1. Kể lại một câu chuyện đáng nhớ của bạn (Mẫu 1)
Tôi có một người bạn tên là Phương, chúng tôi đã gắn bó từ thời thơ ấu và cùng nhau tạo nên nhiều kỷ niệm quý giá. Trong suốt những năm tháng đó, chúng tôi đã phát triển một tình bạn sâu sắc, vui chơi và học hỏi cùng nhau.
Tuy nhiên, có một sự kiện đặc biệt đã in sâu vào tâm trí tôi và Phương mãi mãi. Đó là vụ tai nạn xe máy mà chúng tôi gặp phải khi còn học lớp 3.
Ngày hôm đó, như thường lệ, Phương đến nhà tôi và chúng tôi chuẩn bị đi học. Chúng tôi trò chuyện vui vẻ trên đường mà không biết rằng một sự cố kinh hoàng đang chờ đợi. Khi đang đi đến trường, một chiếc xe máy chạy tốc độ cao, không tuân thủ luật giao thông, lao đến gần chúng tôi. Dù chúng tôi đã cố gắng đẩy xe vào lề và tránh xa, chiếc xe máy vẫn va vào xe của tôi, làm tôi mất kiểm soát. Sau cú va chạm, tôi và chiếc xe lăn ra đường. Chiếc xe máy sau khi gây ra tai nạn đã tiếp tục chạy đi mà không dừng lại để giúp đỡ hay kiểm tra chúng tôi.
Lúc đó, tôi cảm thấy đau đớn và tức giận. Nhưng Phương đã nhanh chóng đến bên tôi, giúp tôi ra khỏi đường và kiểm tra vết thương của tôi. Cậu ấy lau sạch bụi trên quần áo tôi và an ủi tôi để tôi bình tĩnh lại. Sau đó, Phương đặt xe của tôi vào lề và đưa tôi đến trường. Trong suốt quãng đường, Phương liên tục hỏi tôi, 'Cậu có bị đau nhiều không?' Chúng tôi đến phòng y tế của trường, nơi Phương tiếp tục chăm sóc tôi.
Sự quan tâm và chăm sóc của Phương đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi. Cậu ấy đã thể hiện sự đồng cảm và hy sinh vì tình bạn. Nhìn thấy sự quan tâm này, tôi rất cảm kích vì có một người bạn quý giá như Phương.
Mỗi khi hồi tưởng lại kỷ niệm đó, tôi luôn cảm thấy biết ơn và trân trọng tình bạn quý báu giữa chúng tôi. Sự hy sinh và chăm sóc của Phương đã giúp tôi nhận ra giá trị thực sự của tình bạn và giữ gìn nó suốt cuộc đời.
2. Kể lại một câu chuyện đáng nhớ của bản thân (Mẫu 2)
Những khoảnh khắc quý giá bên gia đình luôn mang lại cảm giác ấm áp và hạnh phúc. Em không thể nào quên kỷ niệm đáng nhớ khi cùng các em họ tham gia trồng cây trên mảnh vườn rộng lớn vào mùa hè năm đó.
Nhà chú thím em có một khu vườn rộng lớn, nhưng khu đất này đã bị bỏ hoang một thời gian dài. Một ngày, chú thím quyết định trồng cây để làm xanh mảnh đất và tạo thêm thu nhập cho gia đình. Vào mùa hè năm 2010, em và các em họ đã có cơ hội trải nghiệm công việc như những 'nông dân' thực thụ, cùng nhau trồng khoảng 100 cây keo con.
Để công việc diễn ra hiệu quả và nhanh chóng, chúng tôi tổ chức một cuộc họp để phân công nhiệm vụ cho từng người. Em và Huyền được giao nhiệm vụ đặt cây vào hố và lấp đất, trong khi Thế đào đất và Hoàng chuyển cây giống đến các luống. Mặc dù phải đối mặt với thời tiết khắc nghiệt, Huyền, Thế và Hoàng đã chịu đựng tốt hơn em vì quen với điều kiện này. Trong suốt quá trình, em nhận được sự chăm sóc tận tình từ họ, họ lo lắng em có thể bị say nắng, và một số em đã tự chế một chiếc ô ngộ nghĩnh từ những chiếc nón.
Chúng tôi đã vui vẻ làm việc và trồng cây cùng nhau. Sau 2 ngày, khu vườn đã trở nên rực rỡ với hàng trăm cây keo xanh tươi. Nhìn toàn cảnh khu vườn, chúng tôi không thể kìm nén niềm hạnh phúc và cười đùa vui vẻ. Tất cả các khuôn mặt đều rạng ngời trong niềm vui.
Câu chuyện đó vẫn mãi đọng lại trong ký ức của em. Khi hồi tưởng lại, em luôn nhớ về những ngày hạnh phúc bên gia đình. Từ đó, em càng trân trọng và yêu quý những khoảnh khắc giản dị và ấm áp như thế.
3. Kể lại một câu chuyện đáng nhớ của bản thân (Mẫu 3)
Khi được sống trong vòng tay yêu thương của gia đình, chúng ta luôn cảm nhận được niềm vui và sự ấm áp khó tả. Em không thể quên những kỷ niệm tuyệt vời khi cùng các em họ trồng cây trên mảnh vườn rộng lớn vào mùa hè năm đó.
Nhà của chú thím em có một khu vườn rộng lớn, nhưng khu đất này đã bị bỏ hoang một thời gian dài. Một ngày, chú thím quyết định cải tạo khu vườn bằng cách trồng cây để làm xanh đất và tạo thêm thu nhập cho gia đình. Vào mùa hè năm 2010, em cùng các em họ đã có cơ hội trở thành những 'nông dân' thực thụ, cùng nhau trồng khoảng 100 cây keo con.
Để công việc trồng cây diễn ra thuận lợi và nhanh chóng, chúng tôi tổ chức một cuộc họp để phân công nhiệm vụ. Em và Huyền được giao nhiệm vụ đặt cây vào hố và lấp đất, trong khi Thế đào đất và Hoàng chuyển cây giống đến các luống. Mặc dù thời tiết khắc nghiệt, Huyền, Thế và Hoàng đã chịu đựng tốt hơn em do đã quen với điều kiện này. Trong quá trình làm việc, em được chăm sóc và quan tâm tận tình từ họ. Họ lo lắng em có thể bị say nắng, và một số em đã tự chế ra một chiếc ô ngộ nghĩnh từ những chiếc nón.
Chúng tôi đã cùng nhau làm việc và trồng cây với niềm vui. Sau 2 ngày, khu vườn đã trở nên rực rỡ với hàng trăm cây keo xanh tươi. Khi nhìn toàn bộ khu vườn, chúng tôi không thể giấu nổi niềm vui và cười đùa vui vẻ. Tất cả mọi người đều tỏa sáng trong hạnh phúc.
Câu chuyện đó vẫn luôn đọng lại trong ký ức tôi. Mỗi khi nhớ lại, tôi không thể quên những khoảnh khắc hạnh phúc bên gia đình. Từ đó, tôi càng thêm trân trọng những giây phút giản dị và ấm áp như thế.
4. Kể lại một câu chuyện đáng nhớ của bản thân (Mẫu 4)
Một buổi chiều mùa hè đã để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí tôi. Đó là một bài kiểm tra môn Văn mà tôi không thể quên, không chỉ vì điểm số kém mà còn vì cảm xúc phức tạp kèm theo.
Trong buổi học hôm đó, cô giáo Hường trả bài kiểm tra cho từng học sinh. Tôi nhớ rõ nét sự lo lắng trên gương mặt cô. Khi tôi thấy điểm số '3' lớn trên bài, tôi cảm thấy như bị sụp đổ. Trái tim tôi như ngừng đập, không thể tin vào điều đó. Tôi cố gắng kiểm tra lại, nhưng con số 3 đỏ chói vẫn in sâu trong tâm trí tôi. Tôi gấp bài lại và nhìn xung quanh, nhưng không ai để ý đến nỗi buồn của tôi. Có lẽ mọi người nghĩ tôi luôn đạt điểm cao vì tôi vốn giỏi môn Văn. Tôi cảm thấy xấu hổ và buồn bã.
Khi đọc lại bài kiểm tra của mình, tôi nhận ra mình đã viết sai đề. Đề yêu cầu tả một dòng sông, nhưng tôi lại viết về một kỷ niệm thời thơ ấu. Tôi đã không chú ý và điều này làm tôi cảm thấy tự trách. Tại sao tôi lại mắc lỗi ngớ ngẩn như vậy? Tôi tự trách bản thân vì đã nộp bài mà không kiểm tra kỹ, để những lời khen của cô giáo và bạn bè khiến tôi tự mãn và thiếu cẩn thận. Tôi cảm thấy mình thật ngu ngốc và đáng trách.
Lúc đó, bạn Liên thì thầm bên tai tôi với niềm vui không giấu nổi:
'Hôm nay tớ được 8 điểm đấy! Tớ đã làm việc chăm chỉ suốt thời gian qua và giờ mới thấy kết quả. Tớ rất vui. Còn cậu, cậu được bao nhiêu điểm?'
Lời của Liên khiến tôi càng thêm chán nản và xấu hổ. Cô ấy vui mừng với điểm 8 đầu tiên trong môn Văn, trong khi tôi, người thường đạt điểm 8 và 9, lại chỉ nhận được điểm 3. Không thể diễn tả hết cảm xúc của tôi lúc đó. Tôi cảm thấy ánh mắt của cô giáo Hường nhìn tôi với sự thất vọng và ngạc nhiên.
Trên đường về nhà, tôi bước đi chậm rãi với tâm trạng nặng nề. Tôi lo lắng về việc bố mẹ sẽ biết điểm 3 của tôi. Bố tôi luôn động viên tôi học tập tốt và hy vọng tôi sẽ theo đuổi sự nghiệp luật sư như ông. Mẹ tôi cũng luôn dành thời gian để cùng tôi học bài và đọc sách. Tôi không muốn họ biết điểm số này, vì tôi sẽ cảm thấy thất vọng và xấu hổ.
Tối đó, tôi tự xem lại bài văn của mình. Điểm 3 như một lời nhắc nhở không ngừng. Tôi nhận ra rằng điểm 3 không phải là kết thúc, mà là một bài học quý giá về sự cẩn thận và tập trung. Từ đó, tôi không bao giờ mắc sai lầm tương tự và điểm 3 không còn xuất hiện trong bài văn của tôi nữa.
5. Kể lại một câu chuyện đáng nhớ của bản thân (Mẫu 5)
Trong cuộc sống của mỗi người, có những ký ức về cha mẹ mà ta dễ dàng lãng quên trong nhịp sống hối hả. Có lẽ bạn vẫn nhớ những buổi sáng tuổi thơ, khi mẹ dậy sớm, nhẹ nhàng nhéo tai bạn để đánh thức, rồi vội vã giúp bạn thay đồ để kịp đến trường. Nhưng ta thường quên đi ánh mắt tràn đầy yêu thương của mẹ trong những khoảnh khắc đó.
Chúng ta cũng không thể quên những lần cha phạt khi ta mắc lỗi. Nhưng liệu chúng ta có thể hiểu được nỗi lo âu và sự đau đớn trong trái tim cha khi ấy?
Thường thì trong cuộc sống bận rộn và dưới áp lực hàng ngày, tình cảm gia đình và tình thân dễ bị xem nhẹ và lãng quên. Nhưng đôi khi, một bài viết hay một sự kiện nào đó có thể khiến chúng ta nhận ra giá trị vô giá của cha mẹ trong cuộc đời mình.
Câu nói 'Đường kim từ tay mẹ, thành áo trên người con' dù đơn giản, nhưng lại thể hiện vẻ đẹp của tình yêu cha mẹ. Dù ở đâu, từ trên núi cao đến dưới biển sâu, bất kể chúng ta đang làm gì, tình yêu của cha mẹ luôn là chỗ dựa vững chắc cho những ước mơ của chúng ta.
Mỗi người đều có hành trình trưởng thành của riêng mình, nhưng tình yêu cha mẹ là điểm chung không thể thiếu. Trong những câu chuyện hàng ngày, tình yêu của cha mẹ giống như đại dương bao la. Cuốn sách này kể lại những câu chuyện ấm áp về tình yêu cha mẹ, khơi dậy những lời cảm ơn, tiếc nuối và những điều chưa kịp nói.
Giá trị trưởng thành của chúng ta thường được thể hiện qua mái tóc bạc của cha và nếp nhăn trên gương mặt mẹ. Không phải ai cũng có cơ hội nhận được sự động viên và an ủi từ cha mẹ, hoặc có cha mẹ bên cạnh mình. Đừng để sự thiếu sót này biến thành sự tiếc nuối.
Mặc dù nhiều thứ có thể phai nhạt theo thời gian, nhưng tình yêu của cha mẹ vẫn mãi ấm áp và vững bậc. Trong nhịp sống hối hả, chúng ta thường quên đi ánh mắt đầy yêu thương của cha mẹ. Nhớ rằng, cha mẹ luôn chờ đợi sự trở về của chúng ta. Hãy dành thời gian để thăm hỏi, ôm ấp hay tặng quà nhỏ cho cha mẹ. Đọc những câu chuyện này, chúng ta nhận ra tình yêu của cha mẹ luôn hiện diện và làm ấm lòng chúng ta.
'Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.' Làm con, hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên cha mẹ và đáp đền tình yêu, công ơn của họ trong suốt cuộc sống.
Hãy luôn ghi nhớ và trân trọng những gì mình có, để không phải hối hận khi mất đi và hiểu rằng những điều đó thật sự quý giá.