Cảm nhận về một bài thơ tám chữ xuất sắc - Ví dụ 1
Trong bài thơ 'Quê hương', nhà thơ Tế Hanh đã thể hiện tình yêu sâu sắc với quê hương qua hình ảnh ngư dân làng chài ra khơi đánh cá. Từ những dòng thơ đầu tiên, hình ảnh cuộc sống lao động chân thật và ước mơ của cộng đồng làng chài được thể hiện rõ nét. Tình cảm của tác giả dành cho quê hương hiện lên qua các vần thơ về con người và cánh buồm, biểu trưng cho nền văn hóa lao động và những ước mơ về tương lai.
Tác giả so sánh cánh buồm rộng lớn với tâm hồn của làng chài, thể hiện giá trị tinh thần sâu sắc của quê hương. Dù không trực tiếp bày tỏ tình yêu, nhưng những câu thơ vẫn truyền tải sự thiết tha, mãnh liệt từ tận đáy lòng. Các câu thơ sau miêu tả sự trở về của thuyền đánh cá ồn ào, hối hả, nhưng cũng phản ánh sự bình yên giản dị trong cuộc sống của người dân.
Bài thơ ca ngợi sức lao động và khát vọng an cư lạc nghiệp của người dân làng chài. Tác giả với tình yêu quê hương nồng nàn đã khắc họa chân thực những khó khăn mà họ phải vượt qua sau mỗi chuyến ra khơi. Những câu thơ cuối nhấn mạnh tình yêu quê hương sâu sắc, thường trực của tác giả, không chỉ là tình yêu giản dị mà là một tình cảm sâu đậm dành cho mọi thứ thuộc về quê hương.
Viết một đoạn văn nêu cảm nhận về một bài thơ tám chữ xuất sắc - Mẫu số 2
Khát vọng tự do là một mong ước vĩnh cửu của cả con người lẫn loài vật. Đối với một chúa tể rừng xanh, khát vọng này càng trở nên mãnh liệt hơn. Trái tim con hổ trong bài thơ 'Nhớ rừng' của Thế Lữ, khi bị giam cầm trong cũi sắt, mất hết tự do và uy quyền. Tuy vậy, hổ vẫn không chấp nhận hoàn cảnh hiện tại, luôn nhớ về rừng xưa và những ngày tháng huy hoàng, thể hiện khát vọng mãnh liệt với tự do.
Con hổ luôn nhớ về quá khứ oai phong của mình. Trong tâm trí nó vẫn hiện lên hình ảnh của những bước chân tự do, dõng dạc, phóng khoáng như 'lượn tấm thân như sóng cuốn nhịp nhàng'. Trong trạng thái tự do đó, con hổ có thể điều khiển mọi thứ xung quanh, sống hòa hợp với thiên nhiên và các loài cây cỏ, thể hiện cuộc sống không bị gò bó của chúa sơn lâm.
Hồi ức làm con hổ tự hào về quá khứ lẫm liệt của mình. Đoạn thơ thứ ba là những ký ức uy nghi, không thể quên của 'chúa sơn lâm' trong rừng xanh. Khung cảnh thiên nhiên với trăng, rừng, mặt trời hiện ra đẹp đẽ. Câu hỏi tu từ 'Nào đâu...' gợi nhắc về quá khứ oai hùng và sự tiếc nuối những ngày tự do đã qua.
Sức mạnh của con hổ được khắc họa qua hình ảnh: ánh mắt sắc lạnh, cơ thể lượn sóng mạnh mẽ, ngắm nhìn thiên nhiên, và giấc ngủ rộn ràng. Những từ ngữ này thể hiện rõ sự chán nản, căm phẫn, và khinh thường của con hổ khi bị giam cầm trong sở thú, trái ngược hoàn toàn với vẻ oai phong, lẫm liệt của nó trong rừng sâu. Tâm trạng của con hổ là hình ảnh của những người mất nước, luôn cảm thấy uất ức, tủi nhục và nhớ về thời kỳ huy hoàng của tổ tiên.
Viết một đoạn văn nêu cảm nhận về một bài thơ tám chữ tuyệt vời - Mẫu số 3
Quê hương, dù xa cách, là dòng cảm xúc dâng trào và sâu lắng trong suốt cuộc đời của Tế Hanh. Làng chài nghèo bên dòng sông Trà Bồng, bao quanh bởi biển rộng lớn, đã nuôi dưỡng tâm hồn thơ của ông, trở thành nỗi nhớ đọng lại trong những vần thơ tình cảm. Quê hương là nguồn cảm hứng lớn lao và nền tảng cho sự nghiệp sáng tác của nhà thơ. Tế Hanh viết về quê hương với tất cả tình yêu và ánh sáng ấm áp của mình.
Trong bài thơ của ông, hình ảnh những người làng chài ra khơi vào một buổi sáng tươi đẹp như giấc mơ, với chiếc thuyền kiêu hãnh, tràn đầy sức sống, dưới sự điều khiển khéo léo của những người đàn ông cường tráng, lướt nhẹ trên sóng biển như những con ngựa chiến. Tế Hanh đã khắc họa rõ nét sự kiêu hãnh của họ khi chinh phục sông dài và biển rộng của làng chài. Lời thơ như những cánh buồm vươn cao, cùng những con thuyền, ông cảm nhận cuộc sống lao động của quê hương bằng trái tim đầy nhiệt huyết.
Cánh buồm lớn như phần hồn của làng chài, chứa đựng bao tình cảm thiêng liêng và hy vọng. Chỉ một người sinh ra và lớn lên bên sông nước mới có thể viết những câu thơ sâu lắng như vậy. Tế Hanh đã tạo dựng hình ảnh vĩ đại của người dân chài giữa thiên nhiên hùng vĩ, với màu sắc và hương vị riêng biệt: một tượng đài rực rỡ với vị mặn của biển, và những chân trời bao la mà họ dũng cảm chinh phục.
Hương vị mặn mà của biển đã ngấm vào từng cơ thể của người dân chài, từ chiếc thuyền nhỏ đến làn da, và sâu thẳm trong tâm hồn thơ của Tế Hanh, tạo nên những cảm xúc tuyệt vời và dâng trào. Bài thơ của ông đã khơi dậy trong lòng người đọc tình yêu quê hương nồng nàn và cảm xúc mãnh liệt.
Viết một đoạn văn bày tỏ cảm nghĩ về một bài thơ tám chữ tuyệt vời - Mẫu số 4
Khát vọng tự do là ước mơ bất diệt không chỉ của con người mà cả của loài vật. Đối với một vị chúa tể của rừng, khát vọng này lại càng mãnh liệt hơn bao giờ hết. Con hổ trong bài thơ 'Nhớ rừng' của Thế Lữ chính là minh chứng rõ ràng. Mặc dù bị giam giữ trong cũi sắt, con hổ không bao giờ từ bỏ ký ức về rừng xanh, về những ngày tháng hùng vĩ trước đây, thể hiện khát vọng tự do mạnh mẽ của loài hổ.
Hình ảnh con hổ hồi tưởng lại quá khứ là hình ảnh của một vị thần với những bước đi tự do và uyển chuyển: 'Ta bước chân lên dõng dạc đường hoàng', 'Lượn tấm thân như sóng cuốn nhịp nhàng'. Trong cuộc sống tự do ấy, con hổ có thể sáng tạo và hòa quyện với thiên nhiên, với cây cỏ, hoa lá: 'Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc'. Đây là cuộc sống tự tại của vị chúa tể rừng sâu.
Ký ức về quá khứ cũng là nguồn cảm hứng để con hổ tự hào. Trong đoạn thơ thứ ba, những ký ức uy nghi của 'chúa sơn lâm' trong rừng xanh hiện lên với vẻ đẹp của trăng, rừng và mặt trời, câu hỏi 'Nào đâu...' như nhắc lại một thời kỳ huy hoàng và nỗi tiếc nuối về những ngày tự do.
Sức mạnh của con hổ hiện lên qua những hình ảnh đầy sức sống: ánh mắt sắc bén, cơ thể lượn sóng nhịp nhàng, ánh trăng phản chiếu, cảnh vật bao la, và giấc ngủ êm ái. Tất cả những chi tiết này làm nổi bật sự chán chường, phẫn nộ và khinh thường của con hổ khi bị giam cầm trong vườn thú, hoàn toàn trái ngược với hình ảnh oai vệ và hùng mạnh khi tự do trong rừng.
Cảm xúc của con hổ cũng phản ánh tâm trạng của những người mất nước, luôn cảm thấy phẫn uất, xót xa và chán nản với hiện tại, đồng thời nhớ về thời kỳ huy hoàng và vinh quang của tổ tiên.