Nhóm chắc chắn có nhiều bạn quen và ban đầu tôi đã định sử dụng một nick phụ để chia sẻ, nhưng cuối cùng tôi quyết định vẫn làm người thật và làm việc thật.
Gần đây, có khá nhiều bạn quan tâm đến việc du học và hỏi tôi về trải nghiệm trao đổi ngoại trừ châu Âu (học bổng ngoại trừ châu Âu) như thế nào. Tôi nghĩ việc chia sẻ này có thể hữu ích cho các bạn, vì vậy tôi quyết định viết bài chia sẻ luôn. Hy vọng bạn bè không trách móc và các bạn học sinh cũng không chê bai văn của tôi là kém.
Tôi đã bắt đầu du học khá muộn sau khi thay đổi trường học tại Việt Nam đến 2 lần, điều này khiến mẹ tôi rất lo lắng rằng con mình sẽ mất phương hướng, không biết chọn ngành học và liệu có nên du học không. Tại thời điểm đó, tôi chỉ có một trái tim quyết định rằng mình phải đi du học. Vì vậy, tôi đã lắng nghe tiếng gọi của trái tim và bắt đầu hành trình du học của mình. Bỏ qua những khó khăn và thách thức đã trải qua, tôi sẽ đi vào vấn đề chính là việc xin học bổng trao đổi ngoại trừ châu Âu.
Một cách ngắn gọn, tôi đã từng học tại Đại học Torino, Ý và tham gia trao đổi tại Trường Seinan Gakuin, Fukuoka, Nhật Bản.
Thành công luôn bắt đầu từ những thất bại.
Năm thứ 2 ở đại học Torino, tôi đã nộp đơn xin đi trao đổi ngoại trừ châu Âu vì tôi nghĩ dù sao đã sang châu Âu rồi, nếu chọn trường châu Âu thì cũng hơi phí công, nên tôi quyết định thử đi ra ngoài EU luôn. Lúc đó, trường mà tôi hướng tới là đại học Korea ở Hàn Quốc. Tôi đã nộp đơn vào năm đó nhưng không thành công do trường yêu cầu GPA phải từ 25/30 trở lên mới được nộp đơn. GPA của tôi lúc đó chỉ là 24.918/30 và không được làm tròn nên tôi trượt ngay từ vòng gửi xe. Thật tiếc nuối :’<
Vào năm thứ 3, cũng là năm cuối đại học (trường tôi học có hệ 3 năm), tôi lại nộp đơn lần nữa, lúc này cũng gần tốt nghiệp và đang viết luận văn để hoàn thành chương trình. Tôi chỉ muốn thử xem còn có cơ hội không, không quan trọng là thành công hay không mà là có dám thử không. Do đã gần tốt nghiệp nên tâm lý tôi rất thoải mái (tôi viết luận văn khá nhanh chỉ trong vòng 1-2 tuần và được giáo sư duyệt ngay). GPA của tôi đã cao hơn 25 nhưng so với các bạn khác thì không nổi bật.
Tôi tập trung vào việc viết luận văn, và vẫn nhớ những ngày thức khuya để tìm hiểu về trường Seinan Gakuin, tôi khá bất ngờ khi biết đó là trường tư của người Mỹ với sinh viên trao đổi từ nhiều quốc gia khác nhau, nhưng không có sinh viên Việt Nam.
Hỏi ngược sẽ giúp thay đổi tình hình
Sau khi qua vòng gửi xe với luận văn và CV, tôi được gọi đi phỏng vấn vòng cuối. Tôi còn nhớ rõ khi ngồi bên ngoài phòng chờ cùng các bạn người Ý, đã có nhiều ánh mắt khá chế nhạo nhìn tôi như thể nào 'mày cũng dám đi phỏng vấn à'. Tôi lúc đó sắp tốt nghiệp nên không cảm thấy tiếc nuối gì, trong khi các bạn khác lại cảm thấy lo lắng và căng thẳng.
Sau đó là lượt phỏng vấn của tôi, khi bước vào phòng chào các giáo sư với phong thái rất tự tin, tôi bắt tay từng người một và nở một nụ cười thật tươi, điều mà có lẽ không có bạn Ý nào làm được. Do ấn tượng với sự tự tin và tưng tửng của mình, giáo sư cũng cười và giảm bớt căng thẳng. Mọi người hỏi tôi những câu hỏi và tôi trả lời một cách tự tin, có một số câu trả lời khá hay nhưng để kể sau vậy. Phần lớn là những câu hỏi mà mỗi thầy mỗi cô đều hỏi để tìm sự khác biệt.
Gần cuối buổi phỏng vấn, tôi bắt đầu hỏi ngược lại các giáo sư với một số câu hỏi bên lề về ý kiến của họ về sinh viên quốc tế và sinh viên Việt Nam. Tôi cũng chia sẻ thêm rằng việc là sinh viên Việt Nam đầu tiên theo học tại trường là một trải nghiệm đầy thách thức nhưng cũng rất hứng khởi. Sau đó, tôi thể hiện quan điểm của mình với các giáo sư về việc mở rộng tuyển sinh sinh viên Việt Nam.
Tin vui đến không ngờ
Sau khi về nhà, tôi không nghĩ nhiều, vì tôi nghĩ rằng các bạn người Ý chắc chắn làm tốt hơn, tôi không có cơ hội. Nhưng một tuần sau, tôi nhận được tin vui khi chính thức được chọn là người duy nhất đi Nhật trao đổi tại trường Seinan Gakuin với học bổng 3000 euro cho 1 kỳ học.
Sau này, một người bạn người Ý của tôi nhắn tin nói rằng một số bạn người Ý khác đã hỏi bạn ý là người như thế nào, tại sao GPA của bạn ý thấp hơn mà vẫn được chọn. Có lẽ là do sự tự tin và cách thức tôi đề cập vấn đề khiến mọi người nghĩ rằng tôi đủ tốt để đại diện cho trường sang Nhật trao đổi.
Quyết định mạnh mẽ
Dù nhận được tin vui với học bổng, nhưng có một điều cản trở là tôi đã hoàn thành đề án tốt nghiệp, nếu bây giờ đi thì sẽ phải hoãn việc tốt nghiệp, đồng nghĩa sẽ mất điểm tốt nghiệp đúng hạn (trường tôi cộng điểm cho các bạn tốt nghiệp đúng hạn).
Mặc dù có nhiều lựa chọn, nhưng cuối cùng, tôi quyết định đi để không phải hối tiếc sau này.
Thành tựu ngọt ngào
Khi đến Nhật, tôi nhận ra rằng quyết định của mình là hoàn toàn đúng, tôi yêu văn hóa của đất nước này. Tại Seinan Gakuin, tôi có cơ hội gặp gỡ nhiều bạn bè từ các quốc gia khác nhau trên thế giới, được sự hỗ trợ nhiệt tình từ giáo viên, thưởng thức những cảnh đẹp hoa anh đào, và học những môn học mới lạ mà trước đây tôi chưa từng nghĩ đến.
Tôi sống tại homestay với một gia đình Nhật Bản thân thiện, cùng một người bạn từ Đài Loan đi xe đạp đến trường mỗi ngày. Với suất học bổng ngắn hạn này, tôi còn có cơ hội tham gia chương trình Meti Internship do Chính phủ Nhật Bản tổ chức.
Niềm tin và lòng kiên nhẫn
Hành trình học tập của tôi không dễ dàng, nhưng mỗi khi nhớ lại, đó là niềm tự hào vì tôi đã vượt qua được những thách thức. Hơn nữa, tôi đã học được cách tin tưởng vào bản thân mình; nếu bạn không tin tưởng vào chính mình, thì không ai khác sẽ tin tưởng vào bạn.
Mặc dù những chia sẻ của tôi có nhiều yếu tố ngẫu hứng, nhưng tôi cũng có chiến lược riêng. Hãy duy trì GPA tốt và đừng chỉ phụ thuộc vào may mắn. Chúc các bạn thành công trên con đường học tập và nhớ rằng, nếu lựa chọn trường không đúng, chúng ta vẫn có cơ hội sửa đổi!