Đề bài
Lời giải chi tiết
Cách đây vài tháng, các phương tiện truyền thông đã đưa tin về một chàng trai táo bạo đã bắt sống tên cướp giật ở Thành phố Hồ Chí Minh mà không cần gia nhập bất kỳ tổ chức công an hoặc dân phòng nào, cũng không vì mục đích trả thù hoặc nhận ơn huệ. Mỗi ngày, chúng ta đều nghe về những câu chuyện về những người trẻ tuổi nhảy xuống sông cứu người, những tình nguyện viên không ngại khó khăn và nguy hiểm khi chăm sóc bệnh nhân ở các trại phong, các bệnh viện truyền nhiễm hoặc cung cấp sự giúp đỡ cho người dân tộc thiểu số ở vùng cao... Chúng ta gọi họ là những người có lòng dũng cảm.
Vậy lòng dũng cảm là gì? Tại sao con người luôn tôn trọng và khuyến khích lòng dũng cảm từ xưa đến nay? Tôi hiểu về lòng dũng cảm từ những sự kiện nhỏ nhặt mà tôi đã chứng kiến trong cuộc sống hàng ngày với những người thân yêu nhất.
Tôi là một cô gái nhút nhát, yếu đuối, và không ít lần tôi đã phải đối mặt với những khó khăn do tính cách 'trời sinh' của mình. Kể từ khi còn nhỏ, tôi đã sợ rất nhiều thứ: chuột, gián, dơi, nhện, thậm chí là cả những con tò vò hay bay vào nhà tôi xây tổ... Đến nay, tôi vẫn còn sợ ma, sợ bóng tối. Anh trai tôi thường chế giễu tôi là 'con nhát như chuột lợn', 'con thỏ đế', 'con đầu bò'... Mẹ tôi lại khích lệ tôi: 'Con phải dũng cảm lên!' Dần dần, khi lớn lên, tôi nhận ra rằng, nếu thiếu lòng can đảm, con người sẽ rất khó sống. Mẹ tôi chính là tấm gương đầu tiên mà tôi nhìn thấy lòng dũng cảm. Mẹ không phải là một cô giáo thanh niên xung phong đi lên dẫn đường cho chị tôi đi cứu thương trong mưa bom bão đạn, góp phần xây dựng cuộc sống hòa bình hôm nay. Mẹ chỉ là một người phụ nữ nông dân bình thường, dành cả ngày làm việc nơi ruộng đồng. Mẹ đã đấu tranh với mưa lũ lụt, nước ngập đến cánh ngực, không màng những loài động vật kinh hãi như giun, rắn, rết, nhện, mẹ vẫn cố gắng đẩy thuyền lúa về nhà. Mẹ không khỏe mạnh nhưng vẫn cố gắng thêm vài thuyền lúa nữa để giúp đỡ hàng xóm già neo đơn, dù mẹ đã cảm thấy lạnh lùng và run cầm cập. Một lần, vào một đêm mưa lớn, khi nghe tiếng kêu cứu từ cống, mẹ không ngần ngại vung tay vào và giúp đỡ. Mẹ nói: 'Nếu thấy ai đó cần giúp đỡ và mình có thể giúp được mà không giúp, đó là tội lỗi.' Và tôi nghĩ rằng mẹ chính là người dũng cảm nhất. Cô giáo thường khuyên những học sinh phạm lỗi phải dũng cảm nhận lỗi. Một học sinh trai đặc biệt trong lớp tôi, một lần viết bậy lên bảng, nhưng cô giáo lại nghĩ rằng người phạm tội là một học sinh khác và sắp sửa trừng phạt học sinh đó. Học sinh đặc biệt có thể im lặng nhưng cuối cùng lại dũng cảm thú nhận lỗi của mình. Cả lớp tôi bắt đầu nhìn nhận học sinh đặc biệt với con mắt khác, không còn nhìn nhận một cách đặc biệt nữa. Một người thanh niên không cần vũ khí đã bắt sống tên cướp trên đường phố, giành lại tài sản mà không sợ bị trả thù. Một đứa trẻ dũng cảm nhảy xuống sông cứu người gần chết đuối... Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta có thể chứng kiến nhiều hành động dũng cảm như vậy. Lòng dũng cảm được thể hiện rõ hơn khi con người đối mặt với những tình huống đặc biệt khác thường. Đó là những người đã hy sinh cho cuộc chiến tranh độc lập, tự do của dân tộc Việt Nam, từ các anh hùng như Trần Đình Trọng, Nguyễn Trung Trực, Lê Văn Tám, Nguyễn Văn Trỗi, Trần Văn Ơn, Nguyễn Thái Bình... cho đến những người sẵn lòng hy sinh vì công lý, lương tri và nghệ thuật điện ảnh thế giới đã tái hiện trong hình ảnh của thanh tra Katniss, chiến đấu một mình chống lại tổ chức Ma Phía mặc cho cái chết luôn rình rập. Từ nhỏ đến lớn, tất cả những người và hành động đó đều là biểu hiện của lòng dũng cảm.
Tóm lại, lòng dũng cảm có thể được hiểu là sự gan dạ, không sợ khó khăn, không sợ chết, dám hy sinh vì mục tiêu của bản thân, phải không? Liệu những người lính thuê làm bia đỡ đạn cho quân đội Mĩ để xâm lăng đất nước khác có được xem là dũng cảm không? Hay những hành động đánh bom tự sát để phục vụ cho các tổ chức khủng bố trên thế giới cũng có thể được coi là lòng dũng cảm? Có thể nhóm phi công tự hi sinh khi đâm máy bay vào tòa tháp đôi ở New York vào ngày 11 tháng 9 năm 2001 là những người dũng cảm nhất thế giới? Tôi không đồng ý với việc mở rộng khái niệm lòng dũng cảm đến như vậy. Anh trai của tôi cũng là một người đàn ông mạnh mẽ, rất dũng cảm, khi đi bất kỳ đâu có anh đi cùng là tôi hoàn toàn yên tâm. Một lần, nhóm bạn cùng lớp của anh đã thách thức nhau về lòng dũng cảm, để xem ai dũng cảm nhất. Điều kiện của cuộc thi là bơi qua sông Hồng vào buổi sáng sớm khi mặt trời mới lên chưa rõ ràng. Có một người 'dám' tham gia cuộc thi đó, bao gồm cả anh trai tôi, đã gần chết nếu không có sự cứu giúp kịp thời từ một người câu cá. Chỉ còn lại một người 'nhát gan' không dám tham gia, không gây ra bất kỳ vấn đề nào. Bạn nghĩ rằng bốn chàng trai đó có dũng cảm không? Theo tôi, họ thậm chí còn ngốc nghếch hơn. Tôi không thấy có lòng dũng cảm trong những hành động vô nghĩa như vậy. Lòng dũng cảm không chỉ liên quan đến việc không sợ khó khăn, không sợ chết, mà còn liên quan đến mục đích ý nghĩa, tốt đẹp. Lòng dũng cảm là điều khiến con người có đủ ý chí để vượt qua mọi thách thức, để chứng tỏ giá trị và khả năng của bản thân. Lòng dũng cảm là khiến con người sẵn lòng quên đi bản thân vì lợi ích chung, hy sinh tính mạng vì sự sống còn của quê hương, của người thân và đồng đội. Đó là lúc lòng dũng cảm liên quan đến ý thức về nhân cách và phẩm giá. Lòng dũng cảm còn đính kèm với tình yêu thương và lòng khoan dung, khi nó thực sự làm cho con người trở nên nhân từ hơn. Lòng dũng cảm là một thứ xa lạ với sự yếu đuối, nhút nhát không dám đối mặt với thử thách cũng như những thói hư và tật xấu.
Cuộc sống luôn chứa đựng những khó khăn, thách thức. Mỗi khoảnh khắc sống là một cơ hội để vượt qua nỗi sợ hãi và yếu đuối của chính mình. Và mỗi khi phải đối diện với sự thật không mong muốn, tôi luôn tự nhủ: Hãy can đảm lên! Vì can đảm là nguồn gốc của sự đẹp đẽ!