Với kho tàng truyện cổ tích đa dạng, chúng tôi muốn mang đến cho các em nhiều niềm vui và kiến thức hơn. Hãy cùng khám phá câu chuyện cổ tích Thế giới: Chú bé Lùn.
Câu chuyện về Chú bé Lùn là một trong những câu chuyện cổ tích rất được trẻ em ưa thích. Hãy cùng chúng tôi thưởng thức và đắm chìm trong nội dung của câu chuyện này.
Nghe truyện Chú bé Lùn:
Chuyện Chú bé tí hon
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ, có một ông nông dân nghèo. Mỗi tối, ông ngồi bên bếp lửa, gẩy than cho lửa cháy, còn bà ngồi kế bên chỉnh đèn. Một ngày, ông nói với bà:
- Chúng ta sống trên đời này mà không có đứa con nào, thật là buồn bã. Nhà mình lạnh lẽo, còn các hộ hàng xóm thì vui tươi, ấm áp.
Bà thở dài và đáp:
- Vâng, cho dù chỉ có một đứa con duy nhất, dù bé nhỏ như ngón tay cái đi nữa, tôi cũng sẵn lòng. Tôi tin chắc rằng chúng ta sẽ yêu thương con nhiều lắm.
Không lâu sau đó, người vợ ốm nghén và sau bảy tháng, họ chào đón một thiên thần nhỏ vào gia đình. Đứa bé có đầy đủ mặt mũi, tay chân, nhưng lại chỉ bằng một ngón tay cái. Hai vợ chồng nhìn nhau và nói:
- Đúng như lời ước ao! Đứa bé chắc chắn sẽ là niềm hạnh phúc lớn lao của chúng ta.
Bởi vì bé chỉ bằng một ngón tay, họ quyết định đặt tên cho bé là Tí Hon. Dù được chăm sóc và nuôi dưỡng đầy đủ, bé vẫn không lớn lên được chút nào, vẫn nhỏ nhắn như ngày mới sinh. Nhưng đôi mắt của bé luôn tỏa sáng và toát lên vẻ thông minh. Không lâu sau đó, bé trở thành một đứa trẻ thông minh và khôn ngoan, có thể làm được mọi việc một cách thành thạo.
Một ngày nọ, ông nông dân chuẩn bị vào rừng đốn củi, trong lòng bác lẩm bẩm:
- Giá như có ai đó đến và đưa tôi đi xe, thì thật tuyệt vời!
Tí Hon nhỏ bé thưa rằng:
- Cha ơi, con có thể lái xe vào rừng, cha hãy tin con, đúng giờ hẹn là xe đã có trong rừng.
Cha mỉm cười và nói:
- Làm thế nào mà làm được! Con nhỏ bé quá, làm sao mà cầm nổi cương ngựa?
- Không sao, cha ơi. Mẹ sẽ đẩy ngựa vào xe cho con. Con sẽ ngồi trong tai ngựa; nghe tiếng con gọi, ngựa sẽ chạy.
Cha nói:
- Được, ta hãy thử một lần xem thế nào!
Đến giờ mẹ đẩy ngựa vào xe và đặt Tí Hon vào tai ngựa. Tí Hon hét lên: 'Tắc tắc! Hây hây!' để ngựa chạy. Và rồi ngựa chạy băng băng như có người đánh xe cầm cương. Xe đi theo hướng chạy vào rừng. Khi xe rẽ ở một chỗ ngoặt và Tí Hon đang hét lên: 'Hây, hây' thì cũng vừa lúc đó có hai người đi tới.
Một người nói:
- Lạ quá nhỉ! Chỉ nghe thấy tiếng mà không thấy người đánh xe mà xe lại đi. Thật là kỳ lạ.
Người đó nói:
- Ừ, nhưng cũng kỳ lạ thật, hãy thử đi xem xe đỗ ở đâu.
Xe chạy thẳng vào rừng, sau đó dừng lại đúng chỗ có củi đã chuẩn bị trước đó.
Nhìn thấy cha, Tí Hon lập tức gọi:
- Cha ơi, cha đã thấy chưa, con đã đưa xe đến đây, giờ cha hãy bế con xuống đi.
Cha chạy tới, tay trái nắm cương ngựa, tay phải nhấc con trai Tí Hon ra khỏi tai ngựa. Tí Hon vui vẻ ngồi lên một đống rơm.
Nhìn thấy Tí Hon, hai người lạ mặt sửng sốt không nói nên lời. Một người nắm tay bạn ra một bên và nói:
- Ôi đồng bào, nếu chúng ta đưa thằng bé nhỏ nhắn kia đi làm trò ở thành phố lớn thì chắc chắn sẽ giàu có lắm. Hoặc chúng ta mua nó đi!
Hai người đi đến nơi của người nông dân và nói:
- Ông bán cho chúng tôi thằng bé nhỏ nhắn này, chúng tôi sẽ chăm sóc nó cẩn thận.
Người cha trả lời:
- Tôi không thể bán nó. Nó là con trai quý của tôi. Cả thế giới này có bạc vàng đến đâu cũng không thể so sánh được với nó.
Nghe thấy hai người muốn mua, Tí Hon ôm chặt lấy quần cha, leo lên vai và thì thầm vào tai:
- Cha ơi, hãy bán con đi, dù sao con cũng có thể quay về nhà.
Nghe lời con, người cha bán con cho hai người đó với một số tiền lớn.
Hai người hỏi Tí Hon:
- Mày muốn ngồi ở đâu?
- Không sao cả, chỉ cần các bác đặt cháu lên cánh mũ của mấy bác. Trên đó cháu có thể đi dạo, ngắm cảnh, cháu không sợ ngã đâu.
Theo như mong muốn của Tí Hon, một người đặt nó lên cánh mũ. Sau khi Tí Hon đã nói lời tạm biệt cha, hai người đưa nó đi. Họ đi mãi, đến khi trời xám xịt tối thì Tí Hon nói:
- Hãy để cháu xuống đất một lát đi, cháu có việc cần làm lắm.
Người đang đeo mũ nói:
- Ở trên đó là tốt nhất, bác sẽ không phải lo lắng về điều đó. Thỉnh thoảng chim vẫn tiếng 'bính' ở trên đó đấy mà.
Tí Hon trả lời:
- Không cần, cháu biết cư xử đàng hoàng, bác hãy đặt cháu xuống ngay đi!
Người đó nhấc mũ, đặt Tí Hon xuống ruộng gần đường. Chạm tới đất, Tí Hon liền chạy lẩn vào giữa những tảng đất. Bất ngờ, nó phát hiện một hang chuột, nhanh chóng chui vào bên trong. Sau đó, nó vẫy tay gọi, cười chế nhạo hai người kia:
- Xin chào hai ông, hy vọng ông hai hạnh phúc cùng nhau!
Hai người cầm gậy chọc vào hang chuột để bắt, nhưng công việc trở nên vô ích khi Tí Hon tiếp tục lấn sâu vào lòng đất. Mặt trời dần khuất sau đỉnh núi, hai người cảm thấy tức giận và phải quay về với tay trắng.
Khi hai người đã rời đi, Tí Hon mới bò ra khỏi hang. Trong đầu nó nghĩ:
- Đi vào đêm tối giữa cánh đồng thật nguy hiểm, có thể gãy xương hoặc vỡ đầu.
May mắn, Tí Hon không ngã với vỏ sên rỗng. Tí Hon bình luận:
- Lạy Chúa! Hôm nay con có nơi ấm để ngủ.
Chưa kịp chợp mắt lâu thì nó nghe thấy tiếng hai người đi qua. Một người nói:
- Làm thế nào để mở cửa và lấy vàng bạc của ông già giàu có ấy nhỉ?
Tí Hon nói vào:
- Để tôi giải quyết vấn đề!
Một tên trộm hoảng sợ nói:
- Có gì thế nhỉ? Tao vừa nghe thấy tiếng nói.
Chúng dừng lại, lắng nghe. Tí Hon lại nói:
- Nếu các bác cho tôi đi theo, tôi sẽ giúp được.
- Nhưng mày đang ở đâu vậy?
Khi cha xuống chuồng bò để kiểm tra tình hình, ngay lập tức ông la lên: 'Đừng bỏ cỏ tươi vào đây nữa! Đừng bỏ cỏ tươi vào đây nữa!'
Lúc đó, cả cha và xứ đều hoảng sợ. Họ nghĩ rằng bò bị ma ám và đã sai lầm giết bò. Sau khi thực hiện việc mổ, họ phát hiện ra Tí Hon ẩn mình trong dạ dày của con bò. Sau nhiều cố gắng, Tí Hon mới thoát ra, nhưng rất không may, nó gặp phải một con sói đói bụng, ngay lập tức sói nuốt chửng cả dạ dày với Tí Hon bên trong.
Tí Hon không nản lòng, nó nghĩ rằng có thể nói chuyện với con sói. Từ bên trong bụng sói, Tí Hon nói: 'Chào bạn Sói thân mến, tôi có một gợi ý về nơi có thức ăn ngon miệng cho bạn.'
Sói tò mò hỏi:
Tí Hon trả lời: 'Hãy theo tôi, tôi sẽ dẫn bạn đến nơi có thức ăn ngon lành.'
'Ở đâu tìm thấy thứ đó vậy?'
Tí Hon mô tả chi tiết về vị trí của cha mẹ.
'Cậu chỉ cần đi qua cổng nhà là vào được bếp, nơi đó đầy ắp bánh ngọt, mỡ và xúc xích.'
Không chờ Tí Hon nói lần thứ hai, khi tối đến, Sói vượt qua cổng và vào bếp, thưởng thức một bữa no say. Khi đã no, Sói cố gắng thoát ra nhưng bụng đã quá căng, không thể đi qua cổng. Tí Hon đã dự tính trước điều này. Trong bụng Sói, Tí Hon hoạt động nhanh chóng. Sói cảnh báo:
'Im lặng đi! Nếu mày làm ồn ào, mọi người sẽ tỉnh dậy.'
Tí Hon nói:
'Ồ, cậu đã ăn no rồi, giờ để tớ chơi vui một chút đi!'
Tí Hon la hét toàn bộ sức mạnh của mình. Khi cha mẹ Tí Hon nghe thấy tiếng la kêu, họ tỉnh giấc, chạy xuống bếp và nhìn thấy Sói đang ẩn nấp trong đó. Ông lấy rìu, bà lấy hái, sẵn sàng đối phó.
Khi vào bếp, ông nói:
'Bà ở sau tôi, nếu tôi đánh mà nó vẫn còn sống, bà phải thủ tiêu nó ngay lập tức.'
Khi nghe thấy giọng cha, Tí Hon hét lên:
'Cha ơi, con đây, con ở trong bụng Sói đây ạ!'
Cha vui mừng nói:
'Ôi Chúa ơi! Con yêu quý nhất của chúng ta đã quay về.'
Sau đó, bác hướng vợ vứt bỏ công cụ để giải cứu Tí Hon. Khi đã chuẩn bị sẵn, bác nắm rìu và hạ đòn quyết định lên đầu Sói, khiến Sói té ngã và chết. Hai vợ chồng bác lấy dao rọc bụng Sói, rồi kéo Tí Hon ra ngoài.
Nam thanh niên nói:
'Chắc là cha mẹ lo lắng cho con rất nhiều!'
'Thưa cha, con đã dạo chơi khắp nơi trên thế giới, cầu mong có được sự thanh thản!'
'Vậy con đã đi đến đâu rồi?'
'Ồ, cha ạ, con đã từng ở trong hang của chuột, trong dạ dày của bò, và trong ruột của sói. Nhưng giờ đây, con đã trở về bên cha mẹ.'
Cha mẹ ôm đứa con yêu thương và nói:
'Dù có có được tất cả của cải trên thế gian này, cha mẹ cũng không bao giờ bán con đâu.'
Sau đó, cha mẹ chuẩn bị cho Tí Hon đồ ăn, quần áo mới. Trong chuyến du lịch vừa rồi, quần áo của Tí Hon đã rách hết.