Dàn ý và cảm nhận về bài thơ Cảnh ngày hè của Nguyễn Trãi
6 bài mẫu Cảm nhận về bài thơ Cảnh ngày hè của Nguyễn Trãi
Bài mẫu số 1: Cảm nhận về bài thơ Cảnh ngày hè của Nguyễn Trãi
Nguyễn Trãi không chỉ là anh hùng giải phóng dân tộc và danh nhân văn hóa thế giới, mà còn là một nhà thơ lớn của Việt Nam, đóng góp quan trọng cho văn học dân tộc. Bài thơ Cảnh ngày hè là một trong những tác phẩm nổi bật của ông trong Quốc âm thi tập.
Quốc âm thi tập là tập thơ Nôm đầu tiên của Việt Nam, phản ánh vẻ đẹp của con người và những tư tưởng cao cả của Nguyễn Trãi. Bài thơ Cảnh ngày hè, sử dụng thể thơ thất ngôn Đường luật, là biểu tượng cho sự hoài niệm và tình yêu thiên nhiên của tác giả.
“Dưới ánh nắng rực rỡ của ngày hè Cảnh sắc tự nhiên tươi đẹp ngất ngây Những hàng cây xanh mướt nơi hiên nhà Sen hồng nở rộ trong ao thả mình”
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh của thi nhân thưởng trà dưới tán cây xanh mát. Thông qua việc miêu tả chi tiết về cảnh vật và cuộc sống hàng ngày, Nguyễn Trãi đã tạo ra một bức tranh thiên nhiên sinh động và đầy sức sống.
Những bài Cảm nhận tuyệt vời về bài thơ Cảnh ngày hè
Bên cạnh cảnh vật thiên nhiên, bức tranh còn thêm sự xuất hiện của con người, với hình ảnh của người dân đang sôi động trao đổi mua bán tại chợ cá làng Ngư phủ. Cuộc sống bình dị nhưng đầy sức sống và giàu tình cảm được thể hiện qua tiếng ve và tiếng cầm ve dạo phố vào cuối ngày.
“Dưới ánh nắng chói chang của mùa hè Thiên nhiên hùng vĩ tạo nên bức tranh tuyệt vời Những cành cây xanh um bóng dưới mái hiên Những bông sen hồng nở rộ trên mặt ao”
Những dòng cuối bài thể hiện tâm hồn sâu lắng của Nguyễn Trãi, với tình yêu dành cho nhân dân và đất nước. Tác giả không ngừng lo lắng cho cuộc sống của người dân, và mong muốn xây dựng một triều đại lý tưởng, thịnh trị và bình yên.
Nguyễn Trãi đã khéo léo sử dụng thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật để biểu đạt ý nghĩa sâu sắc và dễ hiểu. Ngôn ngữ của ông đơn giản nhưng tinh tế, góp phần tạo nên một tác phẩm văn học xuất sắc.
Bức tranh Cảnh ngày hè không chỉ là một phong cảnh thiên nhiên tươi đẹp mà còn là biểu tượng của tâm hồn cao cả và tình yêu quê hương của Nguyễn Trãi. Tác phẩm thể hiện tư tưởng chính trị nhân nghĩa và lòng yêu thiên nhiên sâu sắc của nhà thơ.
Dưới đây là phần Cảm nhận về bài thơ Cảnh ngày hè. Ngoài ra, bạn có thể tham khảo nội dung bài phân tích Cảnh ngày hè, bài Soạn bài Cảnh ngày hè của Nguyễn Trãi hoặc đọc thêm về Vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi qua Bảo kính cảnh giới hay bài Phân tích Bảo kính cảnh giới để hiểu sâu hơn về tác phẩm của tác giả Nguyễn Trãi.
Bài mẫu số 2: Cảm nhận về bài thơ Cảnh ngày hè của Nguyễn Trãi
Nguyễn Trãi không chỉ là một anh hùng mà còn là một nhà văn lớn của dân tộc, người đã khởi đầu cho việc sáng tác thơ bằng chữ nôm. Bài thơ Cảnh ngày hè, hay còn gọi là Bảo kính cảnh giới, thể hiện sự độc đáo của cảnh hè và tình yêu của Nguyễn Trãi dành cho thiên nhiên, đời sống và nhân dân.
Bài thơ bắt đầu với việc kể về cuộc sống thư thả của tác giả khi ông rút lui về ẩn.
Khi thời gian trôi qua nhưng cảm giác nhàn hạ không dễ dàng tìm thấy trong tâm hồn của Nguyễn Trãi. Mặc dù cuộc đời ông đã từng chứng kiến nhiều biến cố, nhưng ông vẫn dành trọn tâm huyết cho dân tộc và đất nước.
Những ngày bình yên, dễ chịu đó, Nguyễn Trãi dành cho thiên nhiên và cuộc sống xung quanh mình sự chú ý đặc biệt:
Dưới bóng cây rủ mát, lá đu đưa như lời ru êm đềm
Cành lựu uốn cong, chất chứa nụ cười rạng rỡ của bình minh
Hương hoa lan tỏa dịu dàng, đưa ta vào một thế giới yên bình, hài hòa với thiên nhiên.
Có lẽ trong những khoảnh khắc ấy, Nguyễn Trãi cảm nhận được sự hòa mình vào vẻ đẹp thiên nhiên và sự sống động của cuộc sống xung quanh.
Ba câu thơ mở đầu vẽ lên một bức tranh thiên nhiên sinh động với sắc màu và hình ảnh đặc trưng của mùa hè. Cảnh thiên nhiên hiện ra rực rỡ với bóng mát của lá cây, sắc đỏ tươi của hoa lựu và hương thơm dịu nhẹ của hoa sen. Đây không chỉ là một bức tranh đẹp mắt mà còn chứa đựng nhiều cảm xúc tinh tế, gợi nhớ về sự giao thoa giữa nghệ thuật và cuộc sống.
Không chỉ là việc thưởng thức vẻ đẹp của thiên nhiên, Nguyễn Trãi còn cảm nhận sâu sắc cuộc sống lao động giản dị của người dân nơi đây:
Tiếng ồn ào từ chợ cá làng ngư phủ vang xa, cùng với âm thanh dịu dàng của ve trong lầu tịch dương, tất cả tạo nên một bức tranh sống động về cuộc sống và thiên nhiên. Nguyễn Trãi không chỉ ghi nhận mà còn chủ động tương tác với cảm nhận của mình về cuộc sống của người dân làng chài, nhấn mạnh vào sự kết nối giữa con người và thiên nhiên.
Sự hòa quyện tuyệt vời giữa âm thanh và màu sắc của thiên nhiên đã kích thích tinh thần của Nguyễn Trãi, thúc đẩy ông hòa mình vào niềm vui của sự sống và quên đi những lo âu của cuộc sống.
Tâm hồn như một bản giao hưởng của tự nhiên, vang lên những ước mơ to lớn dành cho đất nước và cuộc sống chung:
Âm nhạc của Ngu Cầm, hòa cùng tiếng đàn, khúc ca của dân giàu nước, mạnh mẽ lan tỏa khắp nơi.
Với anh hùng dân tộc, mong muốn đó luôn sống mãi trong lòng. Đó là sự khao khát chân thành, tinh thần cao quý của triết gia. Ước ao có cây đàn như của vua Nghiêu Thuấn, để gửi gắm tâm hồn trong khúc hát Nam Phong. Đây là câu chuyện mà tác giả sử dụng để tôn vinh cuộc sống bình yên của nhân dân, làm cho chúng ta nhận ra rằng dù đã tránh xa 'ồn ào', nhưng trong lòng Nguyễn Trãi vẫn luôn có 'tấm lòng ưu quốc, ái dân', luôn nung nấu hoài bão hy sinh cho cộng đồng, cho tổ quốc, để dân được giàu mạnh, hạnh phúc. Những ước mơ và hoài bão ấy là điểm tụ hội của tinh thần thi sĩ Ức Trai: cuộc đời dâng hiến cho dân tộc, cho đất nước.
Cảnh giới bảo vệ - chiếc gương quý giá của sự kiêng kỵ, mang trong mình những giá trị tư duy và khát vọng về thiên nhiên và cuộc sống của anh hùng dân tộc. Bài thơ mở ra một con đường mới cho dân tộc, một con đường của văn hóa thơ Việt Nam.
Nhắc đến Nguyễn Trãi, lòng người nào cũng trở về một thời hoa lệ của văn chương Việt Nam. Ông để lại dấu ấn sâu đậm qua những bài thơ và bài viết về đất nước, con người. Một trong những tác phẩm nổi tiếng của ông là bài thơ Cảnh Ngày Hè, nơi ông tản mạn về vẻ đẹp tự nhiên của mùa hè.
Không chỉ là nhà thơ, Nguyễn Trãi còn là một tri thức với đa tài. Tác phẩm của ông không chỉ đơn thuần là những dòng thơ mà còn là những phân tích sâu sắc về xã hội, con người. Bài thơ Cảnh Ngày Hè là minh chứng rõ ràng cho điều đó.
Với bài thơ Cảnh Ngày Hè, Nguyễn Trãi muốn gửi gắm tới độc giả những tâm trạng, cảm xúc của mình khi đối mặt với vẻ đẹp tự nhiên vào những ngày hè. Dòng thơ 'Rồi hóng mát thuở ngày trường' là một trong những điểm nhấn của tác phẩm.
Mỗi câu thơ trong bài Cảnh Ngày Hè đều chứa đựng những tưởng tượng, những cảm xúc sâu lắng của Nguyễn Trãi về mùa hè, về cuộc sống. Đó là một trong những lý do khiến tác phẩm trở nên đặc biệt và ghi dấu trong lòng độc giả.
Từ 'rồi' thường được dùng để chỉ sự hoàn thành hoặc sự nhàn rỗi. Tuy nghĩa gốc của nó phải đứng sau một từ khác nhưng Nguyễn Trãi đã sử dụng nó ở đầu câu, mang lại một hiệu ứng nghệ thuật độc đáo. Điều này cho thấy sự khéo léo trong việc sử dụng ngôn ngữ của nhà thơ.
Với thời gian rảnh rỗi, nhà thơ đã ngồi hóng mát và thả hồn vào vẻ đẹp của thiên nhiên. Cách sắp xếp nhịp điệu của câu thơ với chữ 'rồi' được nhấn mạnh, tạo ra một cảm giác nhẹ nhàng và dễ chịu.
Đây là một bài văn mẫu về Cảm nhận Cảnh ngày hè cho học sinh lớp 10, được tuyển chọn kỹ lưỡng.
Sau những thời gian rảnh rỗi, nhà thơ dành thời gian hòa mình vào thiên nhiên và tạo ra một bức tranh sắc nét về ngày hè, với màu sắc tươi sáng và rực rỡ.
'Bóng dáng bên hiên cũ mờ áo nắng,
Thung lũng xanh mướt tấp nập tiếng chim.
Lá vàng rụng lối nhỏ mềm thẹn nắng,
Đá trắng rêu phong nhẹ bước chân mình.'
Từng hạt sương rơi nhẹ trên cánh hoa,
Bướm bay trong gió nhẹ phất phơ.
Khung cảnh yên bình, hòa quyện màu sắc,
Người ta đang níu giữ khoảnh khắc ngọt ngào.
Đào nở rực rỡ dưới ánh bình minh,
Mùa xuân hiện hữu trên khắp đường làng.
Biển cả hòa mình vào màu xanh biếc,
Cây cỏ lung linh dưới bóng chiều tà.
Vẻ đẹp dịu dàng, say đắm lòng người,
Chợt nhớ về một ký ức xa xăm.
Hương hoa rồi theo cơn gió xa vắng,
Ngày hè êm đềm, trải dài vắng bóng.'
'Màu hồng phai nhạt bay theo gió,
Hương thơm sen tỏa khắp đồng quê.
Ngát mùi hương qua từng hạt sương,
Mùa hè nồng nàn, tràn đầy yêu thương.'
Tiếng cười đùa vang vọng trên sông,
Chợt lắng lại nghe tiếng ve ru.
Đàn cá lao xao bên bờ đá,
Cuộc sống đầy sôi động dưới nắng hè.'
Nguyễn Trãi ước mơ lên những khúc hát,
Điệu nhạc thái bình, hòa mình với thiên nhiên.
Trái tim nhà thơ luôn ấp ủ yêu thương,
Với dân lành, với quê hương thân yêu.'
'Ngu Thuấn, hãy đàn lên một bản nhạc,
Cho dân giàu đủ, khắp nơi hạnh phúc.'
Nguyễn Trãi vẽ lên bức tranh ngày hè rực rỡ,
Với màu sắc tươi mới, hương thơm dịu dàng.
Âm thanh nhộn nhịp của cuộc sống đồng quê,
Và tiếng ve kêu dắng dỏi, rộn ràng muôn nơi.
'Cảm nhận về bài thơ Cảnh ngày hè của Nguyễn Trãi'
Nguyễn Trãi, tượng đài văn hóa của dân tộc,
Để lại dấu ấn vĩ đại trong lòng dân Việt.
Bài thơ 'Cảnh ngày hè' gợi lên tâm hồn tươi sáng,
Với tình yêu vô bờ bến dành cho cuộc sống và thiên nhiên.
'Dưới bóng cây, hóng mát ngày học trường,
Dân giàu đủ, hạnh phúc trải khắp đất nước.'
Bài thơ mở đầu với vẻ đẹp của tự nhiên bùng nổ.
'Dưới bóng cây, hóng mát ngày thơ
Hoa sen khoe sắc, lá mơ màng
Thạch lựu đỏ rực, hương ngọt lồng
Hồng liên thơm phức, lối về êm.'
Câu đầu tiên từ 'rồi' như một tiếng thở dài,
Tiết lộ tâm trạng trầm ngâm của người thơ.
Nguyễn Trãi sáng tạo, phá vỡ kiểu thơ Đường,
Thể hiện tình thương thiên nhiên rực rỡ của mình.
Cảm nhận về bài thơ Cảnh ngày hè là trải nghiệm
Của sự sống đầy màu sắc, hạnh phúc dân dã.
Nguyễn Trãi vẽ nên bức tranh thiên nhiên sống động,
'Bên chợ cá, tiếng hòa nhịp ngư dân
Vào ve chiều, tiếng ve ru ngọt ngào.'
Trong tiếng ve kêu vang vọng, sôi động của chợ cá,
Và tiếng ve dạo bước trên con đường lầu tịch dương.
'Lao xao, dồn dập, nhịp sống dân dã,
Vang lên từng nhịp thở của quê hương.'
Trong tiếng lao xao của làng chài quê mình,
Và tiếng ve ru ngọt ngào của mùa hè.
Hai câu cuối thể hiện tâm hồn sâu lắng của Nguyễn Trãi.
'Cầm đàn một tiếng, dân giàu khắp nơi,
Ước mong hạnh phúc lan tỏa đất trời.'
Tác giả ước mong mang hạnh phúc đến mọi người,
Với tình yêu sâu đậm dành cho quê hương, đất nước.
Tâm hồn của Nguyễn Trãi đong đầy yêu thiên nhiên và quê hương.
Ông mong muốn mang hạnh phúc và thịnh vượng cho nhân dân, đất nước.
Nguyễn Trãi, anh hùng lịch sử, vừa là nhà văn vừa là chiến sĩ kiệt xuất.
Lí tưởng của ông làm nên sức mạnh vượt qua mọi gian nan trên đường đời.
Nguyễn Trãi viết bài thơ Cảnh ngày hè khi rời xa thành phố đông đúc, trở về với thiên nhiên bình yên của Côn Sơn.
Bài thơ mở đầu bằng câu lục ngôn để tả hoàn cảnh của nhà thơ lúc đó.
Rỗi / hóng mát / dạo trường hè.
Mặc dù thiếu một chữ, câu thơ vẫn phản ánh tư thế tự tại của tác giả.
Chữ Rỗi được tách ra để thể hiện tâm trạng nhàn nhã của tác giả, lúc đó không có áp lực hay công việc quan trọng phải làm.
Trong cuộc sống nhàn nhã ấy, mỗi ngày dường như trôi qua rất chậm chạp.
Chỉ có cảnh vật hồn nhiên, vô tư mới làm tan đi những âu lo trong tâm hồn của Nguyễn Trãi.
Cây hòe xanh tươi, hoa lựu đỏ rực, hoa sen hồng thơm ngát, tất cả tạo nên một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp.
Vẽ bức tranh quê hương chỉ qua vài nét bút, màu sắc rực rỡ, sức sống tràn đầy, hòa mình vào thiên nhiên thanh bình, nhẹ nhàng.
Ba câu thơ nhắc đến ba loại cây nhưng còn chứa đựng cả sự sống, nghệ thuật và tâm trạng của con người, tạo nên những hình ảnh đẹp đẽ, lôi cuốn.
Ngoài màu sắc, hương thơm, âm thanh của thiên nhiên, nhà thơ còn kể về mùi vị và hình ảnh của con người, tạo nên một bức tranh sinh động và hài hòa.
Sự náo nhiệt của chợ cá và sự yên bình của làng ngư, tiếng ve đêm và hình ảnh cầm ve, tất cả làm cho cảnh vật càng trở nên đặc sắc và sống động hơn.
Tiếng ồn ào của chợ cá làng ngư phủ tạo nên bức tranh sôi động của cuộc sống lao động chân chất, náo nức và hài hòa với tiếng ve râm ran trong chiều tà, đánh dấu kết thúc một ngày hè tại vùng quê thôn dã.
Sự sống của cỏ cật, hoa lá và con người là nguồn cảm hứng sâu lắng cho tâm hồn nhà thơ, thể hiện tình yêu cuộc sống, lòng trách nhiệm với dân tộc và quê hương. Nguyễn Trãi mơ ước về một thế giới nơi mọi người đều được giàu có và hạnh phúc, và ông hi vọng có được cây đàn của vua Thuấn để thể hiện điều ấy.
Ở thế giới mà quyền lực độc tài làm ngơ trước nỗi khổ của nhân dân, Nguyễn Trãi ước ao rằng mọi người đều được sống trong điều kiện giàu có và an lành. Ông mong ước có cây đàn của vua Thuấn để truyền đạt mong muốn của mình cho mọi người.
Khát khao của Nguyễn Trãi không chỉ là về sự giàu có vật chất mà còn là về sự hạnh phúc và bình yên tinh thần cho dân tộc. Ông hy vọng có cây đàn của vua Thuấn để lan tỏa ước muốn của mình, xây dựng một xã hội hạnh phúc và thịnh vượng cho mọi người.
Dù sống hòa hợp với thiên nhiên, Nguyễn Trãi vẫn không quên lo lắng cho dân nước. Trong cỏ hoa tươi tắn của thiên nhiên, ông tìm thấy nguồn cảm hứng và sức mạnh động viên, an ủi cho bản thân, làm nên cốt cách kiên định của một người trượng phu, người hiên ngang như cây tùng, cây bách giữa cuộc đời giông bão.
Bài thơ 'Cảnh ngày hè' của Nguyễn Trãi là một sáng tạo độc đáo về hình thức và ý nghĩa. Thơ kết hợp giữa thất ngôn và lục ngôn, từ ngữ tinh tế được sắp xếp một cách khéo léo để tạo ra bức tranh sinh động về một mùa hè tràn ngập sức sống. Đây không chỉ là miêu tả cảnh vật mà còn là biểu hiện của niềm vui, sự háo hức và ao ước hạnh phúc cho dân chúng.
Bài mẫu số 5: Đánh giá về bài thơ Cảnh ngày hè của Nguyễn Trãi
Nguyễn Trãi, nhà quân sự, chính trị tài ba, là người viết Bình Ngô đại cáo, tuy nhiên vẫn có một phần Nguyễn Trãi như một ông tiên trong nhà ngọc, với tấm lòng yêu nước thương dân cao cả. Đọc bài thơ 'Cảnh ngày hè', ta cảm nhận được tình thương và lòng nhân ái sâu sắc trong tâm hồn của Nguyễn Trãi.
Nghỉ ngơi dưới bóng cây, thoáng mát trong những ngày học.
Thơ Nguyễn Trãi tả cảnh mùa hè sống động và sinh động. Hình ảnh cảnh nông thôn hiện lên trước mắt độc giả với sự tươi mới và sức sống rất riêng. Điều đặc biệt là tác giả thể hiện điều này trong một tâm trạng đặc biệt.
Nghỉ ngơi dưới bóng cây.
Câu thơ trên cho thấy cuộc sống bình dị của Nguyễn Trãi trong làng quê yên bình. Dù rời xa cuộc tranh đấu và phiền muộn, ông vẫn giữ lại những nỗi buồn sâu thẳm trong lòng. Dù không lo lắng cho công việc hay quân sự, nhưng trong tâm hồn vẫn còn nhiều nỗi buồn chưa được giải tỏa. Nhịp thơ lạ lùng làm nổi bật cảm giác của một ngày nghỉ ngơi. Mặc dù là ngày trường, nhưng nó vẫn trở nên dài dằng dặc và buồn chán. Tuy nhiên, khi gặp phải cảnh vật sống động của thiên nhiên, mọi phiền muộn đều tan biến, thay vào đó là niềm vui và sự hứng thú. Tính sống động của thiên nhiên được thể hiện qua màu sắc, âm thanh và hình ảnh trong bài thơ.
Dưới bóng cây xanh, lá rủ dày,
Sen hồng nở rộ, thơm ngát mùi hương,
Nghe ve tiếng hát bên dòng sông rõ ràng.
Bức tranh mùa hè rực rỡ màu sắc, thiên nhiên sống động, cây cỏ đan xen tạo nên vẻ đẹp sinh động của mùa hè. Hình ảnh của cây hòe, cây thạch lựu, cây sen là biểu tượng của mùa hè, mang lại cho không gian một sự tươi mới và sôi động. Tác phẩm của Nguyễn Trãi truyền đạt lại sự tươi vui của mùa hè trong một tâm trạng đặc biệt.
Tổng kết và cảm nhận về bài thơ Cảnh ngày hè của Nguyễn Trãi.
Khác biệt với bức tranh mùa hè cứng nhắc của các nhà thơ thời Hồng Đức, màu sắc của cảnh vật mùa hè theo Nguyễn Trãi mang lại cảm giác dễ chịu. Sự sống động và hương thơm của sen vẫn còn hiện hữu trong làn gió mùa hè. Thiên nhiên đong đầy cảm xúc, từ sự nhẹ nhàng đến sự phấn khích, cuối cùng lại làm chúng ta nhớ đến hình ảnh ngoài trời đèn lồng đỏ phát sáng của Nguyễn Du. Bức tranh mô tả một mùa hè đầy sức sống, một cảnh vật đang hoạt động không ngừng nghỉ.
Qua cảnh vật sống động và đầy sức sống, chúng ta cảm nhận được sự kết nối mạnh mẽ và tinh tế của nhà thơ với thiên nhiên. Người viết đã sử dụng mọi giác quan: thị giác, thính giác, khứu giác và cả một 'linh giác' tinh tế để tạo ra những tưởng tượng độc đáo. Bức tranh thiên nhiên được hoàn thiện với sự hòa quyện của màu sắc, âm thanh và đường nét, tạo ra một hình ảnh sống động và sâu sắc. Đây là sự hiểu biết sâu sắc về thiên nhiên của một tâm hồn thơ trầm lặng như Nguyễn Trãi, là một hiện tượng đặc biệt trong văn học Việt Nam.
Trong một bài thơ khác, Nguyễn Trãi đã tạo ra một bức tranh mùa hè mơ mộng với cảnh thiên nhiên và con người đầy cảm xúc.
Vì ai đã làm cho đỗ quyên vang tiếng,
Tay ngọc nhẹ nhàng chỉ biết dệt khéo.
Ở đây, mùa hè được mô tả như một bức tranh thiên nhiên sống động và hoà quyện với cuộc sống con người, thể hiện tấm lòng chân thành của tác giả dành cho quê hương đất nước.
Chợ cá ồn ào, nhộn nhịp lao xao,
Và ve kêu dạo phố, dậy sóng lòng.
Với cấu trúc ngôn ngữ lộn xộn, từ 'lao xao' được đặt ở đầu câu tạo ra sự náo nhiệt, hối hả của chợ làng nơi ông sống. Tiếng lao xao như âm nhạc xa xa vang vọng, không rõ ràng nhưng đủ để gợi lại những kỷ niệm. Đó là âm thanh hàng ngày của làng chài. Tiếng ve râm ran, như một lời nhắc nhở về sự sống của mùa hè. Chợ mang lại cảm giác an lành, thịnh vượng, khi chợ đông đúc cũng là lúc đất nước hạnh phúc, khi chợ vắng vẻ cũng là thời điểm suy thoái. Nguyễn Trãi luôn mong đợi sự bình an và hạnh phúc cho đất nước. Cảnh lầu tịch dương thường gợi lại cảm giác buồn bã. Có thể đó là một phần của tâm trạng ưu ái dành cho dân tộc và quê hương. Dù tiếng ve vẫn còn vang dội, nhưng câu thơ dường như đã sẵn sàng cho một suy tư sâu sắc nào đó sắp xuất hiện.
Quay trở lại với cảm xúc về thiên nhiên và cuộc sống, câu thơ tái hiện lại tâm trạng của nhà thơ:
Nếu Ngu cầm đàn một bản hòa mình,
Mọi người đều giàu có, an vui mọi phương.
Trong ánh nắng ban mai, ta ngước nhìn trời xanh, bỗng cảm thấy lòng nhẹ nhõm, hân hoan vui sướng.
'Những khoảnh khắc đẹp đẽ của tuổi trẻ.'
Hồ Xuân Hương ơi! Bà ngồi dưới bóng cây, hòa mình vào không gian tự nhiên tĩnh lặng. Công việc và phiền muộn dường như đã tan biến, để lại một tâm hồn bình yên, thanh thản, hòa mình với vẻ đẹp của thiên nhiên. Một số người giải thích rằng 'Rỗi, hóng mát thuở ngày trường'. Từ 'rỗi' hoặc 'rồi' đều khiến người đọc tò mò. Thời gian rỗi rãi, công việc đã được giải quyết, đã qua đi. 'Ngày trường' lại đem đến sự chú ý. Câu thơ không chỉ đơn giản là hình ảnh của Hồ Xuân Hương ngồi hóng mát, mà còn chứa đựng nỗi niềm, tâm trạng của tác giả 'Khi rỗi rãi, ta dành thời gian tận hưởng bình yên cả một ngày dài'. Trước một xã hội đầy biến động, ước mơ, ý chí của tác giả bị áp đặt, không còn cơ hội nữa, bà phải tạm gác lại mọi việc để thả lỏng, để 'hóng mát' cả một ngày dài để giải tỏa một chút gánh nặng, một tâm trạng đang trĩu nặng lên vai. Câu thơ chứa đựng những tâm sự sâu thẳm, không còn là sự thanh thản, nhẹ nhàng như trước kia.
Phản ánh về vẻ đẹp của bài thơ Cảnh ngày hè qua nhiều khía cạnh khác nhau
Trở về với tự nhiên, ông lại được trải nghiệm sâu sắc hơn với vẻ đẹp của tự nhiên. Ông phấn khích, say mê với sức sống của tự nhiên.
