Chia sẻ cảm nhận về bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh
Mô tả ý kiến cá nhân về bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh trong một bài văn mẫu
Mẹo Đánh giá một tác phẩm thơ, văn một cách tinh tế
Bài viết mẫu
Từ thời kỳ thơ Đường, thơ Tống, qua Nguyễn Du, Thế Lữ, đến thời hiện đại..., tình yêu vẫn là sức mạnh kích thích sự đam mê và khao khát của con người. Xuân Quỳnh, nhà thơ tràn đầy tình yêu với bài thơ Sóng, mô tả tình yêu nồng nàn của tuổi trẻ và khao khát của con người về hạnh phúc chung.
Trong những dòng đầu của bài thơ, nhà thơ mô tả sóng với những sắc thái, cung bậc đa dạng để nói về quy luật của tình yêu. Tình yêu là sự kết hợp của những cảm xúc đối lập. Tình yêu có quy luật tự nhiên mà lý trí không thể giải thích. Người ta tìm đến tình yêu để hiểu rõ hơn về chính mình:
Hồn bùng cháy, dịu dàng nhưng mãnh liệt
Loạt sóng vỗ đều âm nhạc tình yêu
Sông hòa mình trong bí mật biến động
Nước sóng mê đắm tận cùng trái tim
Bốn dòng thơ khai mở lòng tình yêu
Những từ ngữ, làn gió đưa nhẹ nhàng tâm hồn
Tình yêu giấu kín, nhưng thấu hiểu tận sâu
Dữ dội và êm đều là tình yêu, tình yêu là thế đấy
Sông hiểu mình nhưng tìm về bể lớn
Sóng đi tìm, cuộc hành trình bất tận
Bản lĩnh tình cảm không chỉ đơn giản là hẹn hò
Tình yêu là chân lý tinh thần, vượt lên trên mọi buồn phiền
Không chỉ là tình yêu mới đâu, là cuộc hành trình
Những khúc thơ sau đầy bí ẩn như cuộc đời
Sự hoàn thiện, tình yêu là bí mật của tâm hồn
Dồn nén trong từng cung bậc, là cuộc sống với mọi tình thế
Hỡi làn sóng ngày xưa
Và mãi mãi sau này,
Nỗi khao khát tình yêu,
Làm đảo lộn tim trẻ.
Khổ thơ này là khám phá của tình yêu, dẫn dắt qua các giai đoạn. Qua bao thế hệ, những chuyến phiêu lưu, những cung đường dẫn đến sự đau khổ, niềm vui, những lúc đắng ngắt và hạnh phúc tràn ngập - tất cả vì niềm khao khát tình yêu. Từ thời kỳ Ađam và Eva, qua những ngày mong đợi của con người và đến hiện đại..., tình yêu là điểm sáng vĩnh cửu mà con người hướng đến khi sống, chiến đấu, lao động. Có gì trên cõi đời này có thể thay thế được trái tim và tình yêu có bao giờ mất đi!
Trong bài thơ, chúng ta gặp một tình yêu tràn đầy sức sống, tươi trẻ. Tình yêu của tuổi trẻ, đầy sức sống không biên giới. Đó không phải là tình yêu non nớt và đơn giản của những buổi hẹn hò đầu tiên, không phải là tình yêu bi đắng như 'yêu là chết ở trong lòng một ít' như thơ của Xuân Diệu trước Cách Mạng. Mà ở đây, đó là một tình yêu mạnh mẽ, dám sống và dám yêu, chứa đựng ngọn lửa nồng nhiệt. Xuân Quỳnh không chọn hình tượng 'sóng' làm biểu tượng cho tình yêu của mình một cách ngẫu nhiên:
Sóng bắt đầu từ gió
...
Trái tim nhớ về anh
Cả trong giấc mơ vẫn tỉnh
Đây là thơ tình của người đang say mê, không phải là bức tranh tình yêu ngóc ngách của người đứng ngoài nhìn vào. Chỉ người đang đắm chìm trong tình yêu mới diễn đạt đúng cảm xúc. Nỗi nhớ ngọt ngào, tình yêu hiện hữu... ai hiểu được khoảnh khắc yêu đương khi nào và sóng tình yêu từ đâu đến! Xuân Quỳnh nói lên tâm trạng đang yêu của nhiều người:
Ôi dòng sóng đưa lời,
Ngày đêm mê mải không ngủ được
Hình ảnh sóng tượng trưng độc đáo và sâu lắng. Con sóng, trong ngày đêm đều trào dâng, như trái tim yêu luôn rộn ràng. Cái hồn hậu, đắm chìm, tình cảm tha thiết được thể hiện qua hình ảnh này. Xuân Quỳnh lựa chọn sóng để nói lên nỗi nhớ và tình yêu, truyền đạt không chỉ bởi Xuân Quỳnh mà còn là sự tươi mới của nó. Nỗi nhớ của con sóng là nỗi nhớ của nhiều người nhìn về người mình yêu. Tình yêu được tô điểm thêm sự nhân hậu, dịu dàng nhưng vẫn giữ được bản sắc riêng của thơ Xuân Quỳnh. Nỗi nhớ của con sóng cũng chính là nỗi nhớ của người đang yêu:
Trái tim em trôi về anh,
Ngay cả trong giấc mơ cũng thức tỉnh
Cuộc sống của Xuân Quỳnh đồng điệu với cuộc sống của hàng triệu con người, niềm hạnh phúc của Xuân Quỳnh là niềm hạnh phúc của rất nhiều người khác.
