Cảm nhận về đoạn thơ: 'Con sóng dưới lòng sâu... Cả trong mơ còn thức' trong bài thơ 'Sóng' của Xuân Quỳnh
2 Bài viết mẫu Cảm nhận về đoạn thơ: 'Con sóng dưới lòng sâu... Cả trong mơ còn thức' trong bài thơ 'Sóng' của Xuân Quỳnh
I. Dàn ý Cảm nhận về đoạn trích: 'Con sóng dưới lòng sâu... Cả trong mơ còn thức' ngắn gọn
1. Mở bài:
- Giới thiệu về tác phẩm và tác giả.
- Tổng quan về đoạn thơ.
2. Thân bài:
a. Nội dung:
- Sự đắm say trong nỗi nhớ của con sóng.
- Nỗi nhớ về người yêu thương đậm sâu trong tâm trí con gái.
b. Nghệ thuật:
- Sử dụng điệp khúc để tăng cường cảm xúc.
- Hình ảnh sóng biển được sử dụng để thể hiện sự dâng trào của tình cảm.
3. Kết bài:
- Tóm tắt giá trị văn học và nghệ thuật của đoạn thơ.
- Liên kết với các khía cạnh đời sống khác.
II. Bài văn mẫu Cảm nhận về đoạn thơ: “Con sóng dưới lòng sâu… Cả trong mơ còn thức” trong bài Sóng của Xuân Quỳnh của hsg
1. Bài văn Cảm nhận về đoạn trích: 'Con sóng dưới lòng sâu... Cả trong mơ còn thức' vô cùng xuất sắc
Khi nhắc đến bài thơ “Sóng”, chúng ta bắt ngay được hình ảnh về khát vọng tình yêu mãnh liệt của người phụ nữ. Tác phẩm này là một biểu tượng của sự đam mê, sự cháy bỏng. Bằng cách này, người viết đã kích thích một loạt cảm xúc trong lòng độc giả, gợi lên sự đồng cảm. Nỗi nhớ, một yếu tố quan trọng trong bài thơ, là minh chứng cho lòng trung thành, lòng trao đến người yêu một cách chân thành và quý báu. Đoạn thơ dưới đây là minh chứng rõ ràng cho điều này:
“Dòng sóng dưới đáy sâu
Sóng vỗ trên mặt nước
Ôi, sóng nhớ bờ đất
Không gian đêm trôi qua không một giấc ngủ
Lòng em hướng về anh với nỗi nhớ sâu đậm
Thậm chí trong giấc mơ, nỗi nhớ vẫn không nguôi
Xuân Quỳnh đã sử dụng hình tượng sóng để biểu hiện mọi cung bậc cảm xúc của người phụ nữ trong tình yêu. Từ sự dữ dội, ghen tuông, giận dữ đến sự dịu dàng, đằm thắm, hiền hậu. Và giờ đây, hình ảnh đó được tái hiện để diễn tả nỗi nhớ đậm đặc, khắc khoải trong lòng người phụ nữ.
Đầu tiên, độc giả được đưa vào không gian mở rộng:
“Dòng sóng dưới lòng biển
Dòng sóng trên mặt nước”
Từ “dòng sóng” được lặp đi lặp lại để nhấn mạnh sự liên tục của hình ảnh này. Trên biển rộng lớn, không thiếu những dòng sóng lớn và nhỏ. Tác giả thông minh kết hợp chi tiết này với cặp từ đối lập “dưới lòng biển” - “trên mặt nước”, mở rộng không gian một cách đáng kinh ngạc. Đại dương bao la đang tràn ngập cảm xúc, nỗi nhớ. Từ đó, nữ nhà văn không thể không bày tỏ:
“Ôi sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ
Thán từ “Ôi” ở đầu câu thơ, khiến cho cảm xúc trào dâng trong lòng người con gái. Sóng như là nỗi nhớ không ngừng, làm rung động trái tim, khiến người ta không thể yên tĩnh, không thể ngủ được ngày đêm. Sóng nhớ bờ đến mức làm cho thời gian trở nên vô tận trong đoạn thơ. Trong thực tế, sóng luôn luôn biến đổi. Nó được coi là nhịp đập của trái tim biển khơi, luôn đong đầy sinh khí. Có thể là sóng dữ dội như muốn làm chìm mọi thứ, cũng có thể chỉ là những gợn sóng nhỏ không được chú ý. Nhưng nó vẫn tồn tại. Nếu mất sóng, biển bao la ấy sẽ mất đi hơi thở của cuộc sống. Từ đó, nhà thơ liên tưởng đến nỗi nhớ trong tình yêu. Tình yêu không thể tồn tại nếu thiếu nỗi nhớ. Nỗi nhớ chính là nhịp đập của trái tim, duy trì sức sống cho tình yêu con người. Vì vậy, Xuân Quỳnh không ngần ngại thổ lộ:
“Tim em nhớ đến anh
Cả trong mơ vẫn tỉnh giấc
Nỗi nhớ sâu đậm trong tiềm thức của người con gái, thậm chí còn hiện hữu trong những giấc mơ. Nó xuyên suốt cả thực và mộng, làm cho trái tim rối bời. Người con gái ấy thèm khát tình yêu mãnh liệt, điều mà tác giả muốn truyền đạt.
