu thương và ngưỡng mộ đối với người bà thân yêu.
Suốt trong bài thơ, mười lần xuất hiện hình ảnh bếp lửa cũng là mười lần tác giả nhắc đến người bà. Những dòng thơ truyền đạt như những làn sóng vỗ vào bờ biển xanh thẳm trong lòng bà. Người bà không chỉ là người đã, đang và sẽ luôn là quan trọng nhất đối với cháu, dù cháu ở bất kì nơi nào. Bà đã trở thành một phần không thể thiếu trong trái tim cháu. Giờ đây, khi ở xa bà nửa vòng trái đất, Bằng Việt vẫn luôn hướng tâm hồn về bà. Đoạn thơ cuối cùng tiếp tục khơi dậy mạch cảm xúc nhớ thương không ngừng nghỉ, thể hiện tình cảm biết ơn sâu sắc của tác giả đối với người bà đã chăm sóc, bảo vệ mình:
Giờ cháu đã đi xa.
Có ngọn khói trăm tàu
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả
Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở
Sớm mai này, bà nhóm bếp lên chưa?
Tác giả bây giờ đã sống ở đất xa, đã trưởng thành, và đã rời xa vòng tay người bà. Cháu đã có cơ hội nhìn thấy 'khói trăm tàu', 'lửa trăm nhà', 'niềm vui trăm ngả'. Cuộc sống materialistic hơn, nhưng tình cảm nhớ thương bà không bao giờ mờ nhạt. Tình cảm ấy đã trở thành thứ không thể thiếu trong tâm hồn tác giả. Câu hỏi cuối bài khéo léo kết thúc, đầy ẩn sâu và làm nổi bật tình cảm nhớ mãi đến lửa quê hương, nhớ đến người bà đã trở thành điểm tựa tinh thần của cháu ở nơi xa xôi. Đó là nỗi nhớ đậm đặc, sâu sắc. Hình ảnh bếp lửa luôn tái hiện trong bài thơ, vừa là hình tượng cụ thể, vừa chứa đựng sức mạnh sâu sắc. 'Bếp lửa nồng đượm yêu thương' đã trở thành biểu tượng của tấm lòng người bà, vẫn nồng ấm trong tâm hồn nhà thơ mãi mãi. Thật khó tin khi một bếp lửa bình thường như hàng ngàn bếp lửa khác lại có sức lôi cuốn đến như vậy.
Rời xa vòng tay ân cần của bà để khám phá thế giới mới, tình cảm giữa hai bà cháu đã ấm áp tâm hồn tác giả trong những ngày đông lạnh giá ở nước Nga. Đứa cháu nhỏ ngày xưa bây giờ đã trưởng thành nhưng vẫn mãi nhớ góc bếp, nơi nắng mưa hai bà cháu chia sẻ. Cháu sẽ không bao giờ quên và không thể nào quên được vì đó là nguồn gốc, là nơi cháu được nuôi dưỡng tâm hồn từ thuở nhỏ.
Người bà trong 'Bếp lửa' đã âu yếm nuôi dưỡng con, chăm sóc cháu, đã trải qua đói khát và chiến tranh, đã dằn vặt chồng con đi chiến đấu vì đất nước, đã âm thầm ở lại nhà gìn giữ mảnh đất tổ tiên, âm thầm chờ đợi và hy vọng... Đó không phải là biểu tượng của sự sống lớn lao và cao quý của con người sao? Bà là người phụ nữ Việt Nam, như ngọn lửa sáng và ấm mãi mãi.
Sau khi đọc xong bài thơ, nếu nhắm mắt lại, bạn sẽ thấy ngay hình ảnh bếp lửa rực rỡ và người bà yên bình ngồi bên. Hình ảnh này hiện lên sống động, rõ ràng như một bức tranh vẽ tay...
Bài thơ Bếp lửa sẽ luôn sống đọng trong lòng bạn đọc nhờ vào sức truyền cảm sâu sắc của nó. Nó đã khơi dậy trong chúng ta tình cảm cao đẹp đối với gia đình, những người đã tô màu sắc vào tuổi thơ trong sáng của chúng ta. Đặc biệt, khổ thơ cuối cùng đã làm ta cảm nhận được sự chân tình của nhà thơ đối với người bà kính yêu: tần tảo, nhân hậu, giàu lòng hi sinh và lòng tha thứ.
Cảm nhận khổ thơ cuối trong bài thơ Bếp lửa - Mẫu 3
Mỗi người đều có những kỉ niệm riêng trong tuổi thơ trong sáng. Đó là những kỉ niệm thiêng liêng, gắn bó nhất, có sức mạnh phi thường nâng đỡ suốt cuộc đời. Bằng Việt cũng có một kỉ niệm đặc biệt, đó là thời gian sống bên bà, cùng bà gắn bó với cái bếp lửa thân thương. Điều quan trọng trong tâm trí của Bằng Việt còn là tình cảm sâu đậm với hai bà cháu. Chúng ta có thể cảm nhận điều này qua bài thơ Bếp lửa của ông.
Bằng Việt là một nhà thơ thuộc thế hệ trưởng thành trong giai đoạn kháng chiến chống Mỹ. Bài thơ Bếp lửa được ông sáng tác vào năm 1963, khi ông 19 tuổi và đang du học tại Liên Xô. Bài thơ này tái hiện lại những kỷ niệm đặc biệt về người bà và tình cảm bà cháu, cũng như thể hiện lòng kính yêu, trọng trách và biết ơn của người cháu dành cho bà, gia đình, quê hương và đất nước.
Từ những kí ức về thời thơ ấu, người cháu suy nghĩ về cuộc sống của bà. Bà đã dành cả cuộc đời để chăm sóc bếp lửa và duy trì ngọn lửa luôn ấm áp, sáng chói trong gia đình:
Nắng mưa lận đận, bà đã chịu bao nỗi đau
Mấy chục năm qua, đến tận ngày nay
Bà vẫn giữ thói quen sớm mai
Bếp lửa ấp ủ niềm vui và tình thương sâu đậm.
Bà là người phụ nữ giản dị, giàu lòng hi sinh. Bếp lửa bà không chỉ được nhen nhóm bằng rơm rạ mà còn bằng chính ngọn lửa trong lòng bà, ngọn lửa của sự sống, tình yêu và niềm tin. Từ bếp lửa bình dị, quen thuộc, người cháu nhận ra những điều “kỳ diệu” và “thiêng liêng”. Ngọn lửa được thắp lên từ đôi bàn tay của bà đã nuôi lớn tuổi thơ cháu: “Nhưng chúng khơi dậy cảm xúc của tuổi thơ”. Bà lặng lẽ chịu đựng, hi sinh để: “Cha ở chiến trường, cha vẫn có việc cha”. Chính vì thế, đứa cháu đã cảm nhận được sự gian khổ, vất vả trong bếp lửa bình dị nhưng đầy ý nghĩa của người bà.
Nấu nồi khoai sắn ngọt bùi yêu thương
Nấu nồi xôi gạo mới chia sẻ niềm vui.
Trong bài thơ, người bà xuất hiện tới mười lần cùng bếp lửa, với vẻ đẹp giản dị, hi sinh và yêu thương con cháu. Và từ “bếp lửa”, tác giả đã đưa ra hình ảnh “ngọn lửa”:
Bên nhà bếp, bà luôn nhẹ nhàng quét lửa, ấm áp dịu dàng nỗi lo âu.
Thời gian trôi, cháu đã lớn lên, bước ra khỏi vùng an toàn. Nhưng trong lòng, những kỷ niệm vẫn thắm thiết, như một ngọn lửa đồng hành vững bước trên con đường mới.
Bằng Việt đã tạo ra hình ảnh 'bếp lửa' không chỉ để nấu ăn mà còn là biểu tượng của tình thân, sự chăm sóc. Bài thơ này như một lời nhắc nhở về giá trị của tuổi thơ và những điều quan trọng trong cuộc sống.
Điểm nhấn cuối trong bài thơ Bếp lửa - Mẫu 4
Năm 1963, khi tôi còn học Luật ở Nga, nhớ quê nhà vô cùng. Trong những ngày se lạnh, hình ảnh bà nội ấm áp bên bếp lửa vẫn in sâu trong tâm trí, khơi dậy những kỷ niệm đẹp.
“Giờ này, dù đã đi xa, vẫn có khói bếp, lửa nhà, niềm vui lan tỏa. Nhưng lòng cháu không bao giờ quên câu hỏi nhỏ: “Bà có nhóm bếp lên sớm mai chưa?…”
Bài thơ mở ra hình ảnh bếp lửa, gợi nhớ những kỷ niệm tuổi thơ bên bà. Từ những kỷ niệm ấy, cháu đã trưởng thành, suy ngẫm về cuộc đời, về những giá trị mà bà đã truyền dạy. Dù ở xa cách, lòng cháu vẫn bao trùm bởi nỗi nhớ mong gặp lại.
Trong suy tư của nhà thơ, hình ảnh bà và bếp lửa luôn hiện diện, song hành với nhau. Bên bếp lửa là bóng dáng bà. Bà nhóm bếp lửa hàng ngày, từ lúc sáng tới chiều, trong mọi hoàn cảnh từ khó khăn đến bình yên. Bếp lửa là biểu tượng của tình thân, sự chăm sóc và yêu thương mà bà dành cho con cháu.
Khổ thơ cuối là lời chia sẻ của người cháu khi đã trưởng thành, hiểu biết về giá trị của quê hương, của bếp lửa và tình thân. Mặc dù đã xa cách, nhưng ánh sáng và ấm áp từ bếp lửa, từ quê hương vẫn luôn sáng trong lòng cháu.
Đó là đạo lý thuỷ chung cao đẹp của người Việt, đã truyền từ thuở nhỏ. Dù ở xa, nhưng hình ảnh về bà và bếp lửa quê hương vẫn là điểm tựa, là nguồn động viên vững chắc trên mỗi bước chân trên con đường đời.
Cuối bài thơ, câu hỏi nhẹ nhàng: “Sáng mai này bà nhóm bếp lên chưa?” vẫn làm người đọc chạm đến những nỗi nhớ sâu thẳm về bà và quê hương. Tình cảm kính trọng và nhớ thương của đứa cháu dành cho người bà được thể hiện một cách chân thành, gần gũi.
Khổ thơ cuối của bài thơ 'Bếp lửa' thể hiện một sự triết lí ý nghĩa: Những kỷ niệm thân thiết từ tuổi thơ có sức mạnh to lớn, hỗ trợ con người trên con đường cuộc sống.
Cảm nhận về khổ thơ cuối trong bài thơ Bếp lửa - Mẫu 5
Tình cảm gia đình là điều quý báu nhất, và qua bài thơ 'Bếp lửa', nhà thơ Bằng Việt đã diễn đạt điều này một cách tinh tế. Tình thương của người bà đã trở thành nguồn động viên vững chắc trong cuộc sống của tác giả.
“Bây giờ cháu đã đi xa, có khói bếp từng ngõ ngách
Có lửa từng căn nhà, niềm vui khắp ngả,
Nhưng chẳng bao giờ quên nhắc lại:
Sáng mai này, bà nhóm bếp lên chưa?”
Bài thơ 'Bếp lửa' theo dòng cảm xúc hồi tưởng từ quá khứ đến hiện tại. Tác giả nhớ lại những kỉ niệm với bà và bếp lửa từ khi còn nhỏ đến những năm kháng chiến. Nỗi nhớ về người bà và quê hương luôn sâu sắc trong tâm trí, với sự chở che, đùm bọc và thương yêu không ngừng.
Khổ thơ cuối mở đầu bằng những câu thơ miêu tả sự thay đổi trong cuộc sống. Sự vận động của thời gian và không gian được nhấn mạnh qua việc so sánh giữa quá khứ và hiện tại. Tình cảm về người bà và bếp lửa luôn đậm đà, được thể hiện qua câu hỏi 'Sáng mai này bà nhóm bếp lên chưa?'.
'Một bếp lửa chờn vờn sương sớm
Một bếp lửa ấp iu nồng đượm
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa!'
Hình ảnh quen thuộc của tình bà cháu trong bếp lửa không chỉ là nơi bắt đầu nỗi nhớ mà còn là điểm kết thúc, cho thấy sự khắc khoải và thường trực của tình cảm trong tâm hồn tác giả.
Nỗi nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ và tình yêu thương từ người bà luôn tồn tại sâu trong tâm hồn tác giả, dù cuộc sống đã thay đổi. Tác giả tự nhắc nhở mình giữ gìn những giá trị quý báu của quá khứ và biết ơn những kỉ niệm đã qua.
Qua nỗi nhớ không ngừng, chúng ta thấy được tình cảm sâu sắc với nguồn gốc, nhấn mạnh tình bà cháu thiêng liêng. Hình ảnh thơ bình dị nhưng giàu cảm xúc giúp tô đậm triết lí 'uống nước nhớ nguồn' và trân trọng quá khứ.
Cảm nhận cuối bài thơ 'Bếp lửa - Mẫu 6'.
Kết thúc bằng niềm nhớ thương bà và quê hương không nguôi, tình cảm sâu đậm của người cháu trưởng thành.
'Giờ cháu đã đi xa, có ngọn khói trăm tàu
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở:
Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?'
Sống trong thế giới phong phú, nhưng cháu không quên bếp lửa, không ngừng nhớ thương bà. Hình ảnh này ấm lòng, truyền động lực trong cuộc sống.
Suy ngẫm của người cháu đã cho thấy ý nghĩa triết lí sâu sắc: Tuổi thơ là nguồn sức mạnh, là nguồn động viên trên con đường cuộc đời. Tình yêu và lòng biết ơn bà là biểu hiện cụ thể của tình gia đình, quê hương, và cũng là bản năng yêu thương đất nước.
Phân tích khổ thơ cuối bài thơ 'Bếp lửa'.
Tình cảm gia đình luôn làm cho cuộc sống thêm hạnh phúc, yên bình. Tác giả Bằng Việt đã sử dụng vần thơ đặc biệt, cảm động để nói về cảm xúc quê hương.
Nội dung thể hiện hồi ức tình bà cháu thắm thiết, người cháu được sống trong sự chăm sóc của bà. Tình yêu đó là động lực cho tương lai tốt đẹp của người cháu.
'Giờ cháu đã đi xa, có ngọn khói trăm tàu
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả.'
Khổ thơ cuối của bài Bếp Lửa phản ánh sự trân trọng đối với quá khứ của người cháu. 'Bếp Lửa' là một hồi tưởng về những kỷ niệm và cảm xúc từ thuở nhỏ cho đến hiện tại. Khi ấy, người cháu chỉ mới 4 tuổi, trong thời kỳ khó khăn với chiến tranh và nghèo đói. Nhưng giờ đây, tất cả chỉ còn là nỗi nhớ về những kỷ niệm đẹp.
'Giờ cháu đã đi xa', không còn ở gần quê nhà và người bà, chỉ còn nhớ về. Cuộc sống hiện tại khác biệt nhiều, đầy đủ và phức tạp hơn. Không gian và thời gian đã thay đổi, không còn hình ảnh căn bếp quen thuộc cùng người bà, chỉ còn 'ngọn khói trăm tàu' trong thành phố xô bồ. Dù 'trăm tàu', 'trăm nhà', 'trăm ngả' gợi lên sự đa dạng, thay đổi, nhưng 'có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả' vẫn không thể so sánh với bếp lửa bên người bà.
Sau khi đất nước giành được độc lập, cuộc sống mới đã mở ra với mọi người. Sự thay đổi luôn là điều tất yếu, thời gian không dừng lại. Tuy nhiên, với người cháu, bà là tuổi thơ hạnh phúc, ấm áp, được bao bọc. Hình ảnh và nỗi nhớ về người bà vẫn tồn tại trong tâm hồn, ký ức của cháu.
'Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở:
Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?'
Người cháu luôn nhớ nhắc nhở bà mỗi ngày, vì bà lớn tuổi và hay quên. Câu hỏi hàng ngày là 'Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?'. Đây là câu hỏi tạo sự kết nối từ đầu đến cuối bài thơ, nhấn mạnh về hình ảnh bếp lửa và người bà.
Dù thời gian trôi qua, cuộc sống thay đổi, nhưng tác giả vẫn lưu giữ sâu sắc hình ảnh đó. Bức tranh quen thuộc, đơn giản nhưng chứa đựng tình cảm ấm áp vẫn hiện hữu. Kết thúc bài thơ, tác giả tạo nên cảm xúc sâu lắng bằng câu hỏi tu từ. Phân tích khổ cuối bài 'Bếp Lửa', ta thấy tình thương và nhớ nhung của người cháu dành cho người bà đã già. Dù không ở bên cạnh nhau, không gian và thời gian đã thay đổi.
