Câu chuyện về việc bán cái giếng
Một người đàn ông được coi là thông thái nhất trong một ngôi làng. Ông bán cái giếng cũ không dùng đến cho hàng xóm nông dân nhưng quyết định không cho họ lấy nước từ đó.
Khi thấy hàng xóm đang lấy nước từ giếng để nấu ăn, tưới hoa hay nuôi gia súc, người thông minh này nổi giận vì họ chỉ bán giếng chứ không bán nước. Vì thế, họ chỉ cho phép người khác dùng giếng mà không cho họ lấy nước từ đó.
Bác nông dân suy nghĩ lại thấy lập luận rất hợp lý, không thể tranh cãi, nhưng cũng không biết phải làm sao khi ông đã trả tiền mua giếng nhưng lại không được sử dụng.
Bác hiểu rằng đúng là mình đã không mua nước từ cái giếng mà chỉ mua cái giếng, trong khi hoa màu và gia súc trong nhà đang rất cần nước từ cái giếng này, thật là khó khăn.
Vì không biết cách giải quyết vấn đề, cuối cùng ông quyết định đưa ra phán quan huyện xét xử, hy vọng sẽ được công bằng. Tại cửa quan, bác nông dân tường thuật lại toàn bộ câu chuyện, không che giấu điều gì, mong muốn lấy lại công bằng cho gia đình mình.
Quan huyện triệu tập người đàn ông thông minh lên và hỏi: “Tại sao ông không cho người này dùng nước trong giếng? Ông đã bán giếng rồi mà?”
- Dạ, thưa quan. Con chỉ bán giếng cho ông ta, chứ con không bán nước trong giếng. Do đó, ông ta không có quyền lấy nước từ nhà con. Nếu muốn lấy nước, ông ta phải trả thêm tiền mua nước nữa.”
Quan huyện nhìn người đàn ông, nhẹ nhàng mỉm cười và nói: “Ồ, ông nói đúng đấy. Tuy nhiên, khi ông đã bán giếng cho người nông dân này, thì giếng thuộc sở hữu của ông ta; còn nước trong giếng vẫn thuộc sở hữu của ông. Vì vậy ông không có quyền để nước dự trữ trong giếng của người nông dân nữa.”
- Bây giờ chỉ có 2 lựa chọn: Một là ông phải trả tiền cho bác nông dân để thuê giếng dự trữ nước. Hai là ông phải mang hết nước ra khỏi giếng ngay lập tức”, quan tòa nhìn gã thông minh và khẳng định mạnh mẽ.
Gã thông minh gật đầu buồn rầu, không biết phải làm sao để biện minh cho hành động của mình nữa. Anh ta đã để cái đầu thông minh của mình làm cho mình rơi vào tình cảnh khó xử và đành phải chấp nhận để người hàng xóm dùng nước trong chiếc giếng.
Núi cao vẫn còn núi cao hơn
Thế giới ấy với kiến thức vô tận và nhân tài luôn dồi dào. Dù ta có thực sự rất giỏi nhưng vẫn có người giỏi hơn. Bạn có thể rất giỏi nhưng vẫn có người giỏi hơn. Không ai dám tự cho mình là số một và tự tin rằng mình là người tốt nhất.
Thực tế cuộc sống luôn có những điều không thể đoán trước, ta càng cho mình là thông minh thì cũng chớ hiểu rằng cứ lắm tính toán thì chẳng bằng trời tính, dù có lên kế hoạch cho mọi thứ thì vẫn sẽ có những thứ xảy ra ngoài dự tính.
Vì vậy, việc khôn ngoan nhất mà bạn nên làm là sống khiêm tốn là điều rất hợp lý và sẽ giúp bạn tránh được nhiều rắc rối không đáng có trong cuộc sống.