
1. Khi nhắm mắt mở cửa sổ
Tập sách thú vị, dễ thương, và đầy những từ ngữ đẹp khác xứng đáng nhận được sự chú ý. Cả tập truyện Khi nhắm mắt mở cửa sổ là cuốn nhật ký của một cậu bé mười tuổi, sống ở nông thôn, không hề gặp gỡ bất kỳ nhân vật nổi tiếng trên internet. Điều đặc biệt của truyện là những lời thoại trong sáng, hài hước và ấm áp.
Cậu bé sẽ chia sẻ nhiều bí mật thú vị, từ những bài học và suy nghĩ của một cụ già trong đầu cậu mười tuổi. Nơi cậu lớn lên là một làng quê yên bình, với bố mẹ giàu lòng nhân ái và sự nhạy cảm trong cảm nhận và chia sẻ, cùng những người hàng xóm hiền hậu và hòa nhã. Cậu còn có rất nhiều bạn. Nhưng quan trọng nhất, cậu có một khu vườn rộng lớn, nơi mà bố đã dạy cậu điều quan trọng nhất, dẫn cậu ra vườn và dạy cậu nhắm mắt, rồi chỉ cậu chạm vào từng bông hoa và đoán tên chúng. Ban đầu cậu luôn đoán sai, nhưng bố nói không sao, dần dần cậu sẽ đoán đúng. Và thật vậy, từng ngày, từng ngày, cậu đã đoán đúng tên từng bông hoa trong vườn. Sau đó, bố lại dạy cậu đoán khoảng cách đến bông hoa, và cậu luôn vui khi đoán đúng. Cậu đoán đến mức chú Hùng hàng xóm phải nói: “Thật không thể tin được, cậu có bộ não siêu việt.” Nhờ bộ não siêu việt đó, cậu đã cứu bạn Tí khỏi chết đuối, và Tí trở thành bạn thân nhất của cậu. Bí mật của hai bố con đã trở thành “mắt thần” và khu vườn.
Hãy thử đọc bộ truyện này một lần, bạn sẽ hiểu tại sao nó đã nhận được nhiều giải thưởng như vậy.
2. Một thiên giấc mơ
Một thiên giấc mơ của Nguyễn Ngọc Thuần kể câu chuyện qua những giấc mơ thiêng liêng mà mỗi người đều từng trải qua. Với 18 chương, cuốn sách mang đến thế giới của những giấc mơ đầy cảm xúc và thiêng liêng, với những câu chuyện mang màu sắc bí ẩn và siêu nhiên.
Một thiên giấc mơ cũng khám phá cuộc sống thực với những nỗi đau như mất mẹ, hoặc anh em sinh đôi phải chia ly... Nhưng qua con mắt của một đứa trẻ, những câu chuyện vẫn toát lên vẻ đẹp trong sáng và tình yêu thương.
Đọc “Một thiên giấc mơ” sẽ đưa bạn đến với những cảnh vật và nhân vật như trong truyện dân gian, trong truyền thuyết và truyện cổ tích. Cuốn sách kết thúc bằng một giấc mơ khác, dẫn bạn trở về với quê hương và câu chuyện ban đầu.
“Đây là giọt sương Rải trên trời cao... Rải trên mảnh đất này Như ba điều ước hình trái tim Một trái tim đỏ...” Câu thần chú kết thúc cuốn sách, kết thúc một giấc mơ đầy yêu thương của một trái tim bé nhỏ, nhưng mở ra và thức tỉnh những điều giấu kín trong tâm hồn của mỗi con người.
Nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần cho biết anh viết “Một thiên nằm mộng” khi ôn thi tốt nghiệp ở Trường ĐH Mỹ thuật TP.HCM. Những 'giấc mơ' trong cuốn sách là sự tổng hợp, chắt chiu nhiều kỷ niệm của những cậu bé mà anh từng gặp. Và tất nhiên trong đó có cả 'thế giới' của anh trước khi tròn 20 tuổi.
3. Trên đỉnh cao chăn bầy thiên sứ
Tác phẩm Trên Đỉnh Cao Chăn Bầy Thiên Sứ là dấu ấn của tác giả trong văn chương, khi anh đang ở đỉnh cao sáng tạo, đã từng mang về cho Nguyễn Ngọc Thuần giải B trong cuộc thi Sáng Tác Văn Học cho tuổi trẻ của NXB Thanh Niên cách đây 15 năm, sau đó được dịch sang tiếng Nhật. Đồng thời, đây cũng là tác phẩm chứa đựng những đặc tính riêng của phong cách văn chương của Nguyễn Ngọc Thuần: vượt xa tính mộng và tính thơ trong việc khám phá ý tưởng không giới hạn.
Điều này khiến cho các tác phẩm của Nguyễn Ngọc Thuần vừa có sức hút của sự trong trẻo, lấp lánh; vừa làm cho người đọc ngạc nhiên và thú vị bởi cách anh tự nhiên thể hiện một phiên bản đảo lộn của hiện thực – hiện thực mà nhiều nhà văn hiện đại ngày nay đang gặp khó khăn khi thể hiện.
Trong tác phẩm này, Nguyễn Ngọc Thuần lạc vào không khí tự nhiên của dụ ngôn, thi ca và huyễn mộng để khám phá một cuộc phiêu lưu tinh thần đẹp đẽ và đầy xót xa. Khu vườn được tạo dựng trên đỉnh cao bằng ý chí, không bị ô nhiễm bởi thế giới bên ngoài mà lại là một trong những nơi của sự lãng quên. Nó mang trong mình bản chất sơ khai của con người, trong sáng như mới được tạo ra, nhưng cũng như đã lặng lẽ trôi qua thời gian, trở thành biểu hiện cuối cùng của sự sống.
Vượt qua mọi giới hạn của ngôn từ, của ý niệm văn chương. Bỏ qua cả “trọng lượng” của phong cách Nguyễn Ngọc Thuần, chỉ tập trung vào câu chuyện – một câu chuyện không có đầu, không có cuối, không thuộc hiện thực, không thuộc thời gian và không thuộc thế giới... Trên Đỉnh Cao Chăn Bầy Thiên Sứ là một bức tranh cổ điển về một khu vườn trên đỉnh cao và chỉ có khu vườn ấy; nơi một người cha và ba cô con gái nhỏ. Trong không gian đó, người cha đã cố gắng biến khu vườn thành một thiên đường với những cám dỗ nhỏ nhặt: những câu chuyện, trò chơi ngôn từ, một cái đu quay, một con chim gỗ, một cây kiếm, một con chó nhỏ... Ông lo sợ cho nỗi sợ của con mình, ông cảm thấy đau khi con gặp khó khăn, ông thao thức mỗi đêm để dẫn đường cho giấc mơ của trẻ thơ, để ngăn chặn những nỗi ác mộng mà ông nghĩ rằng con mình đang phải đối mặt. Ông đã làm tất cả những gì có thể, để bảo vệ đứa con của mình trong một khu vực an toàn, thậm chí là thu gom hết tất cả những chiếc lá vàng trong khu vườn suốt bốn mùa thu... Nhưng cuối cùng, những đứa trẻ cũng lớn lên, mở rộng trái tim và tầm nhìn ra ngoài “thiên đàng” của cha và bắt đầu đối mặt với những khó khăn. Điều đó xảy ra khi những cô gái nhìn thấy mùa thu...
Quá trình sinh sản, cái chết, cuộc chạy trốn và vô vàn biến cố xảy ra giữa rừng tưởng tượng đưa người đọc vào một không gian khác biệt của sự sáng tạo, vẽ nên dấu ấn của huyền thoại mà đã được đào bới hoặc bị lãng quên trong cuộc sống văn chương hiện thực.
Thực sự, khi Thuần nói “Tôi không muốn kể cho bạn nghe một câu chuyện nào cả. Tôi muốn tìm kiếm chiếc chìa khóa bị bỏ quên ở nơi chúng cất giấu kho báu…”. Chiếc chìa khóa đó, có thể có hoặc không, không quan trọng. Quan trọng là chúng ta có muốn tìm kiếm hay không...
4. Tính chất cơ bản là u sầu
'Như thợ rèn Lệnh Hồ Xung trong truyện của Kim Dung: không có kiếm thuật mà chỉ có tinh thần kiếm. Văn Nguyễn Ngọc Thuần tinh thần tràn đầy đến mức có thể chuyển từ chủ đề này sang chủ đề khác mà vẫn rất hấp dẫn'.
Đó là quan điểm của nhà văn Nguyễn Đông Thức về tác phẩm mới nhất của Nguyễn Ngọc Thuần.
Một ranh giới mơ hồ giữa thời kỳ hậu chiến, giữa một cô gái lai và một binh sĩ Mỹ sau khi rời chiến trường ở Nam Việt Nam, thì mọi thứ bắt đầu... trở nên buồn chán. Tác phẩm thể hiện một cách đầy đủ và nhân văn về vấn đề hậu chiến.
5. Vì tình yêu vô ích
Sau cái chết của người cha, Răng Nhọn - một nhà văn cô đơn và nhạy cảm đã nhận ra phần nửa con người của mình dần biến mất, đó chính là lúc anh bước vào giai đoạn thứ hai của cuộc đời, cũng là giai đoạn thứ hai của cuốn sách mà anh viết. Sự mờ mịt giữa các nhân vật và tình huống, cùng với lối viết tinh tế và giàu hình tượng khiến cho 'Vì tình yêu vô ích' thu hút mạnh mẽ độc giả. Đây cũng là lần đầu tiên Nguyễn Ngọc Thuần ghi tên mình trong thể loại tiểu thuyết, sau một loạt truyện dài được độc giả yêu thích như 'Nhắm mắt mở cửa sổ', 'Về cô gái này', 'Mọi thứ trở nên buồn chán'...
6. Về cô gái này
Câu chuyện đau lòng của một phụ nữ đối mặt với vấn đề béo phì. Cuộc sống của cô là một chuỗi ngày tháng đầy gánh nặng, cố gắng và chịu đựng một cơ thể 'quá khổ'. Với tình yêu không được đáp lại và khao khát làm mẹ nhưng không thành.
7. Chuyện vô lý (Về kẻ gây rối và chồng của cô ấy)
Một ngày nắng, anh ta cảm thấy ngứa đầu, nghĩ rằng anh ta cần phải tắm với xà phòng. Nhưng khi anh ta bước vào phòng tắm, cục xà phòng biến mất. Cuộc tìm kiếm bắt đầu và kéo dài đến mười chín ngày.
Trong thời gian đó, để sống sót, anh ta phải ăn lá cây và 'chiến đấu' với chuột để có thức ăn. Cuộc tìm kiếm kéo dài khiến anh ta đôi khi quên mình đang tìm cái gì, anh ta cảm thấy ngôi nhà là một khu rừng và bản thân mình là một phần của tự nhiên...
Đọc những câu chuyện ngắn của Nguyễn Ngọc Thuần gần đây, và từ tác phẩm này, có thể nhận ra rằng tác giả quan tâm nhiều đến sự đa dạng của con người và môi trường sống. Trong câu chuyện này, Nguyễn Ngọc Thuần mô tả trực tiếp sự thay đổi đó là sự biến đổi. Một kẻ thích rình rập, quấy rối phụ nữ khác. Một người nghiện nhìn ngắm cơ thể và coi việc xem TV là niềm vui tột cùng.
Thật và giả, lẫn lộn với nhau, hỗn hợp giữa tào lao và nghiêm túc, trí óc không thể kiểm soát được những lo âu... Sự biến đổi không chỉ xuất phát từ từng chi tiết cụ thể, mà còn như sự bất thường của một chiếc ống kính. Sự biến đổi được kích thích bởi các công cụ có sẵn.
Mytour tổng hợp