Tình bà cháu đặc biệt của tác giả với người bà, luôn ghi dấu kỷ niệm và ý nghĩa. Đồng thời, tôn vinh truyền thống 'uống nước nhớ nguồn' của người Việt. Dù cuộc sống hiện tại phức tạp, hối hả, họ luôn giữ trong lòng những ký ức tươi đẹp từ thời thơ ấu.
Khổ cuối bài 'Bếp Lửa' thể hiện sâu sắc nỗi nhớ về quê hương của người cháu. Đó là một tình cảm quý báu, đẹp đẽ nhất, luôn hướng về nguồn gốc của mình. Bài thơ tôn vinh mối quan hệ bà cháu cao quý. Nhờ những hình ảnh quen thuộc như bếp lửa, khói, sương và người bà, bài thơ truyền đạt ý nghĩa bình dị và ý nghĩa của cuộc sống hàng ngày. Tác giả nhắc nhở chúng ta luôn trân trọng người thân và những kỷ niệm đẹp.
Dường như đoạn văn cảm nhận khổ cuối bài 'Bếp Lửa'
Đoạn văn thứ nhất
Một người cháu xa quê hương, xa lánh người bà, luôn giữ trong lòng nỗi nhớ về 'Bếp lửa' - biểu tượng của tình yêu và sự ấm áp trong lòng. Nhớ về 'Bếp lửa' cũng là nhớ về quê nhà, nhớ về người bà, và đồng thời là nhớ về ngôi nhà gia đình với niềm hạnh phúc sum họp.
'Giờ cháu đã đi xa, có ngọn khói trăm tàu
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở:
Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?'
Tình yêu thương của người bà cũng chứa đựng tình yêu đối với đất nước, biểu hiện qua việc nhớ đến người bà là nhớ đến quê hương đất nước. 'Lòng yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê trở nên lòng yêu Tổ quốc', những từ này ám chỉ tình cảm của người bà cũng là tình cảm của quê hương dành cho những người con xa xứ. Hành trình từ 'Bếp lửa' đến 'Bếp lửa' là hành trình của giọt nước hoà vào dòng suối và cuối cùng đổ vào dòng sông... Ngày càng trở nên thiêng liêng, cao cả. 'Bếp lửa' là một hồi tưởng đầy cảm xúc, đậm nghĩa, luôn tỏa sáng mãi không ngừng trong lòng những người dù chỉ một lần gần gũi với nó. Làm sao chúng ta có thể sống lại những kí ức đẹp từ tuổi thơ bên người bà yêu dấu, với tình thương bao la, sâu đậm trong một quê hương còn nhiều đau khổ. Một ngọn lửa mãnh liệt như thế liệu có bao giờ tắt được không?
Đoạn văn thứ hai
Khổ thơ cuối 'Bếp lửa' là lời tự sự của tác giả - một người cháu xa xứ, xa lánh tổ ấm của bà để bắt đầu cuộc sống mới.
'Giờ cháu đã xa quê. Ngọn khói bốc lên ngàn tàu,
Có lửa nấu nước trong ngàn nhà, niềm vui ngập tràn ngàn ngả,
Nhưng lòng cháu không bao giờ quên nhắc nhở
- Sớm mai này, bà đã nhóm bếp lên chưa?'
Điệp từ 'ngàn' cùng việc liệt kê, ẩn dụ 'khói ngàn tàu, lửa ngàn nhà, niềm vui ngàn ngả' thể hiện sâu sắc những trải nghiệm quý báu của người cháu khi rời xa quê nhà. Nơi đó, chứa đựng những cảm xúc mới, niềm vui mới, tưởng rằng sẽ giảm nhỏ đi nỗi nhớ bà nhưng trong lòng cháu, hình bóng bà với bếp lửa vẫn mãi không phai, nơi ấp ủ tình yêu thương của bà. Tấm lòng thành kính, nỗi nhớ không dứt của cháu dành cho bà được thể hiện trong câu hỏi nhẹ nhàng cuối bài: Sớm mai này, bà đã nhóm bếp lên chưa? Nhớ về bà và những ký ức tuổi thơ đẹp cũng là nhớ về gia đình, về nguồn cội quê hương. Bằng cách kết hợp kể, miêu tả và bộc lộ cảm xúc, khổ thơ cuối như một lời tâm sự nhẹ nhàng mà sâu lắng, những câu thơ cuối như những nốt nhạc nhẹ nhàng, mang trong mình ân tình của người viết bài.
Đoạn văn thứ ba
Trong khổ cuối bài 'Bếp lửa', nhà thơ Bằng Việt đã đưa người đọc vào một không gian nhớ thương:
'Giờ cháu đã đi xa, có ngọn khói trăm tàu
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở:
Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?'
Trong lời kể về quá khứ, người cháu đã trở về hiện tại, khi xa bà, xa quê hương để đến học tập ở một đất nước xa lạ. Hình ảnh 'Ngọn khói trăm tàu', 'lửa trăm nhà', 'niềm vui trăm ngả' là biểu tượng cho những trải nghiệm mới, thú vị mà cháu trải qua khi rời xa vòng tay thân quen của bà. Ở nơi xa với những phồn hoa đô thị, với những tiện nghi mới lạ, mặc dù có những niềm vui lớn nhưng cháu vẫn không quên được hình bóng bà, về những ngày tháng bên bà. Trong lòng cháu, hình ảnh bà và những kí ức tuổi thơ vẫn mãi ở đó, chiếm vị trí quan trọng trong trái tim. Trong tâm hồn cháu, câu hỏi nhẹ nhàng 'Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?' thể hiện tình yêu thương chan chứa. Khổ thơ cuối thấm đẫm nỗi nhớ và cảm động của người cháu dành cho bà. Tình cảm ấy luôn sôi nổi, diệu kì, to lớn theo thời gian. Đoạn thơ cũng như một lời nhắn nhủ tới mỗi người: hãy trân trọng tình cảm gia đình, quý trọng những khoảnh khắc bên người thân yêu.
Đoạn văn thứ tư
Trong khổ cuối bài thơ 'Bếp lửa', Bằng Việt đã thể hiện những tình cảm nhớ thương bà một cách chân thành. Nỗi nhớ bà luôn hiện hữu trong lòng, vì thế dù ở nơi nào, tiếp xúc với những điều mới lạ, với những niềm vui mới nhưng cháu không thể quên hình bóng người bà thân thương. Những câu thơ mở đầu khổ cuối mở ra một cuộc sống mới, phong phú nơi người cháu đang sống. 'Ngọn khói trăm tàu', 'lửa trăm nhà', 'niềm vui trăm ngả' là những hình ảnh biểu tượng cho những trải nghiệm đáng nhớ khi lớn lên, rời xa bà, xa quê hương. Mặc dù cuộc sống có đủ đầy, cháu vẫn không thể nào quên nỗi nhớ bà. Câu hỏi nhẹ nhàng bày tỏ tình cảm thương nhớ mạnh mẽ, đóng lại bài thơ với nhiều cảm xúc: 'Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?'. Câu hỏi cũng là lời nhắc nhở chính mình hãy luôn nhớ về bà, sẽ mãi nhớ về bà, người đã dìu dắt cháu suốt những bước đường đời. Bằng giọng điệu tha thiết, giàu tình cảm, lời thơ đẹp đã thể hiện sâu sắc tình yêu và lòng biết ơn bà. Khổ thơ cuối mặc dù kết thúc bài thơ nhưng đã mở ra trong lòng mỗi người một dải cảm xúc để trân quý và yêu thương hơn những tình cảm mà người bà, người mẹ đã dành cho mình hôm nay.
Đoạn văn thứ năm
Trong khổ cuối của bài thơ, người cháu đã đi xa, bếp điện, những tiện nghi hiện đại đã thay thế bếp củi nhuốc, khói bốc lên nhưng hình ảnh của bà vẫn còn đọng lại sâu trong tâm trí. Cuộc sống hiện đại vẫn không làm cháu quên được nỗi nhớ cháy bùng trong lòng, thường xuyên về bà. Nỗi nhớ ấy đến mức không bao giờ 'quên nhắc nhở' . Và theo cảm nhận của em, hình ảnh của bà trong tâm hồn tác giả đã ghi sâu vào trong tâm trí. Em cũng chợt nhận ra rằng trong mỗi con người, luôn có những điều bình dị, thân thương và là niềm kính yêu và trân trọng gia đình, quê hương. Mỗi ngày, câu hỏi 'sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?' lại vang lên từ tâm trí. Bếp lửa đã thực sự là một kỉ niệm ấm lòng tác giả ở nơi xa xôi, lạnh lẽo và trở thành niềm tin thiêng liêng đến kỳ diệu!