'Chuyến đi như một sự kiện đáng nhớ, là kỷ niệm của chúng tôi sau 20 năm bên nhau'
'Du lịch là một khoản đầu tư bạn phải trả tiền nhưng lại khiến bạn trở nên giàu có hơn'
Bỏ tiền cho những chuyến du lịch không bao giờ là một lựa chọn sai. Không chỉ là những kỷ niệm đẹp và những bức ảnh tuyệt vời để chia sẻ với bạn bè, những chuyến đi thực sự còn mang lại cho chủ nhân của chúng hàng nghìn trải nghiệm đáng nhớ, những bài học lưu lại suốt đời.
Và vì thế, những trái tim đam mê du lịch rút ra điều gì sau mỗi chuyến đi? Hãy cùng theo dõi series Du Lịch Lãi để lắng nghe, khám phá và cảm nhận những trải nghiệm đầy màu sắc và sâu sắc qua lăng kính sáng tạo và độc đáo.
Nhân vật: Nguyễn Lê Duy An
46 tuổi, đến từ TP.Thủ Đức
Đến từ TP.Thủ Đức, gia đình tôi bao gồm tôi, vợ và 2 đứa con một trai một gái. Trước đây, chúng tôi đã đi nhiều chuyến du lịch nhưng chủ yếu là những chuyến gần hoặc bằng phương tiện xe khách, máy bay. Nhưng tôi lại là một người rất thích 'phượt', thích trải nghiệm những cung đường bằng xe máy.
Chính vì vậy, tôi thường tự mình đi khắp nơi trên chiếc xe máy để khám phá nhiều vùng đất đẹp trên khắp đất nước. Đến nay, tôi đã đi qua hàng chục tỉnh thành, từ Bắc vào Nam. Trong năm vừa qua, tôi đã thực hiện được 2 chuyến đi từ TP.Thủ Đức đến Đà Lạt cùng với 2 đứa con, mỗi đứa một chuyến.
Chuyến đi lần này là để dành cho con cái. Ban đầu, vợ cũng chỉ nói vu vơ với tôi là hè các con đang về nhà ông bà chơi, thì 2 vợ chồng đi chơi được không: 'Anh, em muốn đi Hà Giang, đi 10 ngày được không?'. Và tôi đã đồng ý ngay lập tức. Chuyến đi này thực sự là một chuyến đi không có kế hoạch cụ thể nào cả. Một chuyến đi chỉ cần mang ba lô ra và đi.
Khi vợ nói, tôi đã sẵn sàng đưa xe ra và đi mà không cần quá nhiều kế hoạch
Bắt đầu hành trình 'trốn con'
Hành trình của cặp vợ chồng bắt đầu từ sân bay Nội Bài, Hà Nội, đi qua Hà Giang, một chút Cao Bằng, một chút thủ đô Hà Nội và một chút của Tràng An, Hoa Lư, Ninh Bình...
Là nam giới, có sức khỏe và sức bền tốt hơn, cộng với kinh nghiệm về du lịch phượt, tôi quyết định lái xe máy từ Thủ Đức lên Bắc, bắt đầu hành trình vào thứ 2. Vì vợ tôi có giới hạn về thời gian và sức khỏe, nên vào tối thứ 6 sau khi kết thúc tuần làm việc, cô ấy mới bay ra Hà Nội. Tôi đã đón cô ấy ở sân bay Nội Bài vào tối thứ 6 và cả hai bắt đầu hành trình từ đó.
Hành trình kéo dài chính xác 10 ngày, theo kế hoạch thời gian của vợ tôi. Từ Nội Bài, tôi lái xe qua quốc lộ 2 đến Hà Giang, mất một ngày để đi. Tôi tự đặt ra một 'giới hạn' cho bản thân, chỉ chạy tối đa 10 tiếng mỗi ngày, kết hợp nghỉ ngơi, vì tôi lo lắng vợ mệt mỏi.
