(Mytour) Câu chuyện con quỷ trở thành thổ địa sẽ khiến nhiều người cảm thấy không hợp lý nhưng vẫn là sự thật hiện hữu, đòi hỏi thời gian suy ngẫm và quan sát, chỉ là chúng ta chưa hiểu rõ về Luật Nhân - Quả nên cảm thấy khó hiểu mà thôi.
1. Câu chuyện con quỷ trở thành thổ địa
Ở ngoại ô cổng Tiểu Tây của Nhuận Châu (gần thành phố Trấn Giang, tỉnh Giang Tô ngày nay), có một ngôi miếu Thành Công nằm bên cạnh cầu Đà Bản. Một câu chuyện đặc biệt kể về miếu Thành Công.
Thành Công là một người đơn giản, hiền lành, đã xây nhà ven sông khi già, kiếm sống bằng nghề chài. Một đêm tối, một người đàn ông đến, ướt sũng và khóc lóc, sau đó đi tiếp. Thành Công nghĩ rằng người này đã rơi xuống sông và được cứu sống, vì vậy ông mời anh ta vào nhà, chuẩn bị rượu và lửa ấm để anh ta nghỉ ngơi.
Khách mời khóc và kể Thành Công nghe:
- Tôi không phải người. Tôi là một con quỷ mới chết đuối. Không có nơi nào để tôi ở nên tôi theo gió đến đây.
Thành Công kinh hãi, nhưng con quỷ nói với ông:
- Đừng sợ. Quỷ cũng là con người, con người cũng là quỷ, chỉ khác biệt về âm dương. Tại sao phải sợ tôi? Tôi không đến đây để làm hại người.” Thành Công lúc này mới trở nên bình tĩnh, và họ cùng nhau tâm sự về quê hương. Con quỷ đến và rời đi, không có quy luật cố định.
- Tôi không phải người. Tôi là một con quỷ mới chết đuối. Không có nơi nào để tôi ở nên tôi theo gió đến đây.
Thành Công kinh hãi, nhưng con quỷ nói với ông:
- Đừng sợ. Quỷ cũng là con người, con người cũng là quỷ, chỉ khác biệt về âm dương. Tại sao phải sợ tôi? Tôi không đến đây để làm hại người.” Thành Công lúc này mới trở nên bình tĩnh, và họ cùng nhau tâm sự về quê hương. Con quỷ đến và rời đi, không có quy luật cố định.
Thành Công đã sống bên cạnh con quỷ trong một thời gian dài, nhưng thực sự đã quên mất rằng anh ta là một linh hồn của quỷ. Một ngày, con quỷ quay trở lại và vui vẻ nói với ông:
- Ngày mai tôi sẽ được tái sinh. Vào buổi trưa mai, sẽ có một người phụ nữ mặc áo trắng muốn qua sông. Cô ấy đã được định trước phải chết đuối, và tôi sẽ đến thay thế cô.
Thành Công cũng rất vui mừng cho anh chàng. Ngày hôm sau, ông lén đi đến bến phà để kiểm tra. Trưa, ông nhìn thấy một phụ nữ mặc đồ trắng đi tới, nhưng cô ấy đã qua sông mà không gặp phải tai nạn gì. Vào buổi tối, không có phụ nữ mặc đồ trắng nào khác đi qua sông, và Thành Công nghĩ rằng con quỷ đã nhầm lẫn.
- Ngày mai tôi sẽ được tái sinh. Vào buổi trưa mai, sẽ có một người phụ nữ mặc áo trắng muốn qua sông. Cô ấy đã được định trước phải chết đuối, và tôi sẽ đến thay thế cô.
Thành Công cũng rất vui mừng cho anh chàng. Ngày hôm sau, ông lén đi đến bến phà để kiểm tra. Trưa, ông nhìn thấy một phụ nữ mặc đồ trắng đi tới, nhưng cô ấy đã qua sông mà không gặp phải tai nạn gì. Vào buổi tối, không có phụ nữ mặc đồ trắng nào khác đi qua sông, và Thành Công nghĩ rằng con quỷ đã nhầm lẫn.
Vào đêm đó, linh hồn của con quỷ trở lại, khóc lóc nói với Thành Công:
- Tôi đã chờ đợi người thay thế từ lâu. Người phụ nữ mặc áo trắng mà tôi thấy hôm nay đã mang thai sáu tháng. Sự mất mát của cô ấy sẽ không khác gì mất mát của hai người. Vì vậy, tôi không thể để cô ấy phải chết.” Thành Công hiểu ra, và không còn bận tâm về điều đó nữa.
- Tôi đã chờ đợi người thay thế từ lâu. Người phụ nữ mặc áo trắng mà tôi thấy hôm nay đã mang thai sáu tháng. Sự mất mát của cô ấy sẽ không khác gì mất mát của hai người. Vì vậy, tôi không thể để cô ấy phải chết.” Thành Công hiểu ra, và không còn bận tâm về điều đó nữa.
Một vài tháng sau đó, linh hồn của con quỷ lại xuất hiện, mỉm cười nói với ông: “Lần này tôi sẽ rời đi thật sự. Sáng mai, sẽ có một người đang mang một cái bình sắt muốn qua sông, và đó mới chính là người sẽ thay thế tôi.” Thành Công nhớ kỹ lời này. Sáng hôm sau, một người thật sự mang cái bình sắt trên đầu, muốn qua sông, nhưng thuyền đi giữa dòng nước, và không có chuyện gì xảy ra.
Đêm đó, linh hồn của con quỷ lại đến, khóc lóc nói với Thành Công:
- Người mang cái bình là một đứa con hiếu thảo, là đứa con duy nhất, tôi đã thấy lòng thương xót, để anh ta qua sông. Nhưng tôi lo rằng nếu tiếp tục chôn mình xuống nước như thế này, lại còn làm phiền Thành Công phải thường xuyên thương xót tôi, khiến tôi tiếc nuối hơn nữa.” Thành Công liên tục an ủi anh ta.
- Người mang cái bình là một đứa con hiếu thảo, là đứa con duy nhất, tôi đã thấy lòng thương xót, để anh ta qua sông. Nhưng tôi lo rằng nếu tiếp tục chôn mình xuống nước như thế này, lại còn làm phiền Thành Công phải thường xuyên thương xót tôi, khiến tôi tiếc nuối hơn nữa.” Thành Công liên tục an ủi anh ta.
Sau một lúc, linh hồn của con quỷ bất ngờ mỉm cười, và Thành Công hỏi:
- Lần này người đã tìm được người thay thế chưa?
Linh hồn của con quỷ trả lời:
- Không, nhưng vì tôi đã chấp nhận mọi khổ đau, không thể để một đứa con hiếu thảo và một phụ nữ mang thai phải chết, nên Thần Thổ địa đã kêu gọi lên trời, và Thượng Đế đã thấy lòng tôi lành thiện, đã phong tôi làm Thần Thổ địa tại Qua Châu. Ngày mai tôi sẽ nhận lời mời. Nhưng Thành Công đã ở bên tôi suốt nhiều năm, và khi chúng ta phải chia tay, tôi không thể giữ được sự tiếc nuối trong lòng. Nếu có thời gian, hãy đến Qua Châu gặp tôi, tôi sẽ nhất định trả ơn cho Công.
Sau khi nói xong, linh hồn của con quỷ biến mất, nhưng Thành Công không hoàn toàn tin vào điều đó.
- Lần này người đã tìm được người thay thế chưa?
Linh hồn của con quỷ trả lời:
- Không, nhưng vì tôi đã chấp nhận mọi khổ đau, không thể để một đứa con hiếu thảo và một phụ nữ mang thai phải chết, nên Thần Thổ địa đã kêu gọi lên trời, và Thượng Đế đã thấy lòng tôi lành thiện, đã phong tôi làm Thần Thổ địa tại Qua Châu. Ngày mai tôi sẽ nhận lời mời. Nhưng Thành Công đã ở bên tôi suốt nhiều năm, và khi chúng ta phải chia tay, tôi không thể giữ được sự tiếc nuối trong lòng. Nếu có thời gian, hãy đến Qua Châu gặp tôi, tôi sẽ nhất định trả ơn cho Công.
Sau khi nói xong, linh hồn của con quỷ biến mất, nhưng Thành Công không hoàn toàn tin vào điều đó.
Đêm hôm sau, ông nghe thấy tiếng trống vang lên, cảm thấy kỳ lạ. Vài ngày sau, Thành Công tới Qua Châu mua muối, và thấy một ngôi miếu hương khói mùi thơm, và hỏi dân địa phương.
Họ kể rằng vài ngày trước, người trông giữ miếu hương nói rằng anh ta mơ thấy Thần Thổ địa mới được bổ nhiệm, và nếu ai thờ cúng ông, ông sẽ phản ứng. Vì vậy, mọi người từ mọi nơi đã đến đây thờ cúng ông rất nhiều. Thành Công nghe xong, cảm thấy kỳ quái, và lập tức đi mua nhang nến để thờ cúng.
Họ kể rằng vài ngày trước, người trông giữ miếu hương nói rằng anh ta mơ thấy Thần Thổ địa mới được bổ nhiệm, và nếu ai thờ cúng ông, ông sẽ phản ứng. Vì vậy, mọi người từ mọi nơi đã đến đây thờ cúng ông rất nhiều. Thành Công nghe xong, cảm thấy kỳ quái, và lập tức đi mua nhang nến để thờ cúng.
Khi Thành Công đến trước bức tượng, bỗng dưng ngất xỉu, thấy một người đàn ông mặc y phục đen, đội mũ gạc đen, vỗ nhẹ vào vai ông và nói:
- Ông là người giữ lời, tôi đến như lời hứa. Tôi biết rằng, vài ngày nữa sẽ có dịch bệnh ở Nhuận Châu. Ông có thể lấy tro từ lư hương trong miếu của tôi, trộn với nước để chế thuốc. Thuốc này có thể cứu sống hàng nghìn người. Ông sẽ trở thành phú ông nhờ điều này, đó là cách tôi trả ơn ông.
Thành Công tỉnh lại, theo lời của Thần Thổ địa, lấy hết tro trong lư hương.
- Ông là người giữ lời, tôi đến như lời hứa. Tôi biết rằng, vài ngày nữa sẽ có dịch bệnh ở Nhuận Châu. Ông có thể lấy tro từ lư hương trong miếu của tôi, trộn với nước để chế thuốc. Thuốc này có thể cứu sống hàng nghìn người. Ông sẽ trở thành phú ông nhờ điều này, đó là cách tôi trả ơn ông.
Thành Công tỉnh lại, theo lời của Thần Thổ địa, lấy hết tro trong lư hương.
Vài ngày sau, dịch bệnh bùng phát ở Nhuận Châu, Thành Công dùng tro chế thuốc bán ở chợ. Những người bị bệnh sau khi dùng thuốc của ông đều khỏi bệnh, ông kiếm được rất nhiều tiền.
Thành Công quyết định không mua sắm gì cho bản thân mà dùng tiền xây cây cầu ở nơi nguy hiểm vì đuối nước, để mọi người qua lại dễ dàng. Cây cầu được xây vững chắc, người dân không còn sợ hãi chết đuối. Dân làng biết ơn lòng tốt của ông, đã dựng bia tưởng niệm và xây đường đến cây cầu để thờ cúng ông.
Con quỷ đã trở thành Thần Thổ Địa nhờ một tâm niệm nhân từ, còn Thành Công được thờ phụng vì đã dùng tiền của mình để làm việc thiện.
Có câu Bồ Tát lo lắng về nhân loại vì Bồ Tát hiểu rõ Nhân - Quả và sợ hãi trước hậu quả của những sai lầm của con người. Tuy nhiên, hầu hết chúng ta không nhận ra những sai lầm hàng ngày trong cuộc sống của mình. Một ý nghĩ xấu nhỏ cũng đủ để chúng ta chịu hậu quả nặng nề.
Câu chuyện về con quỷ trở thành thổ địa đã cho thấy rằng một tâm niệm tốt có thể mang lại phước lớn, thay đổi hoàn toàn số phận. Niệm tốt hay niệm xấu là những ý nghĩ mà chúng ta tạo ra hàng ngày.
Tuy nhiên, con người thường ít nhận ra rằng chỉ cần một niệm xấu nảy sinh, một lời nói không tốt đã có thể mang lại hậu quả không may cho bản thân, bởi vì chúng ta đang gieo hạt và tạo duyên xấu. Hạt gieo là duyên, duyên gieo là quả tương ứng (xấu).
Những người hiểu biết về Nhân - Quả đều sợ điều này vì họ hiểu rằng đó là cách tự hại mình, sống không đúng tinh thần
Hãy tỉnh thức hơn với suy nghĩ của chúng ta mỗi ngày vì theo khoa học mỗi người trung bình có 60.000 suy nghĩ liên tục trong một ngày. Điều này tương ứng với việc chúng ta tạo ra hàng ngàn duyên, nếu hầu hết trong số đó là suy nghĩ không tốt thì bạn đã hiểu rõ duyên xấu của mình có đến đâu.
2. Vì sao cần luôn giữ niệm tốt trong lòng?
Có câu Bồ Tát lo lắng về nhân loại vì Bồ Tát hiểu rõ Nhân - Quả và sợ hãi trước hậu quả của những sai lầm của con người. Tuy nhiên, hầu hết chúng ta không nhận ra những sai lầm hàng ngày trong cuộc sống của mình. Một ý nghĩ xấu nhỏ cũng đủ để chúng ta chịu hậu quả nặng nề.
Câu chuyện về con quỷ trở thành thổ địa đã cho thấy rằng một tâm niệm tốt có thể mang lại phước lớn, thay đổi hoàn toàn số phận. Niệm tốt hay niệm xấu là những ý nghĩ mà chúng ta tạo ra hàng ngày.
Tuy nhiên, con người thường ít nhận ra rằng chỉ cần một niệm xấu nảy sinh, một lời nói không tốt đã có thể mang lại hậu quả không may cho bản thân, bởi vì chúng ta đang gieo hạt và tạo duyên xấu. Hạt gieo là duyên, duyên gieo là quả tương ứng (xấu).
Những người hiểu biết về Nhân - Quả đều sợ điều này vì họ hiểu rằng đó là cách tự hại mình, sống không đúng tinh thần
Hãy tỉnh thức hơn với suy nghĩ của chúng ta mỗi ngày vì theo khoa học mỗi người trung bình có 60.000 suy nghĩ liên tục trong một ngày. Điều này tương ứng với việc chúng ta tạo ra hàng ngàn duyên, nếu hầu hết trong số đó là suy nghĩ không tốt thì bạn đã hiểu rõ duyên xấu của mình có đến đâu.
Thực tế, việc từ bỏ những điều thường thấy trong cuộc sống để tuân theo đạo lý cao cả không nhất thiết phải làm những việc lớn lao. Chỉ cần sống hòa thuận với bản thân, ít tham lam, không mong muốn quá nhiều, cũng đã tạo nên một con người có phẩm chất tốt đẹp. Không cần phải cao xa cả.
Xem thêm tin liên quan tại chuyên mục này:
Đức Phật đã dạy rằng suy nghĩ của chúng ta không đáng tin cậy, trừ khi đã trở thành một bậc Thánh giác ngộ. Vì vậy, chúng ta cần phải cảnh giác và không nên tin tưởng quá nhiều vào suy nghĩ của mình.
Suy nghĩ có thể dẫn chúng ta đến việc nghĩ rằng chỉ khi đạt được điều này, thành tựu cái kia, sở hữu điều kia thì mới thực sự hạnh phúc. Nhưng suy nghĩ và ước mơ như vậy không đáng tin cậy. Chúng ta có thể đặt ra mục tiêu để cố gắng đạt được nhưng không nên tin rằng chỉ khi đạt được chúng thì mới thực sự hạnh phúc. Nếu bạn không tin điều này, hãy suy nghĩ lại về cuộc sống của mình, những thứ mà bạn nghĩ sẽ mang lại hạnh phúc, nếu có được chúng, liệu bạn có hạnh phúc với chúng không?
''Ngày nay, mọi người nói nhiều về tư duy tích cực, và tư duy này chính là tập trung vào những điều tốt đẹp của người khác, nhìn thấy những ưu điểm của họ. Đức Phật dạy rằng để nuôi dưỡng tình yêu thương và cái nhìn thiện cảm về người khác, chúng ta không nên chú ý đến những điều không tốt của họ mà tập trung vào những ưu điểm của họ.
Ngài nói: “Nếu ai đó có hành động không thân thiện nhưng lời nói thân thiện thì không nên chú ý đến những hành động đó của họ, mà nên chú ý đến những lời nói thân thiện của họ”.
Suy nghĩ có thể dẫn chúng ta đến việc nghĩ rằng chỉ khi đạt được điều này, thành tựu cái kia, sở hữu điều kia thì mới thực sự hạnh phúc. Nhưng suy nghĩ và ước mơ như vậy không đáng tin cậy. Chúng ta có thể đặt ra mục tiêu để cố gắng đạt được nhưng không nên tin rằng chỉ khi đạt được chúng thì mới thực sự hạnh phúc. Nếu bạn không tin điều này, hãy suy nghĩ lại về cuộc sống của mình, những thứ mà bạn nghĩ sẽ mang lại hạnh phúc, nếu có được chúng, liệu bạn có hạnh phúc với chúng không?
''Ngày nay, mọi người nói nhiều về tư duy tích cực, và tư duy này chính là tập trung vào những điều tốt đẹp của người khác, nhìn thấy những ưu điểm của họ. Đức Phật dạy rằng để nuôi dưỡng tình yêu thương và cái nhìn thiện cảm về người khác, chúng ta không nên chú ý đến những điều không tốt của họ mà tập trung vào những ưu điểm của họ.
Ngài nói: “Nếu ai đó có hành động không thân thiện nhưng lời nói thân thiện thì không nên chú ý đến những hành động đó của họ, mà nên chú ý đến những lời nói thân thiện của họ”.
Đức Phật khuyên chúng ta nên cố gắng nhìn ra những điểm tốt ở người khác, để yêu quý họ, ngay cả khi một người không có điều gì tốt đẹp, người đó vẫn đáng để quan tâm và yêu thương. Vì một người mà không có niềm vui, sự thân thiện, lành mạnh thì chắc chắn đang trải qua những khổ đau và thiếu vắng hạnh phúc. Một người đang chịu đựng đau khổ và thiếu vắng hạnh phúc thì đáng thương, và chúng ta không nên căm ghét những người như thế.
Thường thì chúng ta có thói quen tập trung vào những lỗi lầm, sai trái của người khác để chỉ trích, phê phán và lên án. Chúng ta thường như một quan toà chuyên đi kết án người khác, khiến chúng ta không thể yêu thương và dung hòa với bất kỳ ai. Đôi khi chúng ta trở thành những kẻ chỉ biết chửi rủa người khác, mắng mỏ vì những điều chưa tốt ở người khác.
Thật là bi kịch khi chúng ta không dọn dẹp những rác rưởi trong ngôi nhà của mình mà lại thu thập rác từ nhà người khác để mang về nhà mình. Vì điều này mà Đức Phật dạy rằng không nên nhìn vào lỗi lầm của người khác mà thay vào đó hãy nhìn vào chính bản thân mình để nhận ra những lỗi lầm trong tâm hồn của mình. Nhìn vào chính mình để có lòng từ bi và bao dung với người khác, vì khi nhìn vào chính mình, chúng ta sẽ thấy rằng mình cũng đầy lỗi lầm và vụng về, trong khi chúng ta dành thời gian soi mói và chỉ trích người khác mà không nhìn lại bản thân mình để nhận ra những sai lầm của mình.
Thật là bi kịch khi chúng ta không dọn dẹp những rác rưởi trong ngôi nhà của mình mà lại thu thập rác từ nhà người khác để mang về nhà mình. Vì điều này mà Đức Phật dạy rằng không nên nhìn vào lỗi lầm của người khác mà thay vào đó hãy nhìn vào chính bản thân mình để nhận ra những lỗi lầm trong tâm hồn của mình. Nhìn vào chính mình để có lòng từ bi và bao dung với người khác, vì khi nhìn vào chính mình, chúng ta sẽ thấy rằng mình cũng đầy lỗi lầm và vụng về, trong khi chúng ta dành thời gian soi mói và chỉ trích người khác mà không nhìn lại bản thân mình để nhận ra những sai lầm của mình.
Suy nghĩ tích cực nhất có lẽ là nghĩ về sự bình an, hạnh phúc có sẵn trong tâm mình. Bình an và hạnh phúc, những điều mà chúng ta vẫn tìm kiếm ở bên ngoài, đã sẵn có trong tâm mình. Nhưng vì chúng ta tập trung vào bên ngoài, cố gắng tìm kiếm hạnh phúc từ các vật chất bên ngoài nên chúng ta quên mất kho tàng hạnh phúc lớn lao mà chúng ta đã sẵn có.
Điều này giống như một người sở hữu viên ngọc quý vô giá mà không biết đến, nên sống trong cảnh khốn khó và nghèo khó. Suy nghĩ về hạnh phúc có sẵn trong ta giúp chúng ta trải nghiệm hạnh phúc thực sự từ tâm, ít phụ thuộc vào những điều kiện bên ngoài. Từ đó, chúng ta giảm bớt sự tham lam, giận dữ, đố kỵ, tham lam... những thứ tiêu cực trong cuộc sống.
Điều này giống như một người sở hữu viên ngọc quý vô giá mà không biết đến, nên sống trong cảnh khốn khó và nghèo khó. Suy nghĩ về hạnh phúc có sẵn trong ta giúp chúng ta trải nghiệm hạnh phúc thực sự từ tâm, ít phụ thuộc vào những điều kiện bên ngoài. Từ đó, chúng ta giảm bớt sự tham lam, giận dữ, đố kỵ, tham lam... những thứ tiêu cực trong cuộc sống.
Xem thêm tin liên quan tại chuyên mục này: