Cảm Xúc và Nhận Thức: Hai Điểm Nhấn trong Tâm Hồn
Thảo Luận Về Cảm Xúc và Nhận Thức
Cảm Xúc: Ngôn Ngữ Kéo Dài Tâm Hồn
Giải Mã Bí Ẩn của Cảm Xúc
Bản chất của cảm xúc đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống
Cảm xúc được tạo ra dựa trên trải nghiệm và phản ứng của con người với các sự kiện, tình huống hoặc kích thích xảy ra trong môi trường xung quanh. Thông thường, cảm xúc là kết quả cuối cùng của một chuỗi sự kiện bên ngoài và phản ứng bên trong mỗi người, tương tự như kết quả của một phép tính. Khi bạn đứng trước một phong cảnh đẹp, nghe một bản nhạc hay, hoặc biết rằng bạn có đủ tài chính để làm mọi điều mình muốn trong cuộc đời, hoặc khi bạn được trải qua những tình cảm tốt đẹp hoặc có một gia đình hạnh phúc, bạn có cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ không? Ngược lại, khi bạn trải qua sự phản bội trong tình yêu, thất bại trong công việc, hoặc mắc phải các vấn đề về sức khỏe, bạn thường cảm thấy buồn bã, tức giận hoặc lo lắng. Những cảm xúc này là một phần không thể thiếu trong thế giới tâm trí của chúng ta. Đó là cách mà cảm xúc hoạt động bên trong tất cả chúng ta, không chỉ riêng bạn và tôi, mà còn trong cả xã hội.
Thuật ngữ “trí tuệ cảm xúc” thường bị nhầm lẫn, vì cảm xúc không có trí thông minh hay trí tuệ, mà chỉ là kết quả của một chuỗi sự kiện và phản ứng bên trong và bên ngoài. Vì nó là kết quả cuối cùng của một phép tính, không thể phân biệt được rằng cảm xúc nào là tích cực và cảm xúc nào là tiêu cực, nó chỉ đơn thuần là một phần không thể thiếu của quá trình nguyên nhân - kết quả.
Sai lầm về 'trí tuệ cảm xúc' đã dẫn đến nhiều hành động không phù hợp, đẩy chúng ta đến những tình huống quá mức, đặc biệt là trong các trạng thái như tức giận, sợ hãi, hoặc thậm chí là hạnh phúc. Điều này thường được gọi là hành động dựa trên cảm tính, không có sự nhận thức.
Những yếu tố định hình cảm xúc
Trí thông minh thực sự của “trí tuệ cảm xúc” nằm ở khả năng nhận biết và nhận thức trạng thái tâm lý của bản thân. Khả năng nhận thức này đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành và trải nghiệm cảm xúc. Đây là quá trình mà chúng ta nhận ra, chấp nhận và hiểu ý nghĩa của cảm xúc trong cuộc sống hàng ngày. Sự nhận thức về cảm xúc ảnh hưởng đến nhiều khía cạnh khác nhau như sau:
Đầu tiên, là khả năng nhận biết trạng thái cảm xúc của bản thân, khả năng nhận diện trạng thái của chính mình theo cách: “Tôi biết mình đang tức giận”; “Tôi biết mình đang buồn”; “Tôi biết mình đang vui”. Đó là sự nhận thức, sự nhận biết. Sự nhận biết này thường được xem như là việc ta đứng ngoài cảm xúc của chính mình, không hoàn toàn hòa nhập với những trạng thái đó. Sự “đứng ngoài” này giúp ta có cái nhìn khách quan hơn về bản thân, không bị lẫn vào trong trạng thái cảm xúc. Sự nhận biết này có vai trò lớn trong việc ảnh hưởng đến hành vi cá nhân ngay sau đó. Một người có cảm xúc tức giận, sự nhận biết giống như một lời nhắc nhở, báo động giúp họ tránh xa khỏi những hành vi mất kiểm soát. Ngược lại, thiếu sự nhận thức, nhận biết, và tập trung vào trạng thái cảm xúc có thể dẫn đến sự bùng nổ không cần thiết, phản kháng tiêu cực.
Thứ hai, là khả năng nhận thức về ngữ cảnh, môi trường tạo ra các trạng thái cảm xúc cá nhân, trong nhiều trường hợp là khả năng đặt mình vào vị trí của người khác, hiểu người khác để có cái nhìn tổng quan hơn. Từ đó có thể đánh giá khách quan và chính xác hơn về tình huống mà con người đang đối mặt, cung cấp thông tin đa dạng và phong phú hơn cho con người trong quá trình hình thành cảm xúc cũng như ra quyết định và giải quyết tình huống.
Thứ ba, khả năng nhận biết cũng giúp chúng ta phân biệt được cảm xúc và hành vi. Chúng ta có thể nhận ra rằng một cảm xúc có thể xuất hiện, nhưng chúng ta hoàn toàn có quyền lựa chọn hành động của mình dựa trên nhận thức và giá trị cá nhân. Điều này giúp chúng ta đạt được sự tự kiểm soát và ổn định cảm xúc trong các tình huống khó khăn.
Sự nhận biết về cảm xúc cũng đã được đề cập trong Lý thuyết 'đánh giá hai yếu tố' hoặc 'Lý thuyết đồng thức cảm xúc' của hai nhà Tâm lý học người Mỹ Stanley Schachter và Jerome Singer vào những năm 1960. Lý thuyết này cho rằng, quá trình nhận biết đóng vai trò quan trọng trong việc gán nhãn và hiểu nghĩa cho trạng thái phản ứng sinh lý. Theo lý thuyết, khi một người đối mặt với trạng thái phản ứng sinh lý, họ sẽ tìm kiếm thông tin từ môi trường xung quanh để hiểu rõ nguyên nhân của trạng thái đó. Các yếu tố môi trường, như ngữ cảnh, các sự kiện xảy ra hoặc các tín hiệu ngoại vi, sẽ được sử dụng để đánh giá và gán nhãn cho trạng thái phản ứng sinh lý. Quá trình này giúp người ta xác định một cảm xúc cụ thể, ví dụ như sợ hãi, vui mừng, hay tức giận.
Tăng cường nhận thức và trí tuệ cảm xúc
Trong quá trình nghiên cứu về Trí tuệ cảm xúc (EQ), các nhà khoa học tin rằng đây không chỉ là một khía cạnh bẩm sinh mà còn có thể được phát triển và cải thiện thông qua việc học hỏi và thực hành. Để tránh rơi vào trạng thái bị cuốn sâu vào cảm xúc, bị cảm tính dẫn dắt quyết định và hành động, việc rèn luyện khả năng nhận biết thật sự là quan trọng. Trong đó, có những hoạt động mà chúng ta có thể thực hiện như sau:
Thứ nhất, tự nhận biết cảm xúc: Dành thời gian để tự quan sát và nhận ra các cảm xúc của bản thân. Nhận biết các mẫu cảm xúc, biểu hiện và tác động của chúng lên hành vi và tư duy của mình.
Thứ hai, tìm hiểu về cảm xúc: Nghiên cứu về cảm xúc và hiểu biết về các khía cạnh của chúng như biểu hiện trên cơ thể, nguyên nhân và tác động của cảm xúc. Hiểu rõ hơn về các loại cảm xúc và ý nghĩa của chúng sẽ giúp bạn nhận biết và quản lý cảm xúc một cách hiệu quả.
Thứ ba, quản lý cảm xúc: Học cách quản lý cảm xúc bằng cách áp dụng các kỹ năng như tự điều chỉnh, kiểm soát căng thẳng, tìm kiếm hỗ trợ và tạo ra một môi trường tích cực để thúc đẩy sự cân bằng và trạng thái tâm lý tốt hơn.
Cuối cùng, tương tác xã hội: Tìm kiếm cơ hội tham gia vào các hoạt động xã hội, vì đây là cách tốt để rèn luyện và củng cố kỹ năng xã hội và cảm xúc. Hãy thực hành giao tiếp hiệu quả, lắng nghe chân thành và phản hồi một cách đồng cảm đối với người khác.