Dẫu bước về phương Bắc,
Dẫu quay về phương Nam
Nơi nào em đều dừng chân
Hướng về anh - một hướng
Đọc những dòng thơ cuốn lại làm tâm hồn ta mơ về những bài thơ khác của Xuân Quỳnh
Em trở về với bản chất của trái tim mình
Là máu thịt, hồn đời ai cũng có
Biết dừng đập khi cuộc đời cạn kiệt
Nhưng biết yêu anh ngay cả khi hồn đã rời xa
(Tự Hát Lại)
Có điều gì đặc biệt hòa mình giữa những dòng thơ kia, vì cả hai bài thơ mặc dù không cùng bài hát, nhưng đều là sự khẳng định về tình yêu. Tình yêu đẹp luôn vượt qua mọi khó khăn, chiến đấu để bảo vệ những ước mơ, khát khao chân thật và tin tưởng vào tương lai hạnh phúc của bản thân và mọi người. Một tình yêu trung thành và đẹp đẽ luôn có điểm dừng cho những nỗi nhớ - đó là người mình yêu.
Ở xa ngoài đại dương
Hàng trăm con sóng trỗi dậy,
Con sóng nào cũng đều vỗ bờ
Dù có muôn vàn cách trở ngại.
Cuộc sống dù dài lê thê,
Năm tháng vẫn trôi đi,
Mây vẫn trôi xa xăm
Xuân Quỳnh hiểu rõ những khó khăn và vất vả trong hành trình đến với hạnh phúc, nhưng với trái tim mạnh mẽ, cô ấy tin tưởng mạnh mẽ vào tình yêu. Đó là sức mạnh của tình yêu trong thơ của Xuân Quỳnh, một sức mạnh mà không phải tình yêu nào cũng đạt được - sức mạnh của niềm tin. Tình yêu không chỉ dừng lại ở ước mơ, dù cuối cùng có nằm ở con đường khác là hạnh phúc, và Xuân Quỳnh đã đi qua con đường ấy mà vẫn giữ nguyên ước mơ. Niềm tin trong thơ cô lớn lao, và ước mơ cũng không kém phần lớn lao:
Dịu dàng tan chảy,
Như trăm nụ hôn nhỏ,
Giữa biển tình yêu bao la,
Để vỗ mãi trong tim ngàn năm.
Ước mơ về tình yêu trường tồn, ngấn lệ mơ ước cũng hiện hình của người tình đã đắm say. Tại đây, Xuân Quỳnh gần gũi với 'Biển' của Xuân Diệu. Đam mê mãnh liệt tỏa sáng từng từ khi Xuân Diệu viết:
Hôn nhau rồi lại hôn,
Cho đến muôn đời vẫn thế,
Chưa đến chân trời mênh mông,
Anh mới thôi lạc lõng.
Xuân Diệu có một ngày sẽ 'thôi lạc lõng' nhưng Xuân Quỳnh thì 'ngàn năm còn vỗ'. Vẫn là đam mê mãnh liệt, nhưng kèm theo là sự lắng đọng tư tưởng. Tình yêu trong thơ Xuân Quỳnh sâu sắc và hòa nhập tuyệt đối. Ai dám nói tình yêu trong thơ Xuân Quỳnh là non nớt, đơn giản, ngọt ngào? Tình yêu ấy là khát khao, là hành trình tìm kiếm thánh thiện. Tình yêu trong thơ Xuân Quỳnh là hạnh phúc gắn liền với cuộc sống chung. Nó không chỉ thuộc về Xuân Quỳnh mà còn là tình yêu sâu lắng của những người đã yêu, đang yêu và sẽ yêu.
Trong bài thơ 'Sóng', Xuân Quỳnh kết hợp mọi sắc thái tâm trạng của người đang yêu: khát khao đam mê vô tận, nỗi nhớ nhung, sự sôi nổi và suy tư lắng đọng... Đồng thời, ông diễn đạt ước mơ một cách tinh tế và tài năng. Cảm nhận về bài thơ này không chỉ là sự tha thiết, nồng nàn mà còn là sự nhân hậu của Xuân Quỳnh. Trong thời kỳ chiến tranh đau thương, thơ tình của ông trở thành nguồn niềm tin vào cuộc sống và con người. Đọc thơ Xuân Quỳnh, tâm hồn người đọc được hòa mình vào không khí yên bình, đồng thời khám phá những cung bậc tình yêu trong từng đối thoại thơ. Mỗi câu thơ là một hành trình, đưa đến bình yên cho tâm trí và gieo mầm tình yêu trong những đôi lứa...