Đề bài: Cảm nhận về đoạn thơ sau: 'Khi trở về, ta nhớ đến mình...Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung' trong bài Việt Bắc
0. Bài mẫu số 1
1. Bài mẫu số 2
2. Bài mẫu số 3
3. Bài mẫu số 4
4. Bài mẫu số 5
Cảm nhận về đoạn thơ sau: 'Khi trở về, ta nhớ đến bản thân mình...Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung' trong bài Việt Bắc
Mẹo Bí quyết cảm nhận một tác phẩm thơ, văn
I. Dàn ý Cảm nhận về đoạn thơ sau: 'Khi trở về, ta nhớ đến bản thân mình…Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung' trong bài Việt Bắc:
1. Khai mạc:
- Giới thiệu tổng quan về tác giả, tác phẩm.
- Tóm lược nội dung đoạn thơ.
2. Thân bài:
a) Hai dòng thơ đầu:
- 'Ta về, mình có nhớ ta': Sự thắc mắc của người đi về dành cho kẻ ở lại.
- 'Ta về, ta nhớ những bông hoa kề bên người':
+ 'Hoa': Sự tươi đẹp của cảnh thiên nhiên Việt Bắc.
+ 'Người': Cư dân Việt Bắc, nồng thắm và chân thành.
II. Phân tích đoạn thơ sau: 'Ta về mình có nhớ ta…Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung' trong bài Việt Bắc:
Mẫu số 1: Phân tích đoạn thơ sau: 'Ta về mình có nhớ ta...Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung' trong bài Việt Bắc
Lịch sử dân tộc ghi nhận không ít bức tranh thơ. Một trong những bức tranh đặc biệt là tác phẩm của nhà thơ lớn Tố Hữu - một nhà thơ cách mạng uyên bác của Việt Nam. Trong thơ của Tố Hữu, chúng ta tìm thấy hình ảnh của cuộc đấu tranh cách mạng của dân tộc. Từ khi Đảng ra đời đến sau chiến thắng mùa xuân 1975, những sự kiện, dấu mốc lịch sử của Việt Nam đã được ông ghi chép trong những dòng thơ cách mạng sâu sắc. Trong đó, Việt Bắc là một điểm sáng. Bài thơ tái hiện sự kiện Đảng và Nhà nước chuyển từ Việt Bắc về Hà Nội sau cuộc kháng chiến chống Pháp thành công. Tố Hữu đã lồng ghép những cảm xúc chân thành của người ra đi và kẻ ở, thể hiện tình yêu sâu đậm của mình đối với thiên nhiên và con người Việt Bắc. Điều này hiển nhiên qua đoạn thơ:
Ta trở về tự nhủ lòng mình,
Ta trở về, nhớ hoa cùng người
Rừng xanh hoa chuối nồng thắm
Đèo cao ánh nắng lung linh gài lưng
Mùa xuân khoe sắc trắng rừng
Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang
Ve kêu rừng phách chói vàng
Nhớ em gái hái măng một mình
Rừng thu trăng soi sáng bình yên
Nhớ ân tình thuỷ chung vang lên
Đoạn thơ là bức tranh sống động về Việt Bắc qua bốn mùa, thấu hiểu sâu sắc nỗi nhớ thương cùng lòng chung thủy của tác giả đối với quê hương.
Cảm nhận về đoạn thơ 'Ta trở về tự nhủ lòng mình...Nhớ ân tình thuỷ chung' trong bài Việt Bắc
Hai dòng đầu thể hiện sự nhớ mong và tình cảm tri âm của người ra đi, lấy đất Việt Bắc làm dấu ấn. Tám dòng tiếp theo vẽ lên bức tranh tự nhiên và con người của Việt Bắc, rừng xanh, mùa hoa xuân trắng, mùa hạ vàng óng, mùa thu trầm lặng dưới ánh trăng. Mỗi dòng thơ đều phản ánh một khía cạnh của cuộc sống, con người, và thiên nhiên ở Việt Bắc, đan xen, hòa quện như một bức tranh sống động.
Đây là một đoạn thơ tinh tế, đầy tình cảm, làm nổi bật bài Việt Bắc. Từ câu đầu, lời đi của người ta đầy xúc động. Đơn giản nhưng chân thành, thể hiện mong mỏi và ước ao: hãy nhớ tôi! Câu hỏi và kỉ niệm về cảnh vật, con người thể hiện sự gắn bó sâu sắc với quê hương.
Thơ tạo hình ảnh hoa cùng người, kết hợp màu sắc và âm thanh của thiên nhiên Việt Bắc. Mùa đông đỏ rực, mùa xuân trắng tinh, mùa hạ vàng óng, mùa thu trầm bình dưới ánh trăng. Thiên nhiên và con người hòa quyện, tạo nên bức tranh sống động.
Thiên nhiên và con người tươi đẹp, đầy sức sống. Tác giả lựa chọn hình ảnh cẩn thận, gợi lên hình ảnh người lao động, hạnh phúc. Ánh nắng vàng rực rỡ, tiếng hát ấm áp, tạo nên không gian đẹp và yên bình.
Bức tranh của Việt Bắc được mô tả sâu sắc, kết hợp hài hòa giữa thiên nhiên và con người. Tiếng hát ân tình thuỷ chung như là biểu tượng cho tâm hồn, kỉ niệm sâu lắng của tác giả và nhân vật.
Tố Hữu là một nhà thơ tài năng, có khả năng chọn lựa hình ảnh và sắp đặt ánh sáng một cách độc đáo. Tâm hồn nhạy cảm và khả năng truyền đạt cảm xúc của ông đầy ấn tượng. Hai câu thơ như:
Em ơi Ba Lan mùa tuyết tan, Đường bạch dương sương trắng nắng tràn.
Có thể khiến người đọc cảm thấy như đang ở ngay Ba Lan. Tâm hồn của Tố Hữu mạnh mẽ và sâu lắng, trung thành với lý tưởng cách mạng và niềm tin chân thật. Ông muốn lan tỏa lí tưởng đó cho mọi người, và ông thể hiện điều đó qua tài năng thơ ca của mình. Đoạn thơ trên là minh chứng cho sự sáng tạo vĩ đại của ông.
"""---HẾT BÀI 1"""""
Dưới đây là phần Cảm nhận về đoạn thơ sau: 'Ta về mình có nhớ ta...Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung' trong bài Việt Bắc. Tiếp theo là chuẩn bị trả lời câu hỏi từ SGK, Phân tích đoạn thơ sau: 'Những đường Việt Bắc của ta...Vui lên Việt Bắc đèo De, núi Hồng' trong bài Việt Bắc và cùng với phần Phân tích 12 câu trong đoạn 3 bài thơ Việt Bắc để hiểu sâu hơn về tác phẩm này.
Bài mẫu số 2: Cảm nhận về đoạn thơ sau: 'Ta về mình có nhớ ta...Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung' trong bài Việt Bắc
Tính ân tình và chung thủy là một nét đẹp đặc trưng trong con người cách mạng, phản ánh qua nhiều tác phẩm văn học thời kỳ kháng chiến. Điều này rõ ràng xuất hiện trong 'Việt Bắc' của Tố Hữu, đặc biệt là ở đoạn thơ:
'Ta về mình có nhớ ta ...
Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung'
Trái Tim Việt Bắc, Đất Đỏ Cờ Hoa
Hòa bình gọi nhớ về kỷ niệm yêu thương
Đường về Việt Bắc - Hồi Ức Mười Lăm Năm
Gửi những cánh đồng rực rỡ và những người bạn thân
Nhớ Mãi Bản Xưa - Tình Yêu Việt Bắc
Hồi Ức Về Những Ngày Xuân Rực Rỡ
Bức Tranh Việt Bắc - Sắc Màu Tình Thân
Bản Hòa Quyện Thiên Nhiên và Con Người
Xuân 41 - Tiếng Hát Biên Giới
Dấu Chân Bác - Dòng Thơ Tố Hữu
Bốn Mùa - Sắc Màu Thiên Nhiên Việt Bắc
Con Người Việt Bắc - Hòa Quyện Thiên Nhiên
Việt Bắc Trên Đường Vươn Mình
Dòng Thơ Lục Bát - Tiếng Thầm Trầm
Hòa Âm Nỗi Nhớ - Việt Bắc Quê Hương
Tiếng Hát Cách Mạng - Nối Kết Quá Khứ Với Tương Lai
Bài thơ số 3: Cảm nhận về đoạn thơ sau: 'Khi trở về, ta có nhớ chính mình...Nhớ tiếng hát đậm tình thương không phai' trong tác phẩm Việt Bắc
'Ôi! Nỗi nhớ, đã từng thế!'. Nỗi nhớ vượt thời gian, vượt không gian. Nó thấm đẫm trong trái tim... Và nỗi nhớ đó luôn xuyên suốt, sâu thẳm trong lòng người lính miền xuôi khi xa xứ Việt Bắc yêu dấu - nơi đã dưỡng mình trong những ngày gian khó chiến đấu...
Khi trở về, ta có nhớ chính mình
Khi trở về, ta nhớ những cánh hoa cùng người
Rừng xanh hoa chuối đỏ rực rỡ
Đèo cao nắng chói chang thắt lưng.
Ngày xuân mơ màng trắng rừng
Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang
Ve kêu rừng phách đổ vàng
Nhớ cô em gái hái măng một mình
Rừng thu trăng rọi hòa bình
Nhớ ai - tiếng hát đậm tình thương.
Trong cùng một đoạn thơ ngắn nhưng từ 'nhớ' đã được lặp lại năm lần. Nỗi nhớ lan tỏa từ câu đầu đến câu cuối đoạn. Hai dòng đầu là lời gợi nhớ, 'nhắc nhở': ta có nhớ chứ? Với riêng ta, ta vẫn nhớ! Cách gọi mình gợi cảm giác thân thuộc, tình cảm sâu sắc. Ta với chính mình, một mà hai, hai mà một.
Người ra đi nhớ điều gì? Việc Bắc đáng nhớ gì, đáng để thương nhớ? Câu thơ đã nêu rõ điều này chưa?
Khi trở về, ta nhớ những cánh hoa cùng người
Núi rừng, phong cảnh Việt Bắc được ví như 'bức tranh hoa'. Nơi đó tươi thắm, rực rỡ và 'hương thơm'. Trong bức họa tự nhiên ấy, hình ảnh con người hiện lên đơn giản, chân chất, mộc mạc nhưng cao quý không gì sánh bằng! Con người và thiên nhiên hòa quyện vào nhau, kết nối với nhau tạo ra vẻ đẹp riêng của Việt Bắc.
Cảm nhận về đoạn thơ sau: 'Khi trở về, ta có nhớ chính mình...Nhớ ai tiếng hát đậm tình thương' đẹp nhất
Bốn mùa trôi qua đất nước qua những câu thơ ngắn gọn với hình ảnh và chi tiết chắt lọc, đặc trưng. Mỗi mùa mang một hương vị riêng biệt.
Mùa đông, rừng xanh biếc, rực sáng bởi những bông hoa chuối 'đỏ tươi' và ánh nắng vàng rực rỡ. Xuân về, khu rừng tỏa sáng với màu trắng của hoa mơ. Hè đến, có tiếng ve kêu và 'rừng phách đổ vàng'. Và khi thu về, thiên nhiên được soi sáng bởi ánh trăng dịu dàng. Đoạn thơ đầy màu sắc: xanh, đỏ, vàng, trắng... Màu sắc đó đánh thức giác quan của người đọc. Đọc thơ của Tố Hữu, ta như ngắm nhìn một bức tranh sống động. Màu sắc được sử dụng một cách hài hòa tự nhiên, làm nổi bật vẻ đẹp của núi rừng Việt Bắc.
Thời gian trôi như nhịp nhàng trong những dòng thơ. Nó bước mạnh mẽ, vững chắc khiến ta không thể nắm bắt được khoảnh khắc giao mùa. Thiên nhiên Việt Bắc được miêu tả qua thời gian. Buổi sáng hoa 'mơ nở trắng rừng', trưa nắng vàng rực rỡ và khi đêm đến, trăng soi sáng khắp nơi... Núi rừng Việt Bắc như một cảnh quan đang thay đổi liên tục...
Và cảnh đẹp tuyệt vời, sinh động ấy trở nên hoàn hảo hơn khi có hình ảnh của con người. Con người hòa mình vào thiên nhiên, như một bức tranh với hương thơm dịu dàng nhất. Mỗi câu thơ về cảnh vật kết hợp với một câu thơ về con người. Cảnh vật và con người xen kẽ nhau một cách hài hòa. Đó là những người lao động, đầy nhiệt huyết với công việc. Người 'đóng gói lưng', người 'đan nón', 'cô gái hái măng một mình' và tiếng hát âm nhạc vang vọng giữa đêm rừng núi... Hình ảnh con người làm nên vẻ đẹp của thiên nhiên. Họ gợi lên nỗi nhớ sâu sắc đối với người ra đi. Đọc thơ, ta cảm nhận được vẻ đẹp bình dị và trong sáng của tâm hồn người Việt Bắc. Họ sống với nhau bằng tình nghĩa chân thành, bằng sự thủy chung 'trước sau như một'. Họ nuôi dưỡng chiến sĩ, nuôi dưỡng cách mạng, nuôi dưỡng cuộc chiến của dân tộc... Những con người Việt Bắc, dù bình dị nhưng thật sự anh hùng.
Tố Hữu đã khắc họa hình ảnh thiên nhiên và con người ở đây với tình cảm sâu sắc, ân tình tha thiết. Ta với mình, mình với ta đã từng:
Chia sẻ nhau củ sắn lùi
Chia bát cơm nửa, che chắn sui đắp chung
Đã từng cùng nhau chia sẻ những niềm vui, những khó khăn và gian nan như thế! Ta, mình làm sao có thể quên được nhau. Tình thương ấy đã thấm vào tận tâm hồn người ở lại, người đi. Vì vậy, khi xa nhau, nỗi nhớ ấy vẫn sâu thẳm trong lòng, tình cảm của tác giả.
Giọng thơ lục bát nhẹ nhàng mà sâu lắng. Cả bài thơ ẩn chứa niềm tin vào cuộc sống, niềm vui và sự lạc quan. Nó truyền tải âm điệu trữ tình, biểu hiện tình yêu với thiên nhiên, với con người và tình yêu quê hương của Tố Hữu. Ở cuối bài thơ, tiếng hát ngọt ngào vang lên, gợi nhớ về bao kỷ niệm. Những kỷ niệm ấy vẫn đọng mãi trong trái tim người ra đi và người ở lại...
Những câu thơ của Tố Hữu tổng quát hơn so với cả bài thơ. Lời thơ đơn giản, trong trẻo thể hiện sự xúc động trước vẻ đẹp của núi rừng và con người Việt Bắc. Nỗi nhớ trong thơ của Tố Hữu đã chạm vào tâm hồn người đọc, như một khúc dân ca ngọt ngào để lại trong lòng chúng ta những cảm xúc sâu lắng, êm đềm.
