Đề bài: Cảm nhận về bài thơ 'Bác ơi' của Tố Hữu
I. Dàn ý chi tiết
1. Mở bài
2. Thân bài
3. Kết bài
II. Bài văn mẫu
Cảm nhận về bài thơ 'Bác ơi' của Tố Hữu
I. Phân tích tổng quan Cảm nhận về bài thơ Bác ơi của Tố Hữu
1. Khám phá đầu mục
Giới thiệu về tác giả cũng như tác phẩm.
2. Phần chính
a. Bốn khổ thơ đầu: Hình ảnh đau đớn, tiếc thương trước sự ra đi của Bác.
- 'Những ngày này đau lòng tiễn biệt/Đời tràn nước mắt, trời đổ mưa...' những từ ngữ chảy ra như làn nước mắt.
b. Sáu khổ thơ tiếp: Suy ngẫm, chiêm nghiệm về cuộc sống và tư tưởng của Bác:
- Bác không bao giờ nghỉ ngơi, trái tim mang theo 'nỗi thương đời', với tấm lòng của người mẹ 'ôm cả non sông, mọi kiếp người'.
- Người sống với tâm hồn bao la, hòa mình với thiên nhiên 'yêu từng ngọn lúa mỗi cành hoa', lòng luôn đong đầy tình thương.
b. Ba khổ cuối: Nhận thức, cảm nghĩ về sự ra đi của Bác:
- Hãy vượt qua nỗi đau để Bác tiếp tục trong nghìn thu trong trái tim mỗi người, hướng về phía trước hoàn thành những trăn trở 'Còn non nước ...' của vị cha già vĩ đại.
- Bác ra đi nhưng trở thành tượng đài bất tử cùng với Mác - Lênin, về với giới 'Người hiền' vĩnh viễn, dẫn dắt con dân Việt Nam qua những bước đường khó khăn phía trước.
- Tố Hữu khám phá sức mạnh mới từ sự ra đi của người lãnh tụ vĩ đại, cuộc sống có những hy sinh, mất mát, nhưng không làm suy sụp, gục ngã, ngược lại chúng ta càng phải sống mạnh mẽ và luôn bước tiến về phía trước.
3. Phần kết
Tóm tắt cảm nhận chung.
II. Bài văn mẫu Cảm nhận về bài thơ Bác ơi của Tố Hữu
Tố Hữu, một nhà thơ gắn bó chặt chẽ với cả cuộc đời và sự nghiệp cách mạng. Ông là hình mẫu của một nhà thơ lý tưởng, tình cảm và sáng tạo, thể hiện qua từng bài thơ kết nối mỗi sự kiện lịch sử quan trọng của dân tộc. Sau cuộc tổng tiến công Mậu Thân 1968, nước ta đối mặt với kháng chiến mới, đầy cam go và ác liệt. Sự ra đi của Chủ tịch Hồ Chí Minh góp phần làm nên một mất mát to lớn. Trong thời khắc đau buồn đó, Tố Hữu, mặc dù đang ốm, trở về nhà sàn Bác làm việc để nhìn Bác lần cuối. Bài thơ Bác ơi! ra đời trong bối cảnh đau lòng, được Xuân Diệu ca ngợi là 'bài điếu văn bi hùng bằng thơ'. Mỗi lần đọc lại, ta vẫn cảm thấy nghẹn ngào, thương tiếc vô hạn về sự ra đi của lãnh tụ Hồ Chí Minh.
Lạc vào thế giới của tâm hồn, bài thơ trải dài không chỉ làm chúng ta đau lòng trước sự ra đi của Hồ Chủ tịch mà còn là hành trình sâu sắc về cuộc sống và sứ mệnh gắn bó với quê hương, dân tộc. Sáu khổ đầu tiên chứa đựng những nỗi đau, nỗi xót thương không chỉ của tác giả mà còn của hàng triệu con người.
Mấy ngày qua, niềm đau không dứt, đám đông đeo bám như cơn mưa... Chiều nay, tôi trở về thăm khu vườn của Bác, nơi mà vườn cau, gốc dừa ẩm ướt trong nước mắt... Bác ơi, bóng dáng của Người đâu rồi? Trong trái bưởi vàng, hương thơm của hoa nhài, đều không còn hấp dẫn như trước kia.
Bốn khổ thơ đầu đánh thức tâm hồn người đọc bằng hai câu thơ đầu 'Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa/Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa...'. Sự kiện đau lòng này không chỉ là nước mắt của con người mà còn là niềm đau chung của cả thiên nhiên, khi mưa giọt buồn hiu hắt. Bác ra đi, để lại một đất nước đau đớn, không kịp chứng kiến niềm vui hòa bình đang đến gần.
Sáu khổ thơ tiếp theo, Tố Hữu chiêm nghiệm sâu sắc, tràn đầy kính trọng và tình yêu đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh. 79 mùa xuân hồn nhiên, Bác chưa lúc nào thư thái, trái tim mang trên mình 'nỗi thương đời'. Bác vực dậy non sông Việt Nam, là người mẹ ôm cả non sông, mọi kiếp người. Bác với tâm hồn rộng lớn, yêu thiên nhiên, thấu hiểu tình thương người, số phận con người. Bác không chỉ là người lãnh đạo vĩ đại mà còn là biểu tượng bất tử của tình thương dành cho đất nước và nhân dân.
'Bác Hồ ơi, những chiều dịu dàng
Ngàn thu nhớ Bác say đắm bao nhiêu?
Bác lên đường, dặn lòng chúng con:
Nghĩa trọng, lòng không dám khóc nhiều.
Người đã bước theo dấu bước tổ tiên
Mác - Lênin, thế giới ngưỡng mến Người
Ánh đỏ sáng sông núi thêm rực rỡ
Dẫn chúng con hùng dũng bước lên phía trước!
Nhớ đôi dép cũ, nặng công ơn
Yêu Bác, tâm hồn ta trở nên tinh khôi
Xin hòa mình với Người mãi mãi
Vững bền như dải Trường Sơn muôn thuở.'
Trước khi Bác ra đi, Tố Hữu hiểu rằng nỗi đau này lớn nhưng không làm cho tinh thần chiến đấu của nhân dân suy giảm. Chúng ta phải vượt qua nỗi đau để Bác sống mãi trong nghìn thu, tiếp tục tiến về phía trước, hoàn thành những khát vọng của 'Còn non nước...' trong Di chúc. Bác trở thành tượng đài bất tử, cùng Mác - Lênin, dẫn dắt dân tộc Việt Nam. Sự ra đi của Bác là nguồn động viên mới, khiến cho cuộc sống trở nên mạnh mẽ hơn, không suy sụp trước khó khăn. Bác sẽ luôn sống trong tâm hồn nhân dân, trở thành biểu tượng vĩ đại của dân tộc.
Bác ơi! là một tác phẩm đặc sắc, không chỉ thể hiện nỗi đau, sự xót thương trước sự ra đi của Bác mà còn là một tác phẩm sâu sắc về cuộc sống và sứ mệnh của Bác đối với dân tộc. Tác giả không chỉ thể hiện lòng biết ơn và lời hứa sâu sắc của toàn dân về sự tiến bộ và nỗ lực xây dựng đất nước.
""""---KẾT THÚC"""""-
Đánh giá về bài thơ Bác ơi của Tố Hữu là những nhận xét về một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của ngòi bút Tố Hữu. Để hiểu thêm về tài năng, tình cảm và phong cách sáng tác chính của tác giả, bạn có thể đọc các bài viết phân tích về bài thơ Từ ấy hay bài phân tích về bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu.