Đề Bài: Cảm Nhận Vẻ Đẹp của Bức Tranh Làng Quê trong Bài Thơ Quê Hương của Tế Hanh
I. Dàn Ý Chi Tiết
II. Mẫu Văn Bài
Cảm Nhận Vẻ Đẹp của Bức Tranh Làng Quê trong Bài Thơ Quê Hương của Tế Hanh
I. Tóm Tắt Ý Thức Về Vẻ Đẹp của Bức Tranh Làng Quê trong Bài Quê Hương của Tế Hanh (Chuẩn)
1. Bắt Đầu Bài:
- Giới thiệu về tác giả và tác phẩm.
2. Nội Dung Chính:
a. Bức tranh hùng vĩ về cuộc sống ven biển.
- Từ khóa 'Chim mang tin biển', mở ra một không gian biển cả mênh mông, đậm đà hương vị của sóng nước.
- 'Quê tôi nằm giữa biển, làng chài mài mặt lưới/Nước bao la, nửa ngày sông', khắc họa làng quê với nghề chài lưới, hiên ngang giữa sóng biển.
b. Bức tranh về đời sống lao động:
* Hành trình ra khơi:
- Bầu không khí tươi mới, 'trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng', mở ra khung cảnh thiên nhiên rộng lớn, thoáng đãng.
- Hình ảnh con người xuất hiện với vẻ đẹp khỏe mạnh, sức sống đầy đủ trong câu thơ 'Dân trai tráng đi câu cá'.
- 'Thuyền nhẹ, hăng như tuấn mã/Chèo mạnh mẽ vượt sóng giang', tiết lộ tinh thần lao động mạnh mẽ, lòng hăng say, hào hùng của người dân làng chài.
+ 'Thuyền' là biểu tượng cho tập thể đang ra khơi, với tinh thần lao động không mệt mỏi, cố gắng hết mình để thuyền vươn xa, đến những vùng biển đầy tôm cá.
+ Sự khỏe mạnh, nhanh nhẹn trong lao động của ngư dân được thể hiện qua so sánh 'hăng như tuấn mã'.
+ Động từ mạnh 'hăng', 'phăng' làm nổi bật khí thế hùng tráng, mạnh mẽ của người ngư dân trong công cuộc lao động.
- 'Cánh buồm giương to như linh hồn làng/Rướn thân trắng bao la, hòa mình với gió',
+ So sánh tinh tế, cánh buồm trở thành biểu tượng của làng chài.
+ Cánh buồm không chỉ là hình ảnh tĩnh lặng, mà còn thể hiện ý chí góp sức 'rướn thân trắng bao la, hòa mình với gió' để đưa thuyền đi xa, đến những vùng biển giàu tôm cá.
=> Sự gắn kết, hòa quyện giữa con người và thiên nhiên trong hành trình lao động.
* Hình ảnh đoàn thuyền trở về:
- Cảnh tượng nhộn nhịp, sôi động, mọi người đều tập trung tại bến cảng.
- Những ngư dân khỏe mạnh, đầy đặn, hòa mình trong hương vị biển cả, 'Toàn bộ hình hài ngấm đầy mùi biển xa xôi'.
- 'Thuyền nằm yên, mệt mỏi quay về bến/Những giọt muối ngọt dần thấm vào từng vết nứt', chiếc thuyền không chỉ là vật thể vô hồn, mà nó còn có vẻ như có cảm xúc.
3. Kết bài:
- Phản ánh cảm nhận về hình ảnh làng quê trong tác phẩm.
II. Bài văn mẫu Nhìn nhận về vẻ đẹp của bức tranh làng quê trong tác phẩm Quê Hương của Tế Hanh (Độc đáo)
Tế Hanh (1921-2009), sinh ra tại một ngôi làng chài bên bờ biển của tỉnh Quảng Ngãi, là nhà thơ mới nổi trong dòng thơ Mới, với những bài thơ sâu sắc, đậm chất buồn bã và tình yêu quê hương trong bối cảnh đất nước đang trải qua biến động. Trong số các tác phẩm nổi bật của ông, Quê Hương là một trong những tác phẩm lớn nhất, là chủ đề chính và liên tục trong sự nghiệp sáng tác thơ của ông. Trong tác phẩm này, Tế Hanh đã tái hiện bức tranh về làng chài ven biển - quê hương mình, bằng những dòng thơ 'trong trẻo, giản dị như dòng sông', lối viết mộc mạc, chân thành, mang người đọc đến với thiên nhiên và cuộc sống sôi động của làng chài một cách tinh tế.
Bức tranh về làng quê mở ra với những câu thơ khai mạc, lấy cảm hứng từ hai câu thơ của cha của Tế Hanh 'Chim bay dọc biển mang tin cá', tạo ra một không khí biển cả đầy hương vị, mở ra một không gian rộng lớn như đang nhìn từ trên cao, thấy cánh chim bay, nhưng cũng thấy cả một vùng biển mênh mông sóng nước. Tác giả tiếp tục khám phá bức tranh này bằng hai câu thơ như câu chuyện kể, chia sẻ tâm tư mộc mạc của một người con xa quê:
'Quê hương tôi là nơi làm nghề chài lưới
Nước bao la cách biển nửa ngày sông'
Câu thơ mô tả khung cảnh của một ngôi làng chài nhỏ bên bờ biển, đồng thời vẽ nên hình ảnh quê hương trong tâm trí độc giả. Đó là một ngôi làng nằm giữa cù lao, nổi lên giữa sóng nước bát ngát. Khoảng cách với biển được diễn đạt thông qua lời thơ đầy thú vị 'cách biển nửa ngày sông', một cách nói chân thực về cuộc sống sông nước, mộc mạc và tự nhiên.
Tranh làng chài hiện hữu không chỉ là một bức tranh yên bình trong ký ức của tác giả mà còn biến thành một thế giới sống động của đời sống lao động trên biển. Với ánh nhìn đầy tình yêu, sự kết nối và tinh tế đặc trưng, Tế Hanh đã tái hiện lại một cách sống động, tràn ngập năng lượng cuộc sống thường nhật của người dân làng chài. Điều này rõ ràng được thể hiện trong những dòng thơ:
'Khi bầu trời trong xanh, gió nhẹ, buổi sáng hồng hào,
Những người đàn ông trai tráng lái thuyền đi săn cá:
Chiếc thuyền nhẹ nhàng như chú ngựa tuần lộc
Chèo mạnh mẽ phăng phắc vượt qua sóng biển.
Cánh buồm giương to như tấm hồn của làng chài
Bát ngát trắng trời, đón gió biển...'
Trong chuyến ra khơi, khi mặt trời sáng, gió nhẹ, và bình minh rực rỡ, Tế Hanh đã mô tả một không khí vô cùng tươi mới và tràn ngập sức sống 'bầu trời trong xanh, gió nhẹ, buổi sáng hồng hào'. Qua nét vẽ nhẹ nhàng, tác giả đã mở ra một bức tranh thiên nhiên rộng lớn, hùng vĩ, đầy đủ điều kiện thuận lợi để ra khơi, khi trời sáng, nắng đẹp, và gió nhẹ nhàng để thuyền đi. Có thể nói rằng đây là điều quý giá đối với những người hàng ngày đối mặt với biển cả để kiếm sống. Bên cạnh đó, hình ảnh con người hiện lên với vẻ đẹp đơn giản, mạnh mẽ và tràn đầy sức sống trong đoạn thơ 'Những người đàn ông trai tráng lái thuyền đi săn cá'. Mặc dù thực tế hình ảnh ngư dân thường được liên kết với làn da đen, khuôn mặt khó khăn do nắng gió, nhưng khi bước vào thế giới thơ của Tế Hanh, với ánh nhìn tràn đầy yêu thương, tâm hồn lãng mạn và tinh tế, tác giả đã tạo ra một hình ảnh khác, khỏe mạnh và đầy năng lượng.
Tuy nhiên, bức tranh về lao động của làng chài không chỉ giới hạn ở đó mà còn được thể hiện một cách ấn tượng hơn trong hai dòng thơ tiếp theo:
'Thuyền nhẹ bồng bềnh như tuấn mã
Chèo mạnh mẽ phăng phắc vượt trường giang'
Câu thơ mô tả bức tranh lao động mạnh mẽ, hăng say, và hào hùng của người dân làng chài. 'Thuyền' ở đây không chỉ là phương tiện di chuyển mà còn là biểu tượng của sự đoàn kết, sự nỗ lực của tập thể người lao động, họ leo lên thuyền với tinh thần không ngừng nghỉ, dùng sức mạnh lèo lái để đi xa, đến những vùng biển đầy tôm cá. Thơ hiện sức khỏe, sự nhanh nhẹn trong lao động của ngư dân qua so sánh 'như tuấn mã', một cách mô tả đặc biệt mang đến cảm giác như đang tham gia một cuộc hành quân đầy hùng vĩ và lãng mạn. Các từ ngữ mạnh mẽ như 'hăng', 'phăng' tạo nên không khí hùng tráng, mạnh mẽ của người làng chài trong công việc khó khăn trên biển.
'Buồm trắng giương to như linh hồn làng
Thân thảo mở toang ôm gió biển'
Tác giả Tế Hanh đã đem đến hình ảnh so sánh trực quan và tinh tế, sử dụng 'buồm' như một biểu tượng hữu hình so sánh với 'linh hồn làng' vô hình. Cảnh buồm cởi trời mở ra như thể đang làm cho linh hồn của làng chài trở nên rộng lớn, hùng vĩ. Buồm không chỉ là biểu tượng của ngư dân mà còn là đại diện cho cả làng chài ven biển, đi cùng với ngư dân đánh cá, đồng thời mang theo cả những niềm nhớ, sự chia sẻ, và niềm tin từ những người ở lại. Hình ảnh 'thân thảo mở toang ôm gió biển' gợi lên hình ảnh một linh hồn mở lòng, tương tác tích cực với thiên nhiên, hòa mình vào cảm xúc biển cả, tạo nên một đồng lòng mạnh mẽ và hài hòa.
Khi ghe về, làng chài ven biển không kém phần tuyệt vời, đầy sức sống, vẫn giữ nguyên vẻ đẹp chân thực và sinh động dưới ánh nhìn tinh tế và yêu thương của Tế Hanh.
'Sáng hôm sau, tiếng ồn ào đổ bộ
Khắp làng chài náo nhiệt đón ghe quay về
Biển khơi hồn nhiên, ghe tràn đầy cá
Những chú cá tươi ngon, bạch thân trắng.'
Sau một đêm dài làm ăn trên biển cả, những chiếc ghe trở về cùng ngư dân và tôm cá cuối cùng trong bình minh tươi đẹp. Ngược lại với cảnh đẹp hùng vĩ của ra khơi, bức tranh khi ghe về làng chài rộn ràng, náo nhiệt, với mọi người đổ về bến đỗ, đón chào thùng cá, thùng tôm tươi ngon để chuẩn bị cho buổi chợ sáng. Tình cảm và cơ thể cường tráng của ngư dân sau đêm làm việc, với làn da ngăm đen nắng gió, được mô tả qua câu 'Cả thân hình nồng thở hương biển xa', tạo nên một vẻ đẹp đặc biệt của những con người lao động chài, chịu khó giữa biển cả lênh đênh. Mệt mỏi và những cảm xúc trải lòng được thể hiện tinh tế và lãng mạn qua hai từ 'nồng thở'. Quan sát của Tế Hanh không chỉ tập trung vào con người mà còn là sự 'tinh tế' của tác giả, nhìn nhận con thuyền như một thực thể sống, đầy xúc cảm, nằm lặng im trên bến đỗ nghe 'chất muối thấm dần trong thớ vỏ', như một cách thể hiện sự mệt mỏi, nhớ nhung và tận hưởng những kỷ niệm khó quên sau những hành trình xa xôi.
Tác giả nói về con thuyền là như nói về chính những con người làm nghề chài, với cuộc sống lưu truyền qua hàng ngàn chuyến đi xa. Mỗi hành trình là một kỷ niệm, biển cả như người mẹ ân cần nuôi dưỡng ngư dân bằng những hải sản phong phú, giữ cho họ luôn trở về với làn da ngăm nắng, nhưng khác biệt ở điều 'Cả thân hình nồng thở hương xa xăm'. Con thuyền và dân làng chài luôn mang đến không khí đặc trưng, giữ kết nối không gian và thời gian, như một sợi dây vô hình không thể bị đứt.
Bức tranh quê hương ven biển đóng lại bằng những dòng tình tự:
'Nay hỡi quê nhà, lòng tôi luôn tràn đầy
Màu biển xanh, đàn cá bạc, chiếc buồm trắng
Con thuyền thoáng chạy bờ cát xa vút như mơ
Mỗi tối nhớ hương mặn man quê nhà'
Những hình ảnh, ký ức đẹp đẽ về quê hương sâu sắc trong tâm trí Tế Hanh được tô điểm bởi những từ ngữ tình cảm, niềm nhớ sâu sắc. Dù ở bất cứ nơi nào, tác giả vẫn không ngừng nghĩ về vẻ đẹp mặn mà, những chiếc thuyền trắng bạch, và hương vị mặn mòi quê nhà. Niềm yêu thương quê hương và nỗi nhớ thương của một người con xa xứ được thể hiện qua những dòng từ chân thành nhất. Cho dù chỉ là trong ký ức, bức tranh quê hương ven biển Quảng Ngãi vẫn hiện lên đẹp mắt, đầy lãng mạn, mang đậm chất thơ.
Quê hương là đề tài phổ biến trong thơ ca Việt Nam, nhưng Bức tranh quê hương của Tế Hanh là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất, mang đến nhiều cảm xúc tinh tế và ý vị. Bức tranh về quê hương không chỉ là vẻ đẹp tự nhiên tĩnh lặng, mà còn là hình ảnh của con người lao động, tình đoàn kết, gắn bó sâu sắc với thiên nhiên, đồng thời là biểu tượng tình yêu quê hương và nỗi nhớ thương của tác giả. Tất cả tạo nên một bức tranh về làng quê đẹp và phong phú với nhiều cảm xúc khác nhau.