Trong đoạn thơ, Xuân Quỳnh mở rộng thêm không gian và thời gian để diễn tả nỗi nhớ trong tình yêu. Điều này thể hiện sự tinh tế trong sáng tạo của nữ thi sĩ. Việc sử dụng điệp từ và các cặp từ đối lập giúp mô tả sự bao trùm, rộng lớn của nỗi nhớ khắp mọi nơi. Xuân Quỳnh đã thành công trong việc đưa ra quan niệm độc đáo về nỗi nhớ và tình yêu.
Mặc dù đoạn thơ ngắn gọn nhưng thể hiện được tính nữ tính, tinh tế của hồn thơ Xuân Quỳnh. Tác giả xác nhận vị thế của mình trong văn học Việt Nam, đặt bà vào hàng ngũ những nhà thơ tình lớn như Xuân Diệu và Nguyễn Bính.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - HẾT - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Hình ảnh của con sóng đã được Xuân Quỳnh vận dụng một cách tài tình, tạo ra nhiều liên tưởng mới mẻ, thu hút cho độc giả về tình yêu lứa đôi. Hãy thường xuyên ghé thăm Mytour để cập nhật thêm nhiều bài viết liên quan như: Phân tích hình tượng sóng trong bài thơ Sóng; Cảm nhận bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh; Phân tích bài thơ Sóng để chứng minh vẻ đẹp nữ tính của thơ Xuân Quỳnh...
Tình yêu luôn đi kèm với nỗi nhớ và hy vọng, mong chờ. Yêu đương mặn nồng và nhớ thương rực cháy. Cảm xúc đó được thể hiện rõ trong thơ của Xuân Quỳnh - Một nữ hoàng của thơ tình thế kỉ XX. Nỗi nhớ không ngừng trỗi dậy, lớp lớp, tầng tầng qua từng đoạn thơ:
Tình yêu và nỗi nhớ, sự mong đợi không ngừng. Yêu cuồng nhiệt và nhớ mãi. Chúng ta bắt gặp điều đó trong thơ của Xuân Quỳnh - Nữ hoàng của thơ tình thế kỉ XX. Nỗi nhớ dâng trào, từng lớp, từng tầng qua từng câu thơ:
Dưới lòng sâu sóng vỗ Trên mặt nước sóng trôi Ôi sóng nhớ bờ dạt dào Ngày đêm trăn trở nhớ anh Trong mơ vẫn thức thâu
Giản đơn nhưng đằm thắm! Xuân Quỳnh hiện lên như người phụ nữ đương đầu với sóng biển, đang suy tư trước biển lớn. Lần này, đối diện với biển, bà nhận ra rằng biển không chỉ là nơi sóng trôi, mà còn là nơi sóng dâng. Bởi trong lòng biển ấy chứa đựng cả những sóng nổi lẫn sóng chìm. Đại dương là một tâm trạng lớn. Đại dương bị những mong chờ, những khát khao gìn giữ. Trong đoạn này, băn khoăn về nguồn gốc của sóng, Xuân Quỳnh cảm thấy bất lực. Nhưng ở đây, bà tìm ra một giải pháp bất ngờ: sóng bắt đầu từ nỗi nhớ.
Ôi sóng nhớ bờ dạt dào Ngày đêm không ngủ yên
Sóng mang trong mình nỗi nhớ, và nỗi nhớ chính là sóng. Thú vị ở chỗ: sóng không bao giờ ngủ. Sóng không ngủ, bởi nếu ngủ thì không còn sóng. Và như thế, người ta thấy sóng là trái tim của biển, là sự sống của biển. Với Xuân Quỳnh, chỉ cần sóng nhớ bờ, sóng đã không thể ngủ. Từ đó, bà liên tưởng đến trái tim của người phụ nữ khi yêu. Và, bất ngờ, bà đã khám phá ra chính mình.
Nhớ anh đêm ngày tràn về Thấu đến trong giấc mộng Đắm chìm trong khát khao
Nỗi nhớ là hơi thở của tình yêu. Người phụ nữ khi yêu hiến dâng mọi điều, từ thực tại đến ảo mộng. Tâm hồn nhớ là dấu hiệu của tình yêu, và nỗi nhớ không ngủ, không ngừng chảy. Điều đó càng rõ ràng trong giấc mơ, nơi mọi sự trở nên vô cùng sâu thẳm và tưởng chừng không giới hạn. Sự thức thâu trong giấc mơ của người phụ nữ yêu là biểu hiện tốt đẹp của tình yêu mãnh liệt và tình mẫu tử bao la.
Trong giấc mơ, con cảm thấy mẹ chưa bao giờ rời xa. Mẹ là người bảo vệ con, dẫn dắt con trong mọi thời điểm, kể cả khi con đối diện với những khó khăn, thách thức.
Cảm xúc 'Cả trong mơ còn thức' chứa đựng một sự triết lý sâu sắc về tình yêu và sự trân trọng. Chỉ những ai thực sự yêu thương và trân trọng tình yêu mới hiểu được điều này. Tình yêu không bao giờ lỗi thời, mỗi cặp đôi lại khám phá ra một cách mới mẻ và riêng biệt về tình yêu. Xuân Quỳnh đã truyền cảm hứng và khát khao yêu thương cho nhiều thế hệ, làm cho mọi người cảm thấy thấu hiểu và đồng cảm sâu sắc với tình yêu.
Phân tích đoạn thơ 'Con sóng dưới lòng sâu... Cả trong mơ còn thức' ngắn nhất số 3
Bài thơ 'Sóng' của Xuân Quỳnh như một biển cả, lời thơ triền miên như những đợt sóng vỗ. Hình ảnh sóng biến đổi từng khổ, từng khổ, đều sâu lắng và đầy ý nghĩa. Trong số đó, có một đoạn đặc biệt nổi bật, mô tả về sóng và nỗi nhớ, được nhiều người đánh giá cao.
Dù giản dị và đơn sơ, nhưng đoạn văn này lại là một trong những phần xuất sắc nhất của bài thơ. Hình ảnh của con sóng dưới lòng sâu, trên mặt nước, và nỗi nhớ về bờ, thể hiện sự chân thành và sâu sắc của tác giả.
Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức
Trong bài thơ, tác giả tỏ ra như một người phụ nữ đang lặng lẽ suy tư trước từng đợt sóng biển. Đối diện với biển cả, Xuân Quỳnh bỗng khám phá ra một sự thật giản dị nhưng sâu sắc: biển không chỉ có những đợt sóng trên mặt nước mà còn có những sóng sâu dưới lòng biển. Mang trong lòng cả hai loại sóng ấy, biển không bao giờ yên bình. Đó thực sự là một trạng thái tâm trí lớn lao, đầy những khát khao và nỗi nhớ. Ở đoạn trước, tác giả cảm thấy bất lực khi tìm hiểu về nguồn gốc của sóng, nhưng ở đoạn này, cô nhìn nhận rằng sóng bắt nguồn từ nỗi nhớ.
Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được
Sóng chứa đựng nỗi nhớ và chính là biểu tượng của nỗi nhớ. Điều thú vị là sóng luôn luôn thức. Sóng không ngủ. Vì nếu sóng ngủ, thì không còn sóng nữa. Đó là lý do tại sao sóng được xem như là nhịp đập của biển, trái tim của biển, và cũng là sự sống của biển. Với Xuân Quỳnh, chỉ vì nỗi nhớ da diết mà sóng không thể ngủ. Từ đó, tác giả liên tưởng đến trái tim của người phụ nữ khi yêu. Và, đáng ngạc nhiên, tác giả phát hiện ra chính bản thân mình:
Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức
Có lẽ thế, nếu sóng là sự sống của biển thì nhớ là sự sống của tình yêu. Nỗi nhớ đồng nghĩa với tình yêu. Một tâm hồn ngừng nhớ là dấu hiệu rõ ràng của một trái tim đã ngừng yêu, một mối tình đã kết thúc. Sóng thức trong lòng biển đã cồn cào, nhưng nỗi nhớ trong lòng em còn mạnh mẽ hơn nhiều lần. Sóng chỉ nhớ bờ trong cõi đời này 'Ngày đêm không ngủ được'. Người phụ nữ khi yêu là người hiến dâng toàn bộ tình yêu, sự tận tụy và tâm hồn. Vì vậy, ngay cả 'Cả trong mơ còn thức'. Câu thơ giống như một con sóng vượt qua cả hai thế giới Thực và Mộng. Giới hạn của sóng là thế giới Thực. Nhưng khi yêu, nỗi nhớ đã lan tỏa cả vào thế giới Mộng. Nếu có một thế giới nào khác, người phụ nữ ấy sẽ dành trọn cho tình yêu. Cuộc sống là một dòng suy tư không ngừng! Người yêu đã không ngủ trong thế giới Thực, lại còn thao thức trong thế giới Mộng. Câu thơ đã mô tả sâu sắc tâm trạng của người phụ nữ khi yêu. Khi yêu, chúng ta luôn muốn tận hưởng mọi khoảnh khắc của hạnh phúc, đúng không? Vì vậy, người phụ nữ này muốn thức cả trong thế giới Thực lẫn trong thế giới Mộng để trân trọng mỗi khoảnh khắc hạnh phúc. Đôi khi, chỉ cần nháy mắt một chút thôi, một khoảnh khắc đã trôi qua không kịp tận hưởng. Khi yêu, chúng ta thường lo lắng vì nỗi sợ mất đi nhau, phải không? Đôi khi, chỉ cần nháy mắt một chút thôi, vì một lý do nào đó, người yêu có thể bất ngờ biến mất. Hạnh phúc mà chúng ta đang nắm giữ có thể tuột khỏi tay bất cứ lúc nào! 'Cả trong mơ còn thức', câu thơ thể hiện sự phi lý nhưng cũng chứa đựng khát khao cảm động. Muốn đến cả trong giấc mơ, đó không chỉ là mong muốn của tình yêu, với Xuân Quỳnh, đó còn là mong muốn của tình mẫu tử.
Ở một bài khác, viết cho con, tôi cũng thể hiện mong muốn này, nếu không được thì đó là một đau khổ lớn:
Con thức ban ngày mẹ chở che con Đêm còn mơ mẹ làm sao che chở Trong giấc mơ chỉ mình con bé nhỏ Chỉ mình con chống chọi với quân thù
'Cả trong mơ còn thức' - sự phi lý trong câu thơ đã chứa đựng một chân lý. Chỉ có những ai biết trân trọng tình yêu, biết yêu chân thành và mãnh liệt mới có thể chia sẻ điều đó.
Tình yêu, một miền đất cổ xưa vẫn luôn tươi mới. Cũ nhưng vẫn mới mẻ, giống như con người và cả cuộc sống. Mỗi cặp đôi yêu nhau là một cuộc hành trình khám phá về tình yêu. Mỗi nhà thơ mang đến một khám phá mới về tình yêu. Xuân Quỳnh là một linh hồn sống trong tình yêu, tồn tại với tình yêu. Suốt cuộc đời tìm kiếm một tình yêu lý tưởng. Suốt cuộc đời dốc hết sức để bảo vệ hạnh phúc thường nhật. Vì vậy, mỗi câu thơ được viết ra dường như là một phần của cảm xúc và nỗi khao khát của chính bản thân. Thơ Xuân Quỳnh đã đi sâu vào tâm hồn của người đọc và gợi lại những rung cảm mãnh liệt, có lẽ vì thế mà nó luôn sống mãi trong lòng chúng ta.