
Sách Dành Cho Những Tâm Hồn Trẻ Thơ
Trong khi Tô Hoài và Trần Đăng Khoa kể về thời thơ ấu qua sân nhỏ và bầu trời, và chàng dế mèn phiêu lưu, Nguyễn Nhật Ánh lại tái hiện tuổi thơ qua những buổi trưa trường rực nắng. Chúng ta nghe tiếng ve và nhìn phượng bay, và nhìn thấy đôi mắt biếc lén nhìn ai chơi đùa ngắm bầu trời xanh thơ mộng, và chúng ta cảm nhận được những cảm xúc rối bời của tuổi đầu yêu, tuổi đầu giận.
Cây chuối non đi giày xanh không chỉ là một trong những tác phẩm như “Kính Vạn Hoa”, “Bàn có 5 chỗ ngồi”, “Bồ câu không đưa thư” hay “Bảy bước đến mùa hè”… và nhiều tác phẩm khác của ông. Dù biết trước điểm đến, nhưng ta vẫn không thể ngừng hứng thú với cuộc hành trình trở lại tuổi thơ này. Bạn đã tham gia chuyến tàu này chưa?
Những Người Giữ Mộng Mơ Qua Trang Giấy
Dù đã đọc bao nhiêu tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh, nhưng mỗi khi mở sách ra, lòng vẫn tràn ngập cảm xúc và hồn thơ như khu vườn mùa hạ trở về. 'Cây chuối non đi giày xanh' vẫn như vậy!
Chắc chắn bạn và tôi đều thấy mình trong cậu bé Đăng, ngập tràn những nỗi buồn, lo âu, sự phẫn nộ vô căn cứ và những ước mơ tuổi trẻ.
Cô bé Thắm với làn da sáng bóng, mái tóc xinh xắn và thói quen liên tục đặt câu hỏi như bất kỳ cô bé nào ở tuổi teen khác. Cô bé Thắm dễ thương đáng yêu, thậm chí còn mặc cả 'cây chuối non' từ đầu đến chân chỉ vì cậu bé đã nói thích màu xanh lá cây. Cô bé Thắm vừa ngoan ngoãn vừa quyết đoán khi muốn 'kết hôn với người mình yêu'.
Cậu bé Phan là người bạn mà ai cũng mong muốn có, với đủ trò đùa ngốc nghếch, khả năng 'phán đoán' nhanh nhạy nhưng vẫn luôn bảo vệ và giúp đỡ bạn bè.
Chú bé Khôi hiền lành, tốt bụng nhưng luôn kiên định theo đuổi con đường của mình. Và tất nhiên, trong nhóm bạn cũng không thiếu những đứa vui tính, thích gây rối như Định, Trí.
Ai cũng từng trải qua những khoảnh khắc gần như chết đuối, những ngày trốn học, những lần tắm suối, leo cây, đắm chìm trong những câu chuyện thuê ở quán truyện, cùng nhau âm mưu cho 'danh dự của toàn bộ đàn ông', và những cuộc trinh sát 'ai sẽ làm chồng tương lai của cô bé Thắm', cũng như những buổi rủ nhau đi xem đám cưới...
Những câu chuyện nhỏ nhặt như thế trở nên sống động qua bàn tay của Nguyễn Nhật Ánh, như là hôm qua vừa qua. Như thấy cả khu vườn của bà ngoại ở đâu đó, nắng xuyên qua những tán lá xanh, thấy chùm khế chín mùi, thấy tiếng cười vang lên từ những người bạn từ thời cấp 1. Hình bóng của cô giáo cũng hiện về trong những bức ảnh mờ mịt.
Nhìn thấy ánh sáng từ con suối nhấp nhô trong nắng, thấy bạn nhảy xuống dòng nước mát lạnh, thấy mùi cỏ mật ngọt mùa hạ bay theo gió ven suối. Ôi, mong muốn được ở lại trong không gian này mãi mãi! Ước gì cuộc sống dừng lại ở tuổi thơ, không cần phải lớn lên, không cần phải lo nghĩ về tiền bạc.
Trong một bài viết giới thiệu về cuốn sách 'Cây chuối non đi giày xanh' nhân dịp ra mắt, có một phần đề cập đến lý do tại sao Nguyễn Nhật Ánh luôn viết về tuổi thơ một cách cuốn hút độc giả như vậy. Ông đã trả lời: 'Có lẽ vì tôi đã sống rất sâu trong tuổi thơ của chính mình'.
Đối với chúng ta, tuổi thơ dường như chỉ qua như một cú nhấp mắt, để lại trong tâm trí những ký ức đẹp nhưng đầy xao xuyến.
Kết thúc của câu chuyện của Nguyễn Nhật Ánh luôn mang lại hạnh phúc khi cuối cùng, 'cây chuối non' của Đăng cũng đã hoà hợp, Khôi đã chọn con đường của Bụt Như Lai, và tất cả đều được như mong muốn.
Bạn có từng tự hỏi rằng 'cây chuối non' của bạn thời xưa bây giờ ra sao chưa?
Tác giả: Giang Tạ – Nguồn Văn học 365