Cảm giác tuyệt vời nhất là được sống trong không gian bao la của thiên nhiên. Đôi khi đi qua những địa điểm đẹp như những con đèo, cột mốc 0km Hà Giang hoặc gặp gỡ những em bé dân tộc, tôi dừng lại để vợ chụp ảnh. Đó là những khoảnh khắc quý giá ở tuổi U50 của cả hai. Quan điểm của chúng tôi là nếu vợ dám ngồi sau thì chồng dám lái xe, miễn là cảm thấy vui vẻ là được.
Chúng tôi trải qua những chuyến đi như mọi du khách khác, ở trong nhà sàn, thuyền trên sông Nho Quế, thăm khu chợ bản địa và thưởng thức ẩm thực tại những quán ven đường đơn giản…
2 vợ chồng dừng lại để ăn tại một quán ven đường.
Di chuyển bằng xe máy giúp chúng tôi có hoàn toàn quyền tự quyết định hành trình của mình. Trên đường, nếu gặp những cảnh đẹp hoặc gặp những người thú vị, chúng tôi có thể dừng lại ngay để chụp ảnh.
Không nghĩ rằng vợ có thể ngồi trên 2000km đường đèo
Chuyến đi không chỉ giúp 2 vợ chồng gắn bó hơn, mà còn khiến tôi ngạc nhiên về người bạn đồng hành suốt 20 năm qua của mình. Quãng đường đèo ngoằn ngoèo và khó khăn, mà chúng tôi đã đi qua là khoảng 2000km, một số lượng mà trước đó tôi không bao giờ tưởng tượng vợ có thể ngồi hết.
Một phần của chặng đường là từ Yên Minh đến Mậu Duệ đến Mèo Vạc, có thể coi là đoạn đường khó đi nhất. Đường trơn trượt do mưa lớn, bùn đất và có đoạn đang thi công. Thậm chí khi đến đoạn đèo Mã Pí Lèng còn bị sạt lở... Dù gặp nhiều khó khăn và trở ngại, nhưng 2 vợ chồng U50 đã vượt qua mọi thử thách, và cùng nhau vui mừng khi đến được những địa điểm đẹp.
Chuyến đi kết thúc vào chiều chủ nhật của tuần tiếp theo. Tôi đưa vợ tôi đến sân bay Sao Vàng - Thanh Hóa để về TP.HCM trong ngày. Và sáng thứ Hai tiếp theo, vợ tôi lại quay trở lại với công việc của mình như mọi ngày.
Đoạn đường trên đèo Mã Pí Lèng bị sạt lở
Chuyến đi 'trốn con' đã thành công hoàn hảo trong 10 ngày, chính xác với thời gian có sẵn của vợ tôi.
Cũng có thể coi đây là chuyến đi 'trốn con' của cả 2 vợ chồng. Ở đó, chúng tôi đã trải nghiệm, đối mặt với giới hạn của chính mình, đặc biệt là với vợ tôi. Sau chuyến đi, 'bà' vẫn mãi hồ hởi, than thở rằng 'không thể nghĩ Hà Giang, Cao Bằng lại đẹp như vậy'.
Và đúng như những lời trong ca khúc của ca sĩ Đen Vâu: 'Vì đất nước mình còn lạ, cần chi đâu nước ngoài'. Chúng tôi đã có 10 ngày tuyệt vời, được tự do lang thang khắp nơi trên chiếc 'chiến mã', cảm nhận sâu sắc những vùng đất tuyệt vời trên dải đất hình chữ S theo cách giản dị và chân thành nhất, được trải nghiệm bằng trái tim.
Ở tuổi này, tôi vẫn đầy năng lượng, vẫn còn đủ thời gian, và tôi tin rằng mình sẽ tiếp tục cuộc hành trình của mình, khám phá mọi nơi mà tôi có thể đến. Trong số đó, Hà Giang và Cao Bằng sẽ mãi luôn là những điểm đến ưa thích hàng đầu của tôi.