Đề bài: Cảm nhận về vẻ đẹp tinh tế của con người Hàn Mạc Tử qua bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ
I. Dàn ý chi tiết
II. Bài viết mẫu
Cảm nhận đẹp tuyệt vời của con người Hàn Mạc Tử qua bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ
Bí quyết Phương pháp phân tích bài thơ, đoạn thơ để đạt điểm cao
I. Bài viết Cảm nhận đẹp của con người Hàn Mạc Tử qua bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ
1. Khám phá
Hàn Mặc Tử, nhà thơ độc đáo của phong trào Thơ mới, đã lưu dấu ấn riêng biệt trong bài thơ 'Đây thôn Vĩ Dạ', nơi tâm hồn ông hiện lên rõ nét nhất.
2. Nội dung chính
- Hàn Mặc Tử, người yêu thiên nhiên và cuộc sống
+ 'Sao anh không về thăm thôn Vĩ?' như một câu hỏi mời gọi, đưa ta trở về ký ức với người con gái Huế mà ông say đắm.
+ Hình ảnh của 'Nắng mới lên' nhẹ nhàng, tạo ra không khí dễ chịu.
+ 'Lá trúc che ngang mặt chữ điền' tạo nên bức tranh tinh tế, như một cửa sổ hay hình ảnh của người con gái xinh đẹp.
→ Mặc dù không thể quay trở lại thôn Vĩ Dạ, Hàn Mặc Tử vẫn giữ trong tâm hồn mình niềm yêu thương đặc biệt với nơi này.
- Hàn Mặc Tử, người cô đơn
+ Khổ thơ 2 với tâm trạng đau buồn, nhớ nhung của ông: 'Gió theo lối gió, mây đường mây... Có chở trăng về kịp tối nay'.
+ Sử dụng biện pháp nhân hoá, dòng nước buồn thay thế cho tâm trạng của tác giả.
+ 'Thuyền ai' đưa ta đến cảm giác quen thuộc nhưng lạ lẫm.
→ Hàn Mặc Tử vẽ nên một thế giới cô đơn, khao khát tình yêu, nhưng thời gian không còn đủ để ông trọn vẹn chiếm lấy nó.
- Hàn Mặc Tử - người tràn đầy suy tư và đau khổ
+ Khổ thơ 3, là điểm dừng cuối cùng của tâm tư tác giả với người con gái Huế: 'Mơ khách đường xa, khách đường xa... Ai hiểu được tình cảm sâu sắc'.
+ Nhân vật và cảnh vật giờ đây tan biến, như sương khói phủ mờ mắt, mọi thứ trở nên lạ mắt và khó nhận biết.
+ 'Ai hiểu được tình cảm sâu sắc', tác giả gợi lên niềm hoài niệm, nhưng cũng mang theo nỗi buồn và hụt hẫng.
→ Hàn Mặc Tử trở về hiện thực, cảm nhận rõ hơn về sự xa cách, hư ảo của hạnh phúc và tự mình thở dài, hồi tưởng về quá khứ.
3. Kết bài tinh tế
Hàn Mặc Tử, người tràn ngập niềm hy vọng và nỗi đau khổ. Bài thơ của ông gây ấn tượng sâu sắc, đọng lại trong tâm trí người đọc với một nỗi buồn không thể nói thành lời.
II. Bài viết mẫu Cảm nhận về vẻ đẹp của con người Hàn Mạc Tử qua bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ
Bài thơ 'Đây thôn Vĩ Dạ' là lời thổ lộ chân thành từ trái tim của Hàn Mặc Tử trong những năm cuối đời. Đó là hình ảnh của sự cô đơn, niềm khao khát yêu và được yêu, mong muốn giữ lại hạnh phúc và nuối tiếc về quãng đời tác giả.
'Tại sao anh không trở về thăm thôn Vĩ?
Nắng mọc qua hàng cây cau, sáng mới bừng lên
Vườn ai mát mẻ, xanh ngọc như thạch
Lá trúc che ngang mặt chữ điền'.
Bức tranh thôn Vĩ được vẽ lên trong tâm trí của Hàn Mặc Tử. Trong thời gian sáng tác bài thơ này, ông đang phải đối mặt với bệnh tật. Mọi thứ thuộc về thôn Vĩ giờ đây chỉ còn là ký ức hư vô.
Câu hỏi 'Tại sao anh không quay về thôn Vĩ' có thể hiểu là lời mời gọi, là sự trở về với vẻ đẹp của thôn Vĩ. Tại sao anh không trở lại, bao lâu rồi anh đã không đặt chân đến đây? Lời trách móc hay lời mời, nhẹ nhàng và sâu lắng, nhưng cũng đánh thức những ký ức ngọt ngào.
Hàn Mặc Tử đắm chìm trong tình yêu với thiên nhiên thôn Vĩ Dạ, nơi 'nắng hàng cau' ban mai mang đến cảm giác ấm áp, dịu dàng. Bức tranh ánh sáng buổi sớm làm cho vườn xanh trở nên 'mướt quá xanh như ngọc', không gian mở ra rộng lớn, tươi mới và tràn đầy sức sống.