'Những cành cây rậm rạp che phủ
Quạt sen hồ còn đỏ rực sắc
Hoàng liên đã trở về đón hương thơm'
Cảnh mùa hè đan xen vào tâm hồn, tình cảm của ông, tự nhiên tràn đầy sức sống. Cây rậm rạp mọc lên nhanh chóng, tán lá mở rộng như một bức tranh tự nhiên với lá xanh tươi tốt. Những cây quạt sen vẫn còn đỏ phấn, hồ sen phát ra hương thơm, những bông hoa hồng tươi thắm. Qua góc nhìn của Nguyễn Trãi: sức sống vẫn tiếp tục phô trương, tràn đầy, cuộc sống giống như một khu vườn hoa, một thế giới tự nhiên đa dạng. Cảnh vật như truyện cổ tích, có lẽ bởi nó được ngắm nhìn qua con mắt của một nhà thơ đa tình, người luôn mong muốn sống đầy đặn với cuộc sống...
Thấu hiểu qua cảnh mùa hè, tình cảm của Nguyễn Trãi cũng được thể hiện một cách sâu sắc:
'Náo nhiệt chợ đêm phố thị
Vọng về giọng ve dưới trăng thanh'.
'Chợ' là biểu tượng của sự hòa bình trong tâm hồn người Việt. Chợ sầm uất là dấu hiệu của hòa bình, thịnh vượng, dân giàu sung túc; chợ vắng vẻ lại gợi nhớ đến thời kỳ đất nước đầy biến cố, đầy thử thách, có thị trường, có chiến tranh, có bão táp... cùng với tiếng ve kêu vào buổi chiều tà tạo nên bức tranh cuộc sống vùng quê. Chính những sắc màu của cuộc sống quê mùa thu này khiến tâm hồn ông thêm phần sâu lắng và đầy ắp ý nghĩ mà ông theo đuổi:
'Dưới ánh trăng, ve kêu dưới bóng cây
Dân giàu đủ, hạnh phúc khắp nơi'.
'Dân giàu đủ', cuộc sống của người dân ngày càng phồn thịnh, hạnh phúc là điều mà Nguyễn Trãi mong muốn và khao khát. Ở đây, ông nhắc đến ve kêu vì thời vua Hùng thời kì thịnh vượng. Vua Hùng có một bài hát 'Lạy bác gà trống' mà ông sáng tác để khen ngợi nhân gian sung túc, sản xuất ra nhiều lúa gạo, thóc lúa, mì, măng. Do đó, tác giả muốn có một giai điệu của vua Hùng lan tỏa vào cuộc sống hàng ngày để ca tụng cuộc sống phong phú, hạnh phúc, đầy đủ âm nhạc niềm vui. Những ước mơ đó thể hiện Nguyễn Trãi là một nhà thơ vĩ đại với tấm lòng nhân ái cao cả. Ông luôn suy nghĩ về cuộc sống của nhân dân, quan tâm đến cuộc sống của họ. Đó là ước mơ cao cả. Dù có khó khăn, thử thách, Nguyễn Trãi vẫn sống lạc quan, đam mê cuộc sống, mong muốn ước mơ cao cả của mình được thực hiện để mọi người có cuộc sống sung túc.
Trong khoảnh khắc gió mát lành tràn ngập, tâm hồn Nguyễn Trãi bừng lên lửa sáng, khơi dậy niềm tin vào tương lai rộng lớn. Những cánh đồng xanh mướt, những dòng sông êm đềm như lời ru ngọt ngào, đã làm cho trái tim ông rung động, yêu thiên nhiên, yêu đời hơn bao giờ hết.
Trải qua những gian nan khó khăn, cuối cùng cũng đến lúc bức tranh hoàn chỉnh, mang theo sự kỳ vĩ và phong cảnh tươi đẹp. Dấu chấm kết, là dấu chấm hết cho một hành trình chứa đựng bao nhiêu cảm xúc, bao nhiêu kỉ niệm. Nguyễn Trãi, như một đóa hoa hé nở rộ, tỏa sáng giữa vùng đất hoang vu, làm cho không gian trở nên sống động và ấm áp.
Nhưng giữa bức tranh tự nhiên tươi đẹp, có những góc khuất, có những câu hỏi mơ hồ về ý nghĩa của cuộc sống. Từ những cảm xúc sâu thẳm nhất, Tố Hữu đã lột tả ra những điều không thể nói thành lời, mang lại cho độc giả những suy tư về tình yêu, về cuộc sống và về bản thân mình.