Đề bài: Kể câu chuyện về chuyến đi lần đầu tiên
1. Cuộc phiêu lưu đáng nhớ
2. Ngày đặc biệt trong tôi
3. Dấu ấn của hành trình
4. Hành trình khám phá
Dãy bài viết: Những câu chuyện đầu tiên của hành trình khám phá
Bài mẫu số 1: Hành trình đầu tiên xa xôi
Vào một ngày cuối năm học, cậu Trung ghé nhà em, hỏi xem cần giúp gì. Em nhanh chóng mang bài tiếng Việt và hỏi về ý nghĩa của câu 'Đi một ngày đàng học một sàng khôn'. Cậu vui vẻ giải thích:
- Câu này ý nghĩa là nếu em chịu khó khám phá, học hỏi, thì sẽ mở ra những kiến thức mới, những trải nghiệm đáng giá tại những địa điểm xa xôi.
Cháu phấn khích:
- Cậu nói thế thì cháu thèm khát lắm, cháu chỉ đi chợ huyện thôi đấy!
Cậu nở nụ cười:
- Cháu muốn khám phá thế giới xa xôi thì đơn giản, nhưng để chứng minh cháu đủ xứng đáng, cháu phải đạt học sinh giỏi cuối năm. Nếu cháu là học sinh giỏi, cậu sẽ đưa cháu đến một địa điểm tuyệt vời, chẳng hạn như Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam!
Cuối năm học đó, nhờ sự cố gắng không ngừng, em giành được danh hiệu quý giá và cậu em đã giữ lời hứa! Đó là chuyến đi xa đầu tiên của em.
Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam là nơi trưng bày những di tích văn hóa của 54 dân tộc anh em sống trên đất nước Việt Nam. Cậu Trung đã chọn một ngày lý tưởng, ngày thứ 7, 30 tháng 4, là dịp nghỉ lễ gần ngày Quốc tế Thiếu nhi, thu hút rất nhiều du khách nhỏ tuổi cùng gia đình đến tham quan.
Khi chiếc xe dừng lại, em ngỡ ngàng trước sự đông đúc của mọi người ngoại bảo tàng. Bên ngoài, những người bán hàng rong tạo nên bức tranh sôi động với những quả bóng ni lông, những con tò he và đủ loại đồ chơi màu sắc. Người dân xếp hàng đông đúc để mua vé vào tham quan, và em cùng cậu cũng tham gia vào hàng người ấy.
Vượt qua cánh cổng, em đặt chân vào khối nhà mái vòm lớn. Một chiếc cầu bậc thang nối giữa sảnh trước và khối nhà, với một chiếc ao nhỏ bên dưới. Trên cổng chính, dòng chữ bằng đá in đậm nổi: Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam. Cậu em hướng dẫn rằng đó là khu vực trưng bày bên trong. Em bước vào và k marvần chiêm ngưỡng những hiện vật và bức tượng sống động về đời sống văn hóa, nghệ thuật của các dân tộc Việt Nam.
Nhưng điều thu hút nhất đối với chúng em khi tham quan là khu trưng bày ngoại trời. Rời khỏi nhà mái vòm, em bước vào không gian rộng lớn, xanh mát với cây cỏ và dòng nước trong lành. Dường như em đang dạo bước trong một khu vườn mơ mộng. Khu vực này trưng bày nhiều mô hình nhà ở, nhà mồ, thuyền của các dân tộc, với kích thước giống như thật. Những ngôi nhà được làm từ nứa, gỗ lim, pơ-mu, cỏ gianh,... và nhà của người Hà Nhi thậm chí được làm bằng đất nện. Những chiếc nhà rông Tây Nguyên cao vút, nhưng để lên được nhà, phải bước lên những bậc thang cao chừng hai mét. Còn nhà dài của người Ê-đê thì... thật là dài! Cảnh đẹp của những ngôi nhà và nhà mồ được kết hợp với những chiếc thuyền thúng, thuyền đua kích thước thật tạo nên một bức tranh độc đáo về văn hóa dân tộc.
Rất vui khi có những trò chơi do các anh chị tình nguyện viên tổ chức. Nhảy sạp, lò cò, kéo co, đi cà kheo, nhảy bao bố, bắn bi,... và cả múa rối nước nữa! Trò chơi thu hút sự tham gia nhiệt tình của các bạn nhỏ từ nhiều địa phương. Em cùng cậu Trung cười nhiệt tình tham gia, nhưng kết quả là cậu luôn... thua! Cậu chỉ biện minh rằng do mải cười nên không tập trung chơi thôi.
Trời đã qua trưa mà em không hay, nắng tháng sáu nồng nàn. Cả đám nhỏ đều đỏ mặt vì nắng, nhưng tinh thần vẫn rất cao. Dù đói nhưng em vẫn muốn chơi tiếp. Nhưng cậu em đã gọi em về, lòng đầy tiếc nuối.
Chuyến đi đầu tiên của em thật sự thú vị và hữu ích! Nó giúp em hiểu biết về sự đa dạng và phong phú của văn hóa các dân tộc trên đất nước Việt Nam. Những trò chơi và cảnh đẹp tại đây tạo nên những kí ức đáng nhớ. Chắc chắn em sẽ phấn đấu học giỏi để có cơ hội trải nghiệm những điều thú vị như vậy nhiều hơn!
Bài mẫu số 2: Hành trình đáng nhớ đến Hạ Long
Đến giờ phút này, tôi vẫn không thể quên ngày đặc biệt ấy. Đó là chuyến đi xa đầu tiên của tôi đến Hạ Long. Tôi không nhớ rõ ngày ấy đã bao lâu, nhưng những hình ảnh và ký ức vẫn hiện hữu mãi trong tâm trí. Được thưởng cho chuyến đi nghỉ mát vì đạt danh hiệu học sinh giỏi, tôi háo hức không ngủ được trước ngày khởi hành.
Hai ngày còn lại trước chuyến đi, tôi không kìm lại được sự háo hức. Mẹ tôi đã chuẩn bị mọi thứ, từ quần áo, ô, mũ đến đồ ăn, đầy đủ từng chi tiết. Lúc sáu giờ ba mươi phút, chiếc xe ô tô đẹp đã đỗ trước cửa nhà. Bố mẹ tôi sắp xếp đồ lên xe, tôi chỉ cần ngồi yên và chiêm ngưỡng cảnh đẹp. Bầu trời trên đầu tôi, mặc dù đã nhìn thấy nhiều lần, nhưng lúc này nó lại trở nên khác biệt. Xanh sắc hơn, trong lành hơn, những đám mây trắng bồng bềnh như những tàu trên biển. Mải mê nhìn trời, tôi đã đắm chìm vào giấc ngủ không biết từ khi nào. Đến khi mẹ gọi dậy, chúng tôi đã đến Hạ Long. Tôi không tin vào điều tôi thấy, một con đường to đẹp mắt, hai bên là những ngôi nhà san sát, tiếng nói, tiếng hò reo hòa quyện. Mất gần một giờ chúng tôi mới vượt qua được biển người đông đúc đó. Gia đình tôi thuê một nhà nghỉ gần biển. Từ ban công, tôi nhìn xuống thấy bãi biển rộng lớn mênh mông. Xa xa, ngoài khơi có những con tàu đánh cá trông như những hạt cát trắng giữa đại dương bao la. Tôi không kìm nổi xúc động và bảo mẹ:
Thật tuyệt vời, mẹ nhỉ? Chưa bao giờ con thấy đẹp như thế này.
Mẹ tôi trả lời:
Khu du lịch quá tuyệt vời.
Sau giờ nghỉ ngơi, cả nhà tôi đi ăn và thưởng thức các món biển ngon như cá, cua, tôm, mực, v.v. Những món ăn tại đây thực sự nổi tiếng, khiến tôi cảm thấy thú vị hơn so với ở nhà. Tuy đã từng ăn nhiều lần, nhưng ở đây tôi thấy mọi thứ ngon hơn rất nhiều. Điều thú vị nhất là khi tôi được tận hưởng giây phút tuyệt vời tại biển. Nước biển trong xanh, sóng vỗ nhẹ, cát trắng mịn. Dù không biết bơi, tôi vẫn thích thú nghịch nước gần bờ và xây lâu đài cát. Bố tôi thậm chí còn chụp ảnh cho cả gia đình.
Sáng hôm sau, mẹ tôi thức sớm để đón bình minh, cảnh bình minh ở đây thật đẹp. Mặt trời nhô lên như quả cầu lửa khổng lồ, in bóng xuống mặt biển trải dài. Cả gia đình đi dạo trên bờ biển để thưởng thức không khí trong lành của buổi sáng. Bố mẹ tôi đưa tôi thăm đảo Khỉ, nơi tôi ngắm nhìn hòn Trống Mái và các động độc đáo. Những đá trong động sáng màu, tạo nên một bức tranh đẹp tuyệt vời. Khi chuyến thăm kết thúc, chúng tôi trở về nhà nghỉ. Cuộc hai ngày tuyệt vời ấy kết thúc. Mẹ tôi chuẩn bị đồ để trở về, và khi thanh toán xong, chúng tôi bắt đầu hành trình về nhà. Dù có chút tiếc nuối, nhưng tôi vẫn hạnh phúc vì có chuyến đi tuyệt vời như vậy. Bố tôi hứa rằng nếu tôi giữ vững học sinh giỏi, năm sau sẽ có chuyến đi mới. Tôi đầy hứng khởi với điều đó. Chiếc xe cần mẫn rời khỏi, nhưng Hạ Long thơ mộng vẫn hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi hứa với bản thân sẽ cố gắng học tốt để có thêm những chuyến đi tuyệt vời như vậy.
Vậy là câu chuyện về chuyến đi chơi xa của tôi đã kết thúc. Dù ai đi chăng nữa, tôi tin rằng mọi người đều giữ trong mình những kí ức đáng nhớ về lần đi chơi đầu tiên.
Bài mẫu số 3: Kể câu chuyện lần đầu tiên em được đi chơi xa
Trong kì nghỉ hè gần đây, ba dành thời gian cho em chuyến du lịch Đà Lạt kéo dài một tuần. Đây là phần thưởng của ba dành cho em vì đã nỗ lực học tập và đạt danh hiệu Học sinh xuất sắc.
Chuyến đi này được ba chuẩn bị rất kỹ lưỡng. Mấy ngày trước, ba đã mua vé tại Trung tâm du lịch. Vào sáng thứ sáu, mẹ đã đưa hai cha con đến điểm xuất phát, tiễn chúng tôi lên đường. Xe đã đông người và anh lái xe nhấn còi để báo hiệu đến du khách rằng chúng tôi sắp khởi hành.
Lúc 5 giờ 30 phút, chiếc xe khởi hành từ bến. Thành phố sáng sớm hiện lên tươi mới, dễ chịu. Trên đường, người và xe còn thưa thớt. Rời khỏi thành phố, xe quẹo lên quốc lộ I và bắt đầu tăng tốc. Em ngồi cạnh cửa sổ, có thể thả mình vