Đề bài: Kể về một kỷ niệm đặc biệt với người bạn thơ ấu
I. Cấu làm em nhớ mãi II. Bài văn mẫu
Chia sẻ một kỷ niệm đáng nhớ với người bạn thời thơ ấu
I. Cấu trúc Kể một kỷ niệm về người bạn thời thơ ấu làm em nhớ mãi (Chuẩn)
1. Bắt đầu câu chuyện
Giới thiệu về người bạn đặc biệt trong ký ức của em
2. Phần thân bài
- Mô tả những đặc điểm nổi bật về ngoại hình và tính cách của người bạn thời thơ ấu
- Chia sẻ về những kí ức của em với người bạn ấy:
+ Kí ức diễn ra vào thời điểm nào?
+ Em và người bạn thời thơ ấu đã có những trải nghiệm gì cùng nhau?
+ Điều gì tạo nên ấn tượng mạnh mẽ nhất?
+ Cảm xúc và suy nghĩcủa em về những kí ức đó
3. Điểm kết bài
Tình cảm đặc biệt mà em dành cho người bạn thời thơ ấu (Tôn trọng, yêu quý,...)
II. Kỉ niệm về người bạn thân từ thời thơ ấu mà tôi mãi khắc sâu
Trong những ngày cấp I, tôi có một đồng đội đặc biệt - Hùng, hay nhiều người biết đến với cái tên 'Hùng kẹo'. Không phải vì anh ấy thích ăn kẹo, mà bởi ước mơ lớn lao làm chủ của một xưởng sản xuất kẹo. Hùng mơ ước về việc tạo ra những chiếc kẹo ngon miệng để bán, điều này đã được anh ấy tự tin thổ lộ khi cô giáo hỏi về ước mơ của mình...
Hùng kẹo không chỉ là người khéo tay trong việc sáng tạo đồ chơi từ những vật dụng bỏ đi, mà còn là người đồng hành vui vẻ của tôi. Tuy nhiên, khác biệt giữa chúng tôi nằm ở sở thích. Trong khi Hùng sáng tạo đồ chơi, tôi lại đam mê ăn kẹo. Hậu quả là hàm răng của tôi suýt nữa đã chấm hết, khiến cho lũ bạn chỉ biết gọi tôi là 'Hảo ngọt'. May mắn thay, chỉ có Hùng hiểu và đồng cảm với tôi. Anh ấy hứa sẽ là người đầu tiên 'kiểm định chất lượng' những loại kẹo mà anh ấy sẽ sáng tạo, và tôi sẽ được phát ngôn về chúng. Chỉ cần nhắc đến việc được ăn kẹo, tôi lại trở nên hạnh phúc. Mỗi khi nói về tương lai, chúng tôi đều tràn đầy năng lượng tích cực và đồng lòng. Nhưng thời kỳ ấy, chúng tôi vẫn chỉ là những đứa trẻ con, không có đồng tiền nào để mua kẹo. Mỗi lần đi học về, khi qua cửa hàng, cả hai đứa đều bị cuốn hút bởi những viên kẹo đầy màu sắc nằm trong lọ thuỷ tinh. Tôi mong ước có thể sở hữu toàn bộ kẹo trong cửa hàng, trong khi Hùng lại có suy nghĩ khác.
Không thể quên ngày sinh nhật lớp 4 của tôi. Cả buổi học, tôi đợi mãi chưa nghe thấy lời chúc từ Hùng. Thay vào đó, anh ấy mời tôi đến nhà để thực hiện một 'thí nghiệm' mới (tức là làm kẹo). Thường thì, chỉ cần nói về kẹo, tôi sẽ rất phấn khích, nhưng vào ngày đó, tôi cảm thấy có chút căng thẳng trong lòng. Tuy nhiên, tôi vẫn đồng ý. Chiều hôm ấy, sau khi xin phép mẹ, tôi đạp xe đến nhà Hùng. Khi đến, tôi nhận ra anh ấy đã chuẩn bị kỹ lưỡng mọi thứ. Hùng tự tin giới thiệu: 'Thí nghiệm của chúng ta hôm nay là một loại kẹo lạc'.