Thiên nhiên và con người thôn Vĩ Dạ luôn là nguồn cảm hứng không ngừng cho Hàn Mặc Tử. 'Lá trúc che ngang mặt chữ điền' có thể là cửa sổ hay bức tranh của người con gái hiền hậu xứ Huế, ẩn sau chiếc lá trúc.
Những kí ức, vẻ đẹp của con người và thiên nhiên xứ Huế hiện vẫn mãi trong trái tim Hàn Mặc Tử. Mong ước về việc trở lại với niềm mến thương ngày xưa vẫn mãi không phai.
Nhà thơ Hàn Mặc Tử, ngập tràn nỗi buồn, ôm lấy tâm trạng buồn thương nhưng vô cùng sâu sắc.
'Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay'
Nhịp thơ 4/3, kết hợp với hình ảnh gió, mây, hoa, trăng, thuyền, tạo nên bức tranh của sự chia lìa. Hàn Mặc Tử đã biến đổi không gian thôn Vĩ, khiến thời gian chuyển từ sáng tới tối. Tâm trạng của nhà thơ cũng theo đó, từ niềm vui tươi, nhớ nhung đến sự buồn thiu của 'dòng nước buồn thiu'. Cảnh vật trở thành bức tranh thể hiện tâm hồn con người, giống như câu thơ 'Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ' (Nguyễn Du).
'Gió theo lối gió, mây đường mây' với cấu trúc hài hoà, cân xứng, tạo ra khoảnh khắc xa xôi và chia cách. Cảnh vật hiện lên mơ hồ nhưng cũng đầy khó khăn như 'hoa bắp lay'. 'Thuyền ai' đậu bến sông gợi nhớ đến những giai điệu trữ tình của xứ Huế. Thuyền, trăng, bến đồng thời là biểu tượng cho tình yêu đôi lứa:
'Đêm trăng thanh anh mới hỏi nàng
Tre non đủ lá đan sàng nên chăng' (Ca dao).
Hàn Mặc Tử đã khéo léo sáng tạo hình ảnh này, tô điểm nó bằng sắc đơn côi và nỗi đau buồn. Câu hỏi 'Có chở trăng về kịp tối nay' như một lời thúc giục, níu giữ. Thời gian trở nên quý giá hơn bao giờ hết, liệu ông có đủ thời gian để sống với khát khao của mình. Khổ thơ là nơi ông biểu đạt đau buồn, là nơi khao khát hạnh phúc, lời cầu xin đầy xúc động.
Bước vào khổ thơ cuối cùng, Hàn Mặc Tử quay về hiện thực, đối mặt với con người và nghi ngờ về cái ảo.
'Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?'
Khổ thơ cuối cùng, mọi thứ dường như bị trôi nhoà. Áo trắng của em tinh khôi, hòa quyện với sương khói mờ, tạo nên hình ảnh huyền bí khiến khó có thể xác định. 'Khách đường xa' là mong ước gặp, nhưng cũng đồng thời là khao khát gặp đường xa. Hàn Mặc Tử càng lúng túng, không thể xác định được tình cảm. Liệu tình cảm ấy có tồn tại, hay giống như sương khói mịt mờ, không thể nắm bắt?!
Những đoạn thơ về 'ai biết', 'thuyền ai', 'vườn ai' luôn lặp đi lặp lại, tạo nên không khí huyền bí và hư ảo. Hơi thở dài của ông chỉ còn lại trong sự hụt hẫng và niềm hy vọng mong manh.
Hình ảnh trong bài thơ được kết hợp một cách chặt chẽ, góp phần làm nổi bật cảnh đẹp và con người, hiện thực và ảo tưởng. Câu thơ nhẹ nhàng làm nổi bật tình yêu sâu sắc của Hàn Mặc Tử đối với thiên nhiên, đồng thời gợi lên sự đau buồn và lòng chia ly.
Bài thơ 'Đây thôn Vĩ Dạ' là tác phẩm xuất sắc, thể hiện rõ sự đa dạng trong tâm hồn của Hàn Mặc Tử, đầy ắp khát vọng. Những dòng thơ ám ảnh người đọc, như cách ông để lại dấu ấn tinh tế giữa rừng thi ca Việt Nam.
"""""KẾT THÚC"""""---
Trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ, không chỉ hiện lên hình ảnh tươi sáng, tinh khôi của Vĩ Dạ mà còn làm nổi bật tâm trạng đắng cay, đau lòng của nhân vật trữ tình. Để hiểu thêm về nội dung của bài thơ, bạn có thể đọc thêm bài Đánh giá về vẻ đẹp của Hàn Mạc Tử qua bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ, hoặc tham khảo những điểm nhấn khác như Phân tích bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ, Khung cảnh thôn Vĩ Dạ trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ, Bình luận về bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ, hay Phân tích bức tranh thiên nhiên trong bài Đây thôn Vĩ Dạ.