Không rõ từ khi nào, việc cha nắm tay dẫn con gái vào lễ đường đã trở thành một nghi thức đặc biệt. Cử chỉ này gợi nhớ những bước đi đầu tiên mà cha đã dạy con gái mình.

Chúng tôi lần lượt ra đời và trưởng thành, nhưng cuối cùng vẫn không thể hoàn thành được cái nắm tay đầy đủ của cha.
1. Ngày chị hai lấy chồng, tôi nhớ ba đã lo lắng cả tháng trời. Con gái đầu gả xa tận mấy trăm cây số khi đã ngoài 30, khiến ba phải nghe nhiều lời nghi ngờ từ phía nhà chú rể. Họ thắc mắc con gái của ông đã quá tuổi mà vẫn chưa lập gia đình, sao lại cưới muộn như vậy? Họ cũng nghi ngờ chúng tôi sống xa xôi, có thể chỉ có ba mới đến dự lễ cưới.
Tôi thấy ba ngồi trên võng, tay cầm chặt chiếc di động cũ đã tróc sơn. Người đàn ông vốn quen với sự ồn ào của làng chài giờ cố gắng nói nhẹ nhàng để giải thích mọi chuyện. Ba lo sợ một chút cãi vã có thể làm hỏng ngày vui của con gái mình.
Ngày cưới, ba lái chiếc xe Wave cũ lên đèo để đón bố chú rể bị kẹt vì tai nạn. Bộ vest thuê hôm trước đã nhăn nhúm và ướt đẫm mồ hôi, không kịp làm phẳng trước lễ. Ba vò tay vào túi áo, mồ hôi đổ như mưa. Ba đã bỏ lỡ cái khoảnh khắc dắt tay đầu tiên trong hàng loạt khó khăn không ai ngờ tới.
Khi chị hai mang thai 5 tháng, chị đã ly hôn. Ngày ba ra ga tàu đón chị, ba trông như già đi mười năm trong chốc lát. Ba lom khom dỡ đồ lên xe máy, buộc chặt bằng dây thun nhiều màu. Xoa đầu chị như lúc còn nhỏ, ba chở chị về nhà trên chiếc xe Wave cũ. Tôi thấy chị tựa đầu vào vai ba, áo ba nhanh chóng ướt đẫm.
Những giọt nước mắt đầy tủi hổ của cô gái trải qua nhiều đau khổ, giờ đây được trở về trong vòng tay ba như khi còn nhỏ, cảm giác như cái vòi nước không thể khóa lại. Ba thở dài, dừng xe trước quầy bánh ngọt, mua một ổ bông lan tròn để an ủi.
Món bánh yêu thích ngày xưa, món đặc trị cho những cơn khóc lóc, giờ được chị nâng niu, từng miếng lớn trong tiếng nức nở. Mắt ba cũng tự dưng đỏ hoe.
Ba lẩm bẩm, dù chỉ là một viên đá rơi giữa đường, ba cũng dừng xe để đưa vào lề. Liệu ba đã làm chưa đủ, nên con gái ba mới phải chịu đựng như vậy?
2. Ngày chị sinh, nước ối đã cạn. Ba ký vào giấy phẫu thuật với tay run lẩy bẩy. Tôi thấy môi ba trắng bệch, nói không rõ ràng. Khi bác sĩ đưa chị ra cùng em bé, ba như gỡ bỏ được gánh nặng, ngã khuỵu xuống sàn. May mắn thay, con gái ba vẫn an toàn.
Ngày tôi trưởng thành, ba thường nói chỉ cần tôi gả cho người tử tế là ba sẽ mãn nguyện. Đừng lấy chồng quá xa, nếu có việc gì, ba mẹ sẽ không kịp về. Cũng đừng gả gần quá, nếu có xích mích, ba sẽ không an tâm. Tôi ôm chầm lấy ba, hứa chắc chắn sẽ mang về một chàng rể tốt.
Thế mà chỉ hai tháng sau khi tôi nhận bằng đại học, ba đã để lời hứa chưa trọn lạc trôi ngoài biển cả, trong đêm tối mịt mùng đầy gió và bụi.
Tôi nắm tay ba, đôi tay lạnh ngắt đã bị nước biển làm trắng xóa. Những lời muốn nói hay chưa nói đều bị nghẹn lại trong cổ họng. Trong đêm đen như mực, trên chiếc ghe sơn xanh viền đỏ, tôi đã mất đi người hùng vĩ đại nhất trong đời mình.
3. Tôi không nhớ mình đã khóc bao lâu trong chuỗi ngày đau khổ sau đó. Những ngày mà mỗi khi mở mắt ra, tôi thấy di ảnh ba, thấy bàn thờ đang bốc khói nhang và ánh đèn trái ớt đỏ nhòe màu buồn bã.
Ngày mà tai chỉ nghe tiếng kinh cầu siêu từ cái đài cát-sét bên phải di ảnh, phát liên tục từ sáng đến đêm khuya, cùng tiếng gõ mõ như đập thẳng vào lòng những vết sâu.
Thằng bé con của chị hai với chiếc khăn tang trắng trên đầu, cứ lóng ngóng tìm ông ngoại trên hành lang dài bất tận. Nó vẫn còn quá nhỏ để hiểu được nghĩa của lần gặp cuối cùng.
Chị hai ôm thằng bé, khóc nức nở không thở nổi. Mấy đứa con gái vẫn chưa tìm được bờ vai để tựa vào, sao ba đã vội vã ra đi quá sớm? Chị vừa khóc vừa xin lỗi, bởi cuối cùng, chúng tôi vẫn chưa thực hiện trọn vẹn lời hứa dắt tay ba lên lễ đường.
Tôi như trưởng thành chỉ sau một đêm ác mộng. Ba vẫn như ngày xưa, đến khi ra đi vẫn kịp dạy tôi bài học cuối cùng về sự trưởng thành. Nhưng bài học này đau đớn quá...
Tôi thường ngước lên bầu trời, nơi có những ngôi sao lấp lánh. Ba hiền hậu như vậy, chắc chắn đã trở thành một vì sao, từ xa nhìn xuống các con. Giá mà tôi có thể đến được những vì sao đó, để trao cho ba cái dắt tay như đã hứa.