Bài thơ mẫu số 4: Cảm nhận về đoạn thơ sau: 'Khi trở về, ta có nhớ chính mình...Nhớ ai tiếng hát đậm tình thương' trong bài Việt Bắc
Tố Hữu (1920-2002) được đánh giá là biểu tượng của văn hóa cách mạng Việt Nam. Ông để lại một di sản văn học phong phú, mang tính chất trữ tình-chính trị sâu sắc, đậm đà tinh thần dân tộc. Bài thơ Việt Bắc là minh chứng cho sự sáng tạo không ngừng của ông. Tinh hoa của tác phẩm được thể hiện trong mười câu thơ diễn tả nỗi nhớ của người về quê hương với thiên nhiên và con người Việt Bắc:
Khi trở về, ta nhớ chính mình,
Khi trở về, ta nhớ những bông hoa cùng người
Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
Đèo cao nắng chói chang, dao gài thắt lưng
Ngày xuân mơ nở trắng rừng
Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang
Ve kêu rừng phách đổ vàng
Nhớ cô em gái hái măng một mình
Rừng thu trăng rọi hòa bình
Nhớ người tiếng hát đậm tình thương
Việt Bắc, nơi mặt trời mọc sáng ngày thắng lợi, nơi những người anh hùng từng cống hiến hết mình cho đất nước. Tố Hữu, với tâm hồn dày vò, viết nên những dòng thơ lưu luyến, gửi trọn nỗi niềm vào bài thơ này.
Những cung bậc cảm xúc bao trùm trong không gian Việt Bắc. Tố Hữu đã lựa chọn thể thơ lục bát, kết hợp với cặp đại từ mình-ta, thổi hồn vào những hàng vần ngọt ngào, khiến cho bài thơ trở nên sống động, chân thực.
Viết về Việt Bắc, người ta nhớ về tình thân ái, về những kỷ niệm đẹp của quê hương. Tố Hữu đã lồng ghép những giai điệu dân ca vào trong từng câu thơ, để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc.
Nhìn xa xăm, bao nhiêu kỷ niệm về Việt Bắc hiện lên trong lòng mỗi người. Bài thơ của Tố Hữu không chỉ là một tấm lòng tri ân, mà còn là bức tranh sinh động về một thời khắc gian khổ, đậm chất nhân văn.
Việt Bắc, nơi hòa mình vào vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ, nơi con người và non nước hòa quyện thành một.
Nhớ về ta, nhớ về những cánh hoa thơm ngát, gắn bó với từng người con của đất Việt.
Bài thơ khai mạc bằng câu hỏi nhỏ nhưng chứa đựng biết bao tâm tư. 'Ta' và 'nhớ' làm nổi bật nỗi nhớ sâu sắc về thủ đô. 'Những hoa cùng người' là biểu tượng của sự hòa quyện, tươi đẹp nhất của cuộc sống ở chiến khu.
Câu thơ tiếp theo dày công tái hiện vẻ đẹp tự nhiên bốn mùa của Việt Bắc. Cảnh đẹp và con người hòa quyện, tạo nên bức tranh sắc màu, âm thanh, hình ảnh tràn ngập hạnh phúc, ấm áp.
Khung cảnh mùa đông mở đầu cho bức tranh tứ bình, khi rừng xanh và hoa chuối đỏ tươi bắt đầu nhuộm lên đèo cao ánh nắng rực rỡ.
Nắng vàng ấm áp, rừng xanh rợp bóng, những ngày nắng đẹp như những đám hoa chuối đỏ tươi trong không gian rừng núi Việt Bắc.
Nhớ về mùa đông, nhà thơ không chỉ nhớ giá rét mà còn nhớ những ngày nắng rực rỡ. Cảnh sắc thiên nhiên kết hợp với hình bóng con người tạo nên vẻ đẹp đặc biệt, làm say lòng người trong không gian núi rừng.
Hai câu thơ tiếp theo dành để mô tả cảnh mùa xuân, khi thiên nhiên thức dậy trong sự hân hoan của mùa mới.
Mùa xuân tới, rừng trắng bóng nở hoa, như những người đan nón tỉ mỉ từng sợi giang, tạo nên hình ảnh đẹp đẽ của Việt Bắc.
Mùa xuân đem lại sức sống mới, khiến cho rừng trắng bừng nở hoa, lan tỏa sự dịu dàng, thơ mộng khắp nơi. Nhớ về những người đan nón, biểu hiện cho tinh thần cần mẫn, khéo léo của người dân Việt Bắc.
