Dàn ý
I. Mở bài:
- Giới thiệu tác giả Chính Hữu và bài thơ Đồng chí.
- Đặt vấn đề: phần kết nằm ở cuối bài thơ.
II. Thân bài: phân tích đoạn thơ chi tiết
Đoạn cuối đề cập đến biểu tượng của tình đồng chí
- Tình đồng đội trong bài “Đồng chí” được miêu tả qua những câu cuối cùng:
“Đêm nay rừng hoang sương muối
Đứng cạnh nhau chờ giặc tới
Đầu súng trăng treo”.
- Đây là hình ảnh tuyệt vời về tình đồng chí, là biểu tượng cao cả của cuộc sống người lính.
- Rừng hoang sương muối: thể hiện sự khắc nghiệt của chiến trường.
- “Đầu súng trăng treo” là hình ảnh mạnh mẽ và đầy ý nghĩa:
+“Súng” và “trăng” – hai yếu tố đối lập nhưng đồng thời hòa quyện – là mạnh mẽ và dịu dàng – là gần gũi và xa lạ – là thực tế và mơ mộng – là chiến binh và nhà thơ.
+ Hình ảnh “Đầu súng trăng treo” độc đáo và sâu sắc, làm phong phú thêm giá trị của bài thơ.
+ Đây là một sáng tạo mới lạ về tinh thần của người lính. Hình ảnh này thúc đẩy bài thơ lên một tầm cao mới và cũng là chủ đề chính của tập thơ “Đầu súng trăng treo”.
III. Kết bài: đánh giá giá trị nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.
Bài viết
Tận hưởng cảm xúc và suy nghĩ về bài thơ Đồng chí của Chính Hữu. Bài thơ này kết thúc với những hình ảnh đẹp và sâu sắc:
Đêm nay rừng hoang sương muối
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng trăng treo.
Bài thơ lưu diễn tình đồng chí của những người lính trong thời gian chiến đấu. Âm nhạc của bài thơ như là tiếng lòng của hai chiến sĩ trong đêm trông chờ cuộc tấn công. Tình cảm này đã chịu khó từ những khó khăn đối mặt và trở thành tình đồng chí cao quý. Dù họ đến từ những vùng đất xa lạ, nhưng họ có nhiều điểm chung, những điều quen thuộc. Đó là tình yêu quê hương. Bây giờ, sự kết nối giữa họ vẫn tiếp tục trong đêm đợi chờ cuộc tấn công!
Đêm nay rừng hoang sương muối
Khung cảnh của rừng hoang sương muối thực sự là khắc nghiệt. Chỉ những người đã trải qua chiến tranh mới hiểu được sự lạnh lẽo của đêm sương muối trong rừng. Trong khung cảnh hoang vu này, một người lính hiện ra như một hình ảnh đặc biệt:
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Câu thơ xua đi bức màn sương, làm ấm lòng cả rừng. Dưới ánh trăng, người lính trở nên rất đẹp và trong sáng. Từ việc đứng bên nhau, họ tạo nên một bức tranh về sự đoàn kết của mình. Dù chỉ là hai người nhưng lại mang đầy ý nghĩa. Họ đã chia sẻ khó khăn, cảm xúc của một người lính trẻ trong những phút chờ đợi căng thẳng. Dù đang ở giữa ranh giới giữa cuộc sống và cái chết, giữa hoà bình và chiến tranh, họ vẫn giữ nguyên tình đồng chí, tình người.
Đọc bài thơ của Chính Hữu, cảm giác ấm áp lan tỏa khắp nơi. Đó là bởi sự chân thành, giản dị trong lời thơ của ông. Mặc dù bài thơ đã kết thúc nhưng vẫn để lại ấn tượng:
Đầu súng trăng treo
Câu thơ này tạo ra nhiều cảm xúc mới mẻ. Khoảng cách giữa trời đất, giữa con người và thiên nhiên trở nên gần gũi hơn bởi từ 'treo'. Đây có lẽ là lời ước muốn của Chính Hữu về một cuộc sống hòa bình, tươi đẹp? Sau đêm nay, mọi thứ sẽ ấm áp với bình minh sáng sủa. Những chiến sĩ đã trở thành những nhà thơ, tràn đầy cảm hứng. Hình ảnh súng trong bài thơ khiến chúng ta nhớ đến câu thơ của Quang Dũng về sông Mã, Tây Tiến:
Heo hút cồn mây, súng ngửi trời
Đáng quý và đáng trân trọng khi trong những thời điểm oai hùng như vậy, vẫn có những vần thơ đẹp, ý nghĩa. Bài thơ Đồng chí của Chính Hữu đã giúp thế hệ trẻ hiểu được giá trị cao cả của tình đồng chí, tình đồng đội trong cuộc chiến. Những dòng thơ trong bài đã đặt vào lòng độc giả nhiều cảm xúc mới mẻ và ấn tượng, và kết thúc với hình ảnh Đầu súng trăng treo vẫn tỏa sáng như một hào quang, làm chúng ta nhìn thấy những giá trị tốt đẹp trong quá khứ và tương lai.