Không cần bằng cấp, không cần kỹ năng, có dịch vụ xe đưa đón, hỗ trợ nhà ở, chỉ cần lao động đến làm việc tại trụ sở nước ngoài sẽ nhận được mức lương từ 20,000 đến 40,000 Peso (tiền Philippines), đó là những quảng cáo kích động mà bọn lừa đảo đăng trên các mạng xã hội để thu hút lao động. Nhưng thực tế, đó chỉ là những lời mời gọi ngọt ngào trong cái bẫy lợi dụng. Tin vào những lời hứa về một tương lai sáng láng với công việc dễ dàng, mức lương cao tại miền đất hứa, một cô gái trẻ đã mắc phải bẫy của bọn buôn người. Sau bao đắng cay và nhục nhã, cô mới tìm được con đường trở về. Thực chất, sau những lời mật ngọt là một bẫy tàn ác.
Một đêm đầu tháng 7 tại quận Makati, Manila, Philippines, một cô gái vừa gào lên khi bị kéo vào chiếc ôtô, khiến mọi người đi đường ngạc nhiên. Họ kéo cô vào chiếc xe với cửa sổ che kín, khiến cô không biết đường trở về. Khi đến đích, cô phát hiện mình đã trở thành một phần của một công ty lừa đảo vượt biên, chuyên dùng mạng xã hội để dụ dỗ người khác tham gia cá độ, mua tiền ảo trên các trang web và ứng dụng lừa đảo. Bi kịch bắt đầu khi Như Ý, sống ở Cà Mau, quen biết một chàng trai trên mạng. Rồi, đầu tháng 7, cô quyết định đến Manila - nơi 'người yêu mạng' của cô đang làm việc và thực hiện giấc mơ thay đổi cuộc sống. Nhưng thực tế lại khác xa. Cô gái bỗng nhiên mất tích một cách bí ẩn, khiến gia đình phải báo công an. Cô đến Manila để làm chăm sóc khách hàng cho một công ty game mà bạn trai mạng giới thiệu. Các lừa đảo đã lập một công ty, có văn phòng và nhân viên giống như một doanh nghiệp dịch vụ đưa người lao động ra nước ngoài. Họ còn có trang web giới thiệu về hoạt động của công ty, hình ảnh tuyển dụng, đào tạo và nơi làm việc của người lao động ở nước ngoài. Họ còn lợi dụng uy tín của các doanh nghiệp có chức năng đưa người lao động đi làm ở nước ngoài để tạo ra các công ty giả mạo để lừa đảo người lao động. Các nạn nhân đã làm việc cho một số công ty dưới danh nghĩa thực hiện các hoạt động hợp pháp theo mô hình POGO nhưng thực chất là các hoạt động phi pháp, trong đó có buôn người.
Nhớ lại cuộc phỏng vấn vào một tối tháng bảy, Như Ý nhớ như in. Phỏng vấn bắt đầu trễ hẹn tận mười lăm phút mà không có lời giải thích. Tài khoản của nhà tuyển dụng liên tục đăng những hình ảnh chỉnh sửa kỹ lưỡng về nơi làm việc sang trọng, các bữa tiệc xa hoa để chứng minh sự thịnh vượng. Phỏng vấn diễn ra qua Skype nhưng không thấy mặt người phỏng vấn.
Người tuyển dụng nói: “Hãy đến sân bay vào lúc 6 giờ sáng chủ nhật này. Gửi sơ yếu lý lịch cho tôi để tôi giúp bạn làm visa du lịch. Khi đến đó, tôi sẽ sắp xếp chỗ ở và xe đưa đón từ nhà đến công ty. Bạn nghĩ sao?”
Ý hỏi lại: “Ồ, anh ạ, vậy em làm ở Việt Nam không sao ạ”?
Anh ta khẳng định: “Đúng vậy, công ty của anh có trụ sở ở Manila và Myanmar, không có ở Việt Nam đâu em ạ. Vì thế, anh mới trả lương cho em bằng tiền Peso. Em có thể làm online ba tháng, sau đó anh sẽ sắp xếp cho em đi làm ở nước ngoài. Em nghĩ thế nào? Tuy nhiên, làm online thì lương sẽ thấp hơn đấy. Nhưng nếu em đồng ý đi làm ở nước ngoài, thì lương sẽ cao hơn nhiều đấy”.
Ý trả lời: “Vậy 9h sáng anh nhé. Chứ giờ đó em đang ngủ, dậy rồi cũng chưa tỉnh táo được'.
Anh ta đáp: “Vâng, em cố gắng giờ đó giúp anh nhé. Nếu không được thì 6h30 cũng được. Em gửi Sơ yếu lý lịch qua gmail cho anh nhé. Lương từ 20,000 - 40,000 Peso, có chỗ ăn ở, chung cư hai người/phòng, và hỗ trợ 80% chi phí khi đi làm trả sau”.
Ý thật thà nói: “Dạ, em sẽ cố gắng. Nhưng mà em đánh máy không giỏi lắm, không giỏi tiếng Anh, cũng không biết tiếng Trung luôn, có được không anh?”
Anh ta nói:“Được rồi em ạ, anh sẽ đào tạo lại từ đầu cho em”.
Ý phấn khích đáp: 'Anh thật tốt bụng. Em mãi yêu anh'.
Sau khi đến nơi, Như Ý bước ra khỏi xe. Cô và một số nạn nhân khác bị nhốt cùng phải thực hiện công việc tải game, tạo nick ảo để dụ dỗ nạn nhân khác, nạp tiền chơi game. Họ bị thu hồi hộ chiếu và bị ép phải thực hiện các vụ lừa đảo trực tuyến. Nhìn từ bên ngoài, khu casino trông giống như các tòa nhà chung cư xã hội. Nhưng khi đi sâu vào, Như Ý nhận ra đây là nơi nuôi nhốt người lao động và vận hành các công ty cờ bạc. Các tầng của tòa nhà được sử dụng cho các mục đích khác nhau, từ sòng bạc, massage đến văn phòng cho vay qua app, app cờ bạc, và các hoạt động đa cấp. Tất cả đều được giám sát chặt chẽ bởi những bảo vệ. Các nạn nhân bị dụ dỗ vào việc lừa đảo và bị thao túng lẫn nhau.
Như Ý suy tư và giả vờ thỏa hiệp với bọn chúng. Sau ba tháng, kí ức về ba tháng bị nhốt trong nhà dần phai nhạt và bị biến tấu bởi nỗi sợ hãi, cô đơn và căng thẳng. Trong những tháng tiếp theo, Như Ý chỉ giao tiếp với vài người đàn ông Việt Nam. Họ đến mỗi đêm để kiểm tra xem cô có làm được gì không. Họ để lại thực phẩm cho cô qua ngày. Trong căn nhà thiếu ánh sáng, ngày dần trở thành đêm và cô sống trong bóng tối mỗi ngày. Một lần, Như Ý cố gắng trốn nhưng bị bắt lại và trở về căn phòng cũ. Cô hiểu rằng mình sẽ bị hại nếu cố gắng trốn lần nữa. Một đêm, trong căn phòng ánh sáng của Manila, cô chứng kiến một cô gái trẻ Philippines chia bài, với hình ảnh được truyền trực tiếp qua camera đến các thành phố lớn, dưới vỏ bọc của các trang web trò chơi bình thường. Việc chuyển tiền được thực hiện tại một văn phòng ẩn, giả dạng là một công ty phần mềm.
Như Ý gặp một đại lý của một sòng bạc trực tuyến nổi tiếng, và thu nhập của anh ta không ngừng tăng lên do mở rộng mạng lưới của mình. Anh ta xây dựng một mô hình thu hút cho các con bạc, và cũng giúp anh ta kiếm được nhiều tiền hơn. Anh ta thiết kế một mạng lưới đa cấp, mỗi tài khoản được gắn với một mã số. Mỗi khi tài khoản mới được tạo ra, người tạo tài khoản sẽ được coi là người giới thiệu F0, và tài khoản của họ sẽ trở thành F1. Và theo cấp độ như vậy, một mạng lưới đa cấp được hình thành. Mỗi khi một con bạc trong mạng lưới của anh ta thắng, một phần trăm tiền thắng sẽ được gửi đến các cấp độ trên, từ F1 đến F2, F3, F4 và tiếp tục như vậy. Điều này kích thích người chơi tạo thêm tài khoản mới và mạng lưới càng ngày càng phát triển. Nhiều người trở thành những người chơi chuyên nghiệp, nhưng cũng có nhiều người mất hết và thất bại trong cách đầu tư này.
Mặc dù mỗi người có một công việc riêng nhưng tất cả đều từng là nạn nhân của bọn buôn người. Khi họ bước qua cửa khẩu biên giới, đến với các sòng bạc ở Manila, họ trở thành người chiến thắng, sống trong một thiên đường giả tạo, nhưng nhanh chóng biến thành địa ngục, bị đối xử tàn bạo như tù nhân trong các trại giam. Những người đàn ông bị tra tấn, phụ nữ trở thành nô lệ tình dục cho bọn giang hồ. Mỗi khi bọn chúng xông vào, họ phải chịu đựng sự tra tấn dã man, thậm chí còn bị đánh chết hoặc tự tử vì đau đớn.
Đối tượng đầu tiên mà Như Ý lừa là một thanh niên mới ra trường, có hoàn cảnh khó khăn và ao ước đổi đời nhanh chóng. Sau khi nói chuyện với cô, Như Ý được cấp trên yêu cầu hành động. Khi cô thành công, bọn buôn người gửi danh sách con mồi cho cô. Trong một tuần, cô phải lừa ít nhất 5 người, nếu không sẽ bị bán hoặc đói khát. Như Ý thông minh và lanh lợi, dễ dàng lừa được nhiều con mồi. Nhưng khi gặp anh chàng Trung, một giáo viên có đạo đức, trái tim cô bắt đầu rung động. Sau khi suy nghĩ kỹ, cô quyết định thú nhận mọi chuyện với Trung, người đã giúp cô thoát khỏi tình cảnh khó khăn đó.
Trong một đêm, Như Ý bị thương và may mắn được một người Việt Kiều cứu. Sau vài ngày, cô trở về Việt Nam an toàn và băng nhóm lừa đảo đã bị triệt phá. Cô quyết định sẽ thành lập đội phòng chống lừa đảo và tuyên truyền về các dấu hiệu cảnh báo về lừa đảo. Như Ý học được bài học quý giá và sẽ luôn cẩn trọng hơn trong tương lai.