Đề bài: Cảm nhận về vẻ đẹp tự nhiên trong bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu
I. Dàn ý chi tiết
II. Bài văn mẫu
Nhận Định Về Bức Tranh Thiên Nhiên Trong Bài Thơ Vội Vàng Của Xuân Diệu
I. Dàn ý Nhận Định Về Bức Tranh Thiên Nhiên Trong Bài Thơ Vội Vàng Của Xuân Diệu
1. Khai Mở
Giới Thiệu Về Bài Thơ Vội Vàng
2. Phần Thân Bài
a. Banquet Xuân Thịnh Soạn
- Trời đất hòa mình, mở tiệc mừng xuân với hương thơm, âm nhạc tuyệt vời:
+ Cỏ xanh mơn mởn, hoa thơm ngát trong nắng xuân, lá non nhẹ nhàng bay theo gió nhẹ.
+ Đàn ong bướm hòa mình vào vũ điệu hoa xuân, hút mật trên những đóa hoa xinh đẹp.
+ Bản nhạc xuân phát ra âm thanh hùng vĩ, quyến rũ như giọt sương long lanh.
=> Mỗi vật thể tỏa sáng bằng linh hồn riêng, hòa mình trong sự sống động và rạng ngời.
b. Cảm Xúc Trước Vẻ Đẹp Tuyệt Diệu
- 'Tháng giêng ngon tựa cặp môi gần' → Sự mê đắm trước vẻ đẹp thiên nhiên gợi cảm, quyến rũ.
- Khao khát sở hữu mùa xuân để đắm chìm trong niềm say mê.
3. Phần Kết Bài
Ý Kiến Về Bài Thơ
II. Bài Viết Mẫu Ý Kiến Về Vẻ Đẹp Thiên Nhiên Trong Bài Thơ Vội Vàng Của Xuân Diệu
Thiên nhiên, đề tài vô cùng phong phú trong thơ ca, khiến mỗi người đều trân trọng và yêu quý. Vẻ đẹp tự nhiên mang đến cho chúng ta sự thanh thản tinh thần, là nguồn cảm hứng tươi mới, và là nơi nuôi dưỡng những tia yêu thương. Các nhà thơ, với trí tưởng tượng và tình cảm sâu sắc, đã tặng cho thiên nhiên những bức tranh thơ đẹp như Cảnh Ngày Hè của Nguyễn Trãi, Sang Thu của Hữu Thỉnh, Chiều Xuân của Anh Thơ. Bài thơ Vội Vàng của Xuân Diệu cũng không nằm ngoài dòng chảy đó, mang đến cho chúng ta hình ảnh một thiên đàng tươi đẹp, nơi thiên nhiên rực rỡ hòa quyện với ý tình sâu sắc.
'Ong bướm hòa mình trong tháng ngày êm đềm
Hương thơm nồng, hoa cỏ rực rỡ màu
Lá cây xanh, tung bay như điệu nhảy
Yến anh hát khúc tình si êm đềm
Và ánh sáng nhẹ nhàng mỗi buổi sớm
Tháng giêng ngọt ngào như đôi môi gần.'
Dường như, nhà thơ bỗng trở nên kinh ngạc, ngập tràn cảm xúc trước khung cảnh xuân, khi thiên nhiên hòa mình vào một bữa tiệc đầy ắp hương thơm, âm nhạc tuyệt vời. Mùa xuân trước đây chẳng khác nào một bức tranh yên bình, tĩnh lặng trong thơ thành Hải:
' Nở giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiền
Hót lên vang cung trời'
Chúng ta cũng từng chứng kiến một vẻ xuân nhẹ nhàng, dịu dàng qua những câu thơ của Nguyễn Bính
' Trên bức tranh thiên lý...'
Trong bài thơ Vội vàng, Xuân Diệu mê đắm trước sức sống đầy hương vị của mùa xuân. Bằng ngôn từ tinh tế, ông tả điều gì đó mới mẻ khi tháng giêng về. Cỏ xanh, hoa thơm trải dài, lá non bay nhẹ trên những nhành cây. Ong bướm hòa mình vào vũ điệu của hoa xuân, hút mật, ăn sâu. Không chỉ có màu sắc rực rỡ, thế giới còn tràn ngập bản nhạc xuân, mê say như giọt sương long lanh. Khúc nhạc tình si khiến mọi thứ chìm đắm, từ hoa cỏ đến ong bướm, từ chim hót đến con người, tất cả hòa mình vào bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ. Xuân Diệu nhìn nhận mọi vật thể như có linh hồn, đều vận động và làm đẹp cho cuộc sống. Thiên nhiên trở thành thiên đường qua bàn bút của ông, tạo nên một hình ảnh tuyệt vời trên mảnh đất quê hương.
Các đồng nghiệp thơ Xuân Diệu như Hàn Mặc Tử, Chế Lan Viên, Huy Cận hay Thế Lữ, họ cũng mê đắm thiên nhiên nhưng mang nét buồn, cảnh tựa như đầy ưu sầu hay những nỗi nhớ. Ngược lại, Xuân Diệu tìm thấy vẻ đẹp trong cuộc sống hàng ngày của mình và lưu giữ chúng qua từng câu thơ, từng dòng chữ.
Xuân Diệu là nhà thơ của niềm vui và sự khát khao sống. Ông muốn vội vàng trải nghiệm mọi khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc đời. Đối với ông, niềm vui luôn hiện hữu, chờ đón ở mọi nơi, trong mọi khoảnh khắc:
' Và đây, mỗi sớm chớp hàng mi
Mỗi buổi sáng, niềm vui vẫn đến thăm'
Niềm vui tồn tại trong mỗi con người, mỗi gia đình, chỉ cần luôn yêu đời, yêu cuộc sống, thì thần niềm vui sẽ luôn ở bên. Mỗi sáng thức giấc, nhìn bầu trời, ngắm thiên nhiên, mở nụ cười để trải nghiệm hạnh phúc trong tâm hồn, niềm vui xuất phát từ những điều nhỏ bé trong cuộc sống hàng ngày.
' Tháng giêng ngon như một cặp môi gần'
Trong thơ ca trung đại, thiên nhiên thường làm chuẩn mực đẹp. Tuy nhiên, Xuân Diệu lại mang đến cái nhìn mới, đặt con người làm trung tâm. 'Tháng giêng ' ngon' tựa cặp môi gần. Sự so sánh độc đáo của ông đạt đến đỉnh cao nghệ thuật, mùa xuân tháng giêng trở nên tuyệt diệu qua mọi giác quan, từ thị giác, thính giác đến vị giác và cảm xúc. Cặp môi gần kia như cặp môi của những đôi tình nhân trao nhau, tháng giêng cũng là lúc mọi người trao đi tình yêu xuân thắm, tình yêu ấm áp đồng hành.
Có lẽ bởi vẻ đáng yêu và thương yêu của mùa xuân, thi sĩ không thể ngừng tưởng tượng và diễn đạt. Ông không thể giữ lại tâm trạng của mình mà đã thổ lộ khát khao:
Muốn ôm, lòng bắt đầu rộn ràng; Muốn cùng gió mây bay, lòng thơ thẩn; Say đắm cùng tình yêu, ôm đôi cánh bướm; Hòa mình trong hôn ngọt ngào; Mơ về non nước, cây cỏ rực rỡ; Tràn ngập hương thơm, ánh sáng, Nắm tay thời tươi trẻ; Xuân hồng ơi, muốn sắm bắt hương vị của em.
Cuồng nhiệt, say mê với tự nhiên; Chân thành với mùa xuân, vẹn tròn mãi mãi.
Bài thơ Vội vàng, mỗi câu như một bức tranh, Đẹp từng từ, quyến rũ từng hình ảnh. Mỗi dòng, mỗi ý sâu sắc, Xuân Diệu, nhà thơ tình của Việt Nam.
""""""KẾT THÚC""""""---
Vội vàng của Xuân Diệu không chỉ là bức tranh mùa xuân tuyệt đẹp, nơi mọi đóa hoa nở rộ, toát lên vẻ đẹp tinh khôi; mà còn là sự hối hả, vội vã của người thi nhân yêu đời. Cảm nhận tuyệt vời về bài thơ Vội vàng, Phân tích sâu sắc từng đoạn, Nắm bắt tinh thần sống hối hả của Xuân Diệu. Đọc bài thơ để hiểu sâu hơn về nội dung và nghệ thuật.