Đề bài: Chia sẻ câu chuyện của Anh Thanh Niên với Lặng Lẽ Sa Pa
1. Dàn ý
2. Bài mẫu số 1
3. Bài mẫu số 2
4. Bài mẫu số 3
Trải nghiệm cuộc sống qua con mắt của Anh Thanh Niên với Lặng lẽ Sa Pa
I. Kịch bản Đóng vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa (Hoàn chỉnh)
1. Bắt đầu
- Tổng quan về bản thân và hằng ngày trên đỉnh núi
2. Phần thân bài
* Tường thuật về trải nghiệm gặp đoàn khách từ Hà Nội đến Sa Pa
- Chiếc xe dừng lại gần ngôi nhà của tôi
- Nhận diện được là đoàn khách từ Hà Nội
- Hạnh phúc chạy từ sườn núi đến đoạn dừng xe
* Cuộc trò chuyện với bác họa sĩ và cô kĩ sư
- Chia sẻ về công việc hàng ngày: làm việc tại trạm khí tượng, đo gió, mưa, nắng, cảm nhận chấn động mặt đất, dự báo thời tiết hàng ngày
- Giới thiệu về các thiết bị sử dụng trong công việc khí tượng
- Kể về cuộc sống hằng ngày, quê hương, và gia đình
* Kỷ niệm lúc chia tay
- Bất ngờ vì thời gian trôi nhanh, đầy tiếc nuối
- Nói lời tạm biệt và quay về nhanh chóng với công việc của mình
3. Kết luận
Cảm nhận về cuộc gặp với bác họa sĩ và cô kỹ sư
II. Bài viết mẫu Đóng vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa
1. Đóng vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa, mẫu 1 (Chuẩn)
Tôi là thanh niên, đã 27 tuổi, công tác tại trạm khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Cuộc sống một mình ở đây quá buồn bã, nên tôi phải sáng tạo cách 'trò chơi' để các đoàn xe phải dừng lại. Hôm nay, bác lái xe quen thuộc lại đưa đoàn từ Hà Nội lên Sa Pa, và tôi có dịp trò chuyện với họ.
Nhìn thấy xe dừng, tôi lao vụt tới, mang theo củ tam thất mới đào để tặng bác lái xe, chúc bác gái mới ốm dậy. Bác lái xe gửi lại cho tôi quyển sách mà tôi nhờ mua, tôi vui đến mừng phô. Khi quay lại, mọi người đã xuống hết xe. Bác lái giới thiệu một bác họa sĩ và một cô kỹ sư nông nghiệp. Tôi vừa mừng vừa ngần ngại mời họ lên nhà, chỉ còn lối lên mà tôi chạy ra vườn hái hoa.
Tặng cô kỹ sư một bó hoa như một món quà chào đón, tôi nói: 'Cắt một bó theo ý bạn.' Đây là đoàn khách thứ hai ghé thăm từ Tết, và cô kỹ sư là người đầu tiên từ Hà Nội đến nhà tôi sau bốn năm. Tôi chia sẻ suy nghĩ của mình, sau đó lau sạch mồ hôi vì chỉ còn ba mươi phút cho cuộc gặp. Tôi kể về công việc đo gió, nắng, mưa, và những máy móc sử dụng hàng ngày. Thậm chí, tôi chia sẻ về những khó khăn và cảm giác đơn độc ở đây. Mời họ vào nhà uống trà, chỉ có 30 phút nhưng tôi muốn tận dụng hết.
Rót trà cho bác lái xe và bác họa sĩ, cô kỹ sư ngắm sách trên giá. Bác họa sĩ hứa sẽ quay lại trong 30 ngày, điều này làm tôi vô cùng hạnh phúc. Câu hỏi về sự đơn độc của tôi được bác đặt ra, nhưng tôi trả lời rằng không có đơn độc nào sánh kịp với công việc trên đỉnh Phan-xi-păng. Tôi chia sẻ tình yêu với công việc và cam kết không bao giờ từ bỏ, dù có cảm giác cô đơn. Bác họa sĩ muốn vẽ tôi, nhưng tôi xấu hổ, vì vậy tôi giới thiệu ông vẽ kỹ sư vườn sau đây. Khi chỉ còn năm phút, tôi chỉ kịp mang trứng tặng mọi người và chào tạm biệt khi họ chuẩn bị 'ốp'.
Còn bao lâu nữa tôi mới lại có dịp ngồi nghe câu chuyện, đợi ai đó ghé thăm? Tôi đặt niềm tin vào lời hứa của bác họa sĩ, chỉ cần 30 ngày nữa thôi, tôi sẽ gặp được bác.
Kỳa, một chiếc xe khách khác dừng lại, đoàn khách từ Hà Nội, đã vượt hơn 400 cây số để đến đây. Niềm mong đợi và sự nhớ nhung khiến tôi không thể kiềm chế được, nhanh chóng chạy tới họ.
Chiếc xe khách dừng lại, tôi mừng phô trong lòng vì có thêm cơ hội nói chuyện với người. Đó là đoàn khách từ Hà Nội, vượt hơn 400 cây số để đến. Hứng khởi, tôi không kiềm chế được bản thân, chạy ngay tới gặp mọi người.
Ráp tay tôi nhanh chóng gửi củ tam thất mới đào cho bác lái xe, biếu bác gái nghỉ dưỡng. Bác lái xe giới thiệu tôi với hai người bạn mới, một bác họa sĩ và một cô kỹ sư. Tôi vui mừng vì đây là lần thứ hai đón khách từ Tết, và cô kỹ sư còn là người đầu tiên đến nhà tôi trong vòng bốn năm.
Mời họ đến nhà, một cử chỉ tự nhiên làm tươi tắn vườn hoa, tặng những đóa hoa tươi thắm cho cô gái. Trong việc trồng hoa, tôi chỉ mong có cơ hội được chia sẻ với người khác. Khi gặp đoàn khách, thời gian trở nên quý báu, tôi nhanh chóng chia sẻ về công việc trên trạm khí tượng và những chiếc máy mà tôi sử dụng để hoàn thành nhiệm vụ. Mọi người có thể không hiểu cách sử dụng chúng, nhưng họ sẽ biết tôi sử dụng chúng như thế nào và vì mục đích gì. Tôi không ngần ngại chia sẻ khó khăn trong công việc, trung thực và bộc lộ để chia sẻ sự cô đơn mà tôi đã trải qua. Sau đó, tôi mời bác lái xe, bác họa sĩ và cô kĩ sư trẻ vào nhà, chia sẻ chén trà và trò chuyện. Bác họa sĩ hẹn tôi gặp lại sau mươi ngày, và mọi người hỏi về niềm đam mê của tôi. Đúng, tôi thèm kiến thức và trải nghiệm mới, nhưng như bao người đi xa, tôi cũng thèm được gặp người.
Tâm sự về những khó khăn khi bắt đầu sự nghiệp, nhưng công việc đã giúp tôi vượt qua mọi thách thức, trở thành niềm đam mê và nguồn sống của tôi. Tôi chia sẻ về quê hương của mình, mọi người nghe mê mẩn. Bác họa sĩ vẽ tranh tôi, tôi ngượng nghịu nhưng cố gắng ngồi cho bác vẽ, đồng thời giới thiệu ông kĩ sư vườn rau để bác có thêm nguồn cảm hứng. Thật đáng tiếc thời gian trôi qua nhanh, đến lúc ốp, mọi người phải rời đi. Tôi chỉ còn quả trứng để mọi người mang theo, đứng tiễn tạm biệt chẳng lòng nào chấp nhận phải xa.
Trở lại cuộc sống đơn độc, tôi quay trở lại công việc 'ốp' của mình, làm quen với những chiếc máy đo gió, đo mưa. Tôi hy vọng sẽ có thêm cơ hội gặp đoàn khách khác, có thể là bác họa sĩ đã hứa quay lại. Mỗi lần tôi gặp đoàn khách là một niềm vui mới, hy vọng được chia sẻ và tìm hiểu thêm về nhau.
Đóng vai người thanh niên kể lại hành trình ở Lặng Lẽ Sa Pa. Trải qua những trải nghiệm độc đáo và tuyệt vời, tôi chia sẻ về cuộc sống yên bình tại đây. Mọi người nghe như đắm chìm trong câu chuyện của tôi. Bác họa sĩ còn vẽ một bức tranh tuyệt vời về Lặng Lẽ Sa Pa, tôi cảm thấy ngượng ngùng và hạnh phúc. Thật đáng tiếc, thời gian trôi qua nhanh, đến giờ phải chia tay, tôi chỉ kịp tặng mọi người một ít quà nhỏ và đứng đó tiễn biệt.
Năm mươi lăm tuổi, thời kỳ cuộc sống bắt đầu thách thức mỗi bước đi và tôi lại chọn hòa mình vào làng nghệ thuật kịch, nơi tình cờ gặp đạo diễn tài năng. Mỗi ngày, tôi tự hỏi liệu đam mê có đưa tôi đến với thành công hay chỉ là một chiếc lá rơi giữa rừng đầy ắp thách thức. Hôm nay, đoàn làm phim của chúng tôi lại bắt đầu cuộc hành trình mới.
Chiếc xe màu trắng dừng lại trước nhà, đưa tôi đến gặp gỡ với những con người mới. Bác lái xe, người bạn đồng hành thân thiện, và cô kỹ sư sáng tạo - họ là những gương mặt mới, chưa từng xuất hiện trong cuộc đời tôi. Tặng bác lái xe củ tam thất là cách tôi chào đón họ, nhưng ngược lại, tôi nhận được quyển sách tôi đang mơ ước. Mời họ lên nhà, tôi nhặt một vài đóa hoa làm quà tặng cho cô gái xinh đẹp. Câu chuyện về công việc hàng ngày tại phim trường trở thành món quà tôi dành tặng họ, điều tôi thấy hạnh phúc là có người lắng nghe tôi kể.
Chưa bao giờ đón tiếp đoàn khách hai lần trong một tháng, nhưng hôm nay lại là một ngày đặc biệt. Bác họa sĩ đặt câu hỏi về sự 'thèm khát' của tôi, tôi trả lời rằng đó là sự khao khát gặp gỡ, trò chuyện và chia sẻ. Tôi không cô đơn, nhưng lòng muốn được kể chuyện và lắng nghe cũng lớn đến vậy. Cảm giác kết nối với mọi người, kể cả những khía cạnh khó khăn của công việc, khiến tôi cảm thấy sống đúng nghĩa. Bác họa sĩ hỏi về quê hương, và tôi bắt đầu kể về vùng quê Lào Cai và bộ mặt hùng vĩ của bố tôi. Bác bắt đầu vẽ chân dung tôi, nhưng tôi nghĩ rằng người xứng đáng hơn là anh kỹ sư với vườn rau tuyệt vời và người nghiên cứu khoa học đầy tài năng.
Còn năm phút cuối cùng, tôi hối tiếc vì thời gian trôi nhanh quá. Tôi gửi tặng họ một đĩa trứng để mang theo như một phần ăn trưa, bắt tay và chào tạm biệt. Bước ra khỏi căn nhà, tôi tự nhủ rằng chia xa chỉ là để gặp lại, và tương lai sẽ đem đến thêm nhiều cuộc gặp gỡ đầy ý nghĩa. Mỗi cuộc gặp gỡ đều là một duyên phận, như duyên của tôi với nghệ thuật, giúp tôi yêu thêm công việc và cam kết hơn bao giờ hết.
Chuyện ngắn Sa Pa tĩnh lặng đưa ta đến với thế giới của những con người mới, khám phá vẻ đẹp tinh tế của nhân vật thanh niên và các tình cảm khác trong câu chuyện. Bạn có thể tham khảo thêm những ý đánh giá như: Nghị luận về tác phẩm Sa Pa Yên Bình, Cảm nhận về nhân vật chàng trai thanh niên trong Sa Pa Yên Bình của Nguyễn Thành Long, Phân tích triết lí sống trong Sa Pa Yên Bình, Nghị luận về nhân vật họa sĩ trong Sa Pa Yên Bình.