Mùa hè ở chiến khu hiện lên qua âm thanh ve kêu, màu vàng của rừng phách, và hình ảnh cô em gái hái măng một mình.
Tiếng ve râm ran, rừng phách rộn ràng màu vàng. Nhớ về cô em gái hái măng một mình, là biểu hiện của sự kiên nhẫn, cần cù của người dân Việt Bắc.
Như cách nhà thơ miêu tả, tiếng ve râm ran như bản nhạc rộn ràng không chỉ làm cho rừng vang dậy mà còn làm cho màu lá biến đổi. Rừng phách đổ màu vàng khi mùa hè đến, nhưng cũng là lúc mà người em gái hiện lên trong lao động vất vả, vui vẻ.
Mùa thu đến, ánh trăng soi sáng khắp núi rừng chiến khu. Ánh trăng không chỉ là vẻ đẹp tự nhiên, mà còn là biểu tượng của niềm xúc động, lòng thuỷ chung của con người Việt Bắc.
Rừng thu dưới ánh trăng rọi sáng tỏa bình yên. Tiếng hát ân tình thuỷ chung vang vọng, làm lòng người rạo rực. Ánh trăng và tiếng hát, cả hai đều gắn liền với tình yêu thương chân thành của những người con của đất Việt.
Câu thơ mở ra không gian tràn ngập ánh trăng thanh bình, soi sáng khắp núi rừng chiến khu. Ánh trăng và tiếng hát ân tình thuỷ chung làm lung linh không gian, thấm đẫm tình người.
Nỗi nhớ về Việt Bắc đã in sâu trong lòng người cán bộ về đất liền, với vẻ đẹp hiện thực và thơ mộng, độc đáo và khác biệt so với những vùng quê khác của Tổ quốc. Những người lao động bình dị kết nối với cảnh đẹp, họ đã đóng góp vào chiến thắng vĩ đại của dân tộc.
Nỗi nhớ về Việt Bắc được tác giả thể hiện sâu sắc trong những đoạn thơ sau. Trải qua những gian khó, những người dân trong chiến khu vẫn đầy niềm tin vào Đảng, vào Bác Hồ, và tình yêu quê hương sâu sắc.
Đoạn thơ ngắn này với âm điệu ngọt ngào, từ ngữ tinh tế, đã phản ánh sự gắn bó sâu sắc của nhà thơ với Việt Bắc. Từ nỗi nhớ, sự trân trọng của nhà thơ, cảnh và con người Việt Bắc hiện lên gần gũi, chân thực và thơ mộng.
Bài thơ mẫu số 5: Cảm nhận về đoạn thơ: 'Ta về mình có nhớ ta...Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung' trong bài Việt Bắc.
Tố Hữu, người biểu tượng của văn học cách mạng Việt Nam, đã sáng tác 'Việt Bắc' - tác phẩm vĩ đại nhất của ông, kết thúc trong niềm vui chiến thắng tại Điện Biên Phủ. Bức tranh thiên nhiên và con người Việt Bắc được tô điểm trong bài thơ, tổng kết giai đoạn gian khổ nhưng hào hùng của dân tộc.
Mở đầu đoạn thơ, tác giả tóm gọn cảm xúc của những người ra đi:
'Ta về, mình nhớ ta
Ta về, nhớ hoa cùng người'
Bốn từ 'ta' trong hai câu thơ như nhịp nhàng, truyền đạt cảm xúc sâu lắng. Người ra đi không chỉ nhớ về những ngày 'thiết tha mặn nồng' mà còn nhớ về 'hoa cùng người'. Đây là biểu tượng của vẻ đẹp thiên nhiên Việt Bắc và tình cảm nồng thắm với những người thân. Nơi này đã trở thành một phần kí ức đẹp đẽ trong trái tim họ. Giống như nhà thơ Chế Lan Viên đã viết 'Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở/ Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn'. Với Tố Hữu, Việt Bắc là một phần không thể tách rời trong kí ức.
Trong hai câu thơ tiếp theo, tác giả mô tả bức tranh thiên nhiên mùa đông:
'Rừng xanh, hoa chuối đỏ tươi
Đèo cao, nắng ánh dao gài thắt lưng'
Trong bức tranh mùa đông, màu xanh tươi tắn lan tỏa sức sống, và màu đỏ của hoa chuối rừng như những ngọn đuốc sáng rực, tạo nên bức tranh thiên nhiên hài hòa. Sắc đỏ ấm áp làm cho cảnh quan Việt Bắc trở nên sống động, đánh tan cảm giác lạnh lẽo của núi rừng. Trên nền màu sắc ấy, con người vươn lên đỉnh đèo với tư thế mạnh mẽ, tự do. Họ tràn đầy sức sống và lạc quan, tạo nên điểm nhấn giữa vẻ đẹp hoang sơ của núi rừng.
Mùa xuân đem đến sự sống mới, tràn đầy năng lượng. Mùa xuân ở Việt Bắc cũng như vậy:
'Ngày xuân mơ nở trắng rừng
Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang'
Trái với bức tranh mùa đông xanh mướt, mùa xuân rực rỡ bởi màu trắng của hoa mơ. Rừng hoa mơ phủ đầy một tầng trắng tinh khôi, tạo nên khung cảnh tươi sáng, đầy sức sống. Hình ảnh hoa mơ hé mở như một lời chào đón cho mùa xuân, khiến cả khu rừng trở nên sống động. Con người xuất hiện trong cảnh 'chuốt từng sợi giang', với sự tỉ mỉ, khéo léo. Họ làm việc với lòng say mê, tạo nên những sản phẩm tinh tế phục vụ cho cuộc sống hàng ngày.
Mùa hè đem theo âm thanh quen thuộc của tiếng ve:
'Ve kêu rừng phách đổ vàng
Nhớ cô em gái hái măng một mình'
Tiếng ve vang vọng khiến rừng phách 'rực vàng'. Tố Hữu thông minh sử dụng từ ngữ để miêu tả sự biến đổi màu sắc trên cây cỏ. Khi ve kêu, cả khu rừng phách bỗng chuyển sang màu vàng. Tố Hữu tài tình lấy âm thanh để gợi lên sắc màu. Chỉ từ một câu thơ, đọc giả cảm nhận được sự chuyển đổi mùa từ xuân sang hạ. Trong bức tranh thiên nhiên mùa hạ rực rỡ kia, hình ảnh cô gái hái măng một mình nổi bật. Dù công việc một mình trong rừng ẩn chứa nhiều rủi ro, nhưng con người không cảm thấy cô đơn hay sợ hãi. Họ tìm thấy niềm vui trong lao động, góp phần cho chiến thắng của Cách mạng.
Kết thúc đoạn thơ là bức tranh thu đẹp như mơ, ánh trăng tròn trịa, sáng tỏ:
'Rừng thu trăng rọi hòa bình
Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung'
Khi phân tích đoạn thơ trên, ta cảm nhận được sự hòa quyện của thiên nhiên và con người Việt Bắc qua cả bốn mùa. Để đạt thành tích tốt trong môn Ngữ văn lớp 12, đặc biệt là vượt qua kì thi cuối học kì và kì thi tốt nghiệp THPT với điểm cao, ngoài bài Việt Bắc, không nên bỏ qua những tác phẩm quan trọng khác như tùy bút Ai đã đặt tên cho dòng sông, Người lái đò sông Đà hay những truyện ngắn đặc sắc như: Những đứa con trong gia đình, Rừng xà nu. Để củng cố kiến thức về các tác phẩm này, hãy tham khảo: Phân tích tùy bút Ai đã đặt tên cho dòng sông, Phân tích tùy bút Người lái đò sông Đà, Phân tích truyện ngắn Những đứa con trong gia đình, Phân tích truyện Rừng xà nu.