Trong khi miền Bắc thường thể hiện sự truyền thống bằng hoa đào vào dịp Tết, miền Nam lại ưa chuộng hoa mai. Hôm nay, chúng tôi xin kể cho quý vị nghe câu chuyện cổ tích Việt Nam: Sự tích hoa mai, mời mọi người cùng lắng nghe và đọc câu chuyện này.
Chuyện kể về sự huyền thoại của hoa mai
Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng xa xôi, sống hai chị em gái rất hiền lành và ân cần, đặc biệt yêu quý cha mẹ. Người chị là người chăm sóc nhà cửa, và mỗi khi nấu ăn, cô luôn nhìn về phía bàn thờ ông Táo. Nhận thấy bàn thờ ông Táo đặt quá gần lửa và sợ ông sẽ bị nóng, cô chị đã mang ông Táo xuống và tắm nước lạnh cho ông.
Khi đó, Táo Quân hiện ra và nói với cô: “Ta biết cháu yêu thương ta, nhưng cháu không hiểu biết gì về ta cả. Là Táo Quân chỉ thích sống gần bếp lửa, gần lửa để cảm nhận cái nóng của lửa, lửa càng nóng ta càng thích. Cháu tắm nước lạnh cho ta chỉ khiến ta cảm thấy lạnh lùng”. Sau khi nói xong, Táo Quân chào cô và biến mất.
Từ đó về sau, cô không dám tắm cho Táo Quân nữa, nhưng đôi khi Táo Quân vẫn xuất hiện để trò chuyện với cô. Một hôm, muốn tìm hiểu thêm về Táo Quân, cô em gái hỏi: “Ngoài lửa ra, ông thích gì nữa không ạ?”
“Có chứ! Cuối năm sắp đến, ông phải trở về thiên đàng để báo cáo với Ngọc hoàng về tình hình trần thế suốt một năm qua. Nếu cháu muốn, cháu có thể cúng một con cá chép cho ông để ông cưỡi nó bay về nhanh hơn” – Táo Quân trả lời.
Và sau đó, khi đến ngày Táo Quân về thiên đàng, hai chị em ra sông bắt được một con cá chép to và cúng cho ông Táo. Hai chị em nhìn thấy Táo Quân cưỡi con cá chép bay về thiên đàng.
Nói về gia đình hai chị em, người cha là một thợ săn lão luyện. Bởi công việc nguy hiểm, ông không dám truyền nghề cho hai con gái. Nhưng cô em rất thích nghề săn của cha, nên cô cố gắng để được truyền nghề. Ông không còn cách nào khác nên đã truyền nghề cho cô. Cô em học nhanh và rất giỏi... khiến người cha rất ngạc nhiên.
Vào ngày ấy, cô em trải qua trải nghiệm săn thú đầu tiên. Trở về, cô nói với chị và mẹ: “Mọi người đừng lo, cha giết thú chỉ trong một nhát đâm. Còn con, ba nhát đâm cũng đủ làm xong”. Cuối cùng, cô đã hạ gục một con lợn rừng hung dữ.
Một ngày, trong làng bắt đầu lan truyền tin đồn về một con quái vật đầu người. Con quái vật này chỉ ăn thịt người và gây ra nhiều thảm họa. Khi nghe tin, hai cha con quyết định lên đường tiêu diệt con yêu quái đáng sợ này.
Sau vài ngày, hai cha con đã thành công trong việc tiêu diệt con quái vật và đem đầu nó về làm bằng chứng. Cả làng hân hoan tổ chức tiệc mừng. Lúc này, cô em gái không quên đặt một con cá chép lên bàn thờ Táo Quân và cầu nguyện: “Chúng con xin dâng tặng một con cá cho Táo, để Táo có thể cưỡi đi chơi”. Táo xuất hiện và hỏi cô em “Con có sợ con quái vật không?”. Cô em gái đáp “Cháu không sợ, cháu muốn bảo vệ dân làng”.
Vài năm sau, tin đồn về một con yêu quái đầu người xuất hiện trong làng. Lúc đó, cha cô đã già yếu và không còn đủ sức để đối phó với con quái vật này nữa. Quái vật này vô cùng mạnh mẽ, chỉ trong một thoáng đã có thể hạ gục vài con bò mộng, ăn cắp trẻ em… Bà con trong làng đến nhờ sự giúp đỡ từ gia đình cô.
Người cha quay lại hỏi cô em “Con có sợ không? Con có dám giúp đỡ dân làng không?”
“Cha mẹ và chị đồng ý cho em đi săn quái thú ạ” – Cô bé em trả lời.
“Con đang quá nhỏ, con mới bốn tuổi thôi, mẹ lo lắm” – Người mẹ nói.
“Dù cho em gặp phải khó khăn gì, gia đình cũng phải biết làm thế nào để sống tiếp” – Người chị trả lời.
“Mẹ và chị đừng lo, dù con nhỏ bé nhưng con đủ sức tiêu diệt quái vật” – Cô em gái tự tin nói.
Trước khi ra đi, người mẹ chuẩn bị cho cô em một chiếc áo màu vàng, vì màu này là màu cô em thích. Nếu con gặp thành công trong việc hạ gục quái vật, trên đường trở về, khi mặc chiếc áo vàng này mẹ sẽ nhận ra con dễ dàng hơn. Trước khi ra đi, cô bé không quên cúi đầu khấn chào Táo Quân.
Hai cha con bắt đầu hành trình kéo dài hơn một tháng, đến khi gặp được quái vật. Trận chiến kéo dài hai ngày liên tiếp mà không có kết quả rõ ràng. Người cha, với tuổi già, dần kiệt sức, thấy vậy, cô bé và cha quyết định rút lui tìm nơi ẩn náu.
“Ngày mai, tôi sẽ ra trận trước, tôi sẽ dùng con dao đâm vào đầu nó, đâm nó vào thân cây. Sau đó, tôi sẽ dùng một con dao khác đâm vào đuôi nó, kẹp chặt nó vào cây khác. Khi đó, cha sẽ ra tay chém chết nó” – Người con gái nói.
Mọi người đồng ý với kế hoạch và tài năng của cô gái.
Ngày hôm sau, mặc dù đã giết được quái vật nhưng trước khi nó chết, nó quẫy mặt làm cho đuôi nó trượt khỏi con dao, bị dính vào cây và cuốn cô gái vào. Cả hai đều thiệt mạng. Thấy vậy, người cha ôm chầm cô gái và khóc lớn. Dân làng cũng đến và mang cô gái về mai táng.
Nhìn thấy mẹ và chị khóc không ngớt, cô em gái không chịu nổi nên quyết định không rời bỏ cõi đời này. Cô biến thành một con chim màu vàng rực rỡ, bay về gặp Táo Quân và nói: “Ông ơi, cháu bị quái vật cuốn vào. Thầy mẹ và chị gái cháu không ngớt khóc, cháu thấy thương lắm. Ông có thể xin ngọc hoàng cho cháu được sống lại không ạ?”
Táo Quân nhận thấy cô bé là một người hiếu thảo, tốt bụng và giàu tình cảm, nên hứa sẽ về trời xin cho cô bé. Đêm đó, Táo Quân hiện ra trước mặt người mẹ và người chị để chia sẻ nỗi buồn và hứa sẽ về trời để cứu sống em gái.
Khi Táo Quân quay trở lại và thông báo rằng “Trời thương cô bé, nhưng đã quá muộn, không thể sống lại. Trời chỉ có thể cứu sống cô bé mỗi năm trong chín ngày.”
Năm đó, vào ngày 29 tết, cô bé được sống lại. Bên ngoài cổng, cô bé gọi “Mẹ ơi, chị ơi, cha ơi. Con đã về đây rồi”. Gia đình vui mừng ôm cô bé. Trong 9 ngày đó, cô giúp gia đình dọn dẹp nhà cửa để chuẩn bị cho ngày tết. Và vào ngày mùng 7 tết, cô lại bay về trời. Và từ đó, mỗi năm lại vậy…
Thời gian trôi qua, người cha, người mẹ và người chị cũng lần lượt ra đi vì tuổi già. Từ đó, mỗi dịp tết, cô không còn về nhà nữa. Cô trở thành một cây hoa vàng nở bên cạnh đền mà bà con trong làng dành cho cô. Cây đó, hàng ngày chỉ có lá xanh, nhưng từ ngày 29 tết đến mùng 7 tết hàng năm lại nở ra hoa vàng rực rỡ. Đó là lúc cô gái về ăn tết với mọi nhà.
Truyền thống rằng, từ đó cây đó được gọi là cây Mai. Vào mỗi dịp tết, người ta thường mua cây Mai để trưng bày trên bàn để tạo không khí tết. Điều đó mang lại niềm vui, hạnh phúc, ấm áp và xua tan đi những điều xui xẻo trong năm cũ.