1. Soạn bài số 1
2. Soạn bài số 2
Chế bản soạn về Kiều tại lầu Ngưng Bích, trích Truyện Kiều của Nguyễn Du
Soạn bài Kiều ở lầu Ngưng Bích, trích Truyện Kiều, Nguyễn Du, Tóm tắt 1
Thế Giới Của Kiều Tại Lầu Ngưng Bích (Trích Truyện Kiều)
Phần 1:
- Sự hiện hữu của hai từ “khóa xuân” tiết lộ rằng Kiều thực sự bị giam giữ tại lầu Ngưng Bích.
- Câu thơ sáu từ đầu đến cuối đều làm nổi bật không gian: “Bốn bề bát ngát xa trông”. Hình ảnh của “non xa” và “trăng gần” tái hiện hình ảnh lầu Ngưng Bích ẩn chứa giữa bối cảnh rộng lớn của thiên nhiên.
- Cụm từ “mây sớm đèn khuya” truyền đạt thời gian tuần hoàn và sự khép kín.
Phần 2:
- Kiều bắt đầu nhớ về Kim Trọng. Điều này phản ánh đúng quy luật tâm lí và thể hiện sự tinh tế của Nguyễn Du.
- Sau đó, Kiều nhớ đến cha mẹ, thể hiện tình cảm thương và xót. Nàng thấu hiểu lòng cha mẹ khi họ trông chờ vào cửa ngóng tin tức về con, và sự cô đơn của cha mẹ khi nàng không thể chăm sóc họ ở giai đoạn già yếu.
Phần 3: Cảnh lầu Ngưng Bích thể hiện qua tâm trạng của Kiều: cảnh từ xa đến gần, màu sắc từ nhạt đến đậm, âm thanh từ tĩnh đến động, nỗi buồn từ man mác, mông lung đến lo âu, kinh sợ. Ngọn gió cuốn mặt duềnh và tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi là cảnh tượng hùng vĩ, như một báo hiệu về những khó khăn sắp đối mặt trong cuộc sống của Kiều.
Soạn bài Kiều ở lầu Ngưng Bích, trích Truyện Kiều, Nguyễn Du, Tóm tắt 2
Khung Cảnh:
- Phần 1: Mở đầu với 6 câu thơ tả khung cảnh lầu Ngưng Bích
- Phần 2: Tiếp theo là 8 câu thơ thể hiện nỗi nhớ nhà và tình cảm với Kim Trọng của Kiều
- Phần 3: Kết thúc bằng 8 câu thơ cuối, mô tả tâm trạng của Kiều qua bức tranh thiên nhiên
Chuẩn Bị Bài Soạn:
Câu 1 (trang 95 Ngữ Văn lớp 9 Tập 1): Mô tả cảnh thiên nhiên trước lầu Ngưng Bích
- Không gian: “Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung”, bốn bề bát ngát, cát vàng cồn nọ: Cảnh trước lầu Ngưng Bích rộng lớn, mênh mông, xa cách với thế giới xung quanh.
- Thời gian: Sự ánh trăng và từ “mây sớm đèn khuya” thể hiện chu kỳ thời gian, nỗi trằn trọc và tủi hận của Kiều.
- Các từ miêu tả tâm trạng: bẽ bàng, khóa xuân: Hiển thị tâm trạng bị giam lỏng, xót thương, và xấu hổ về thân phận.
Câu 2 (trang 95 Ngữ Văn lớp 9 Tập 1):
a, Trong tình huống này, Kiều ghi chép về gia đình và Kim Trọng. Nhớ về Kim Trọng trước, sau đó nhớ đến cha mẹ. Sự lựa chọn này hợp lý, vì trước khi bị bán, Kiều không biết về Kim Trọng. Nàng lo lắng về lòng trung thành của chàng và đau xót về sự chờ đợi không đền đáp của Kim Trọng. Nhớ đến cha mẹ vì lo lắng về họ ở nhà, đơn độc và không có ai chăm sóc.
b,
- Nhớ về Kim Trọng: Hiển thị qua lời thề dưới ánh trăng và sự xót xa về sự đợi chờ không phản đền của chàng. Sử dụng từ “tấm son” để khẳng định lòng trung thành và lo ngại Kim Trọng có thể hiểu lầm.
- Nhớ về cha mẹ: Thể hiện qua từ “xót người tựa cửa”, “quạt nồng ấp lạnh” thể hiện sự lo lắng hàng ngày của cha mẹ, và sự cô đơn và vô vọng của họ khi Kiều không thể ở đó chăm sóc.
- Tóm lại, Kiều là người con trung thành, yêu thương cha mẹ, và mang trong mình tình cảm sâu sắc với Kim Trọng.
Câu 3 (trang 96 Ngữ Văn lớp 9 Tập 1):
a, Cảnh vật được thể hiện qua tâm trạng của Kiều. Nguyễn Du sử dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình để thể hiện nỗi nhớ thương: 2 câu đầu nhớ cha mẹ, 2 câu sau nhớ đến Kim Trọng, 2 câu cuối thể hiện xót xa cho thân phận mình
b, Nguyễn Du sử dụng điệp ngữ “buồn trông” để diễn đạt tâm trạng chờ đợi, buồn tủi của Kiều về tin tức từ gia đình và người yêu. Nỗi buồn đặc trưng bởi sự mênh mông, cô đơn, và sầu thảm.
Nguyễn Du sử dụng từ ngữ “xa xa, ầm ầm, xanh xanh” để diễn đạt tâm trạng buồn bã. Ở 2 câu thơ cuối, từ láy “ầm ầm” dự báo một định mệnh khó khăn sắp đến với cuộc đời Kiều.
BÀI TẬP LUYỆN
- Tả cảnh ngụ tình là bút pháp đặc trưng của văn học trung đại, và Nguyễn Du tinh tế áp dụng nó để thể hiện tâm trạng con người. Tả cảnh không chỉ là bức tranh thuần túy mà còn là ngôn ngữ của tình cảm.
- Nghệ thuật tả cảnh ngụ tình trong tám câu thơ cuối là để khắc họa tâm trạng lạc lõng, cô đơn, và đầy âu lo của Thúy Kiều trước số phận.
Tiếp Theo: Khám Phá Những Bài Soạn Hữu Ích Cho Môn Ngữ Văn lớp 9
- Soạn bài nâng cao vốn từ vựng
- Chuẩn bị bài viết số 2, đề tự sự về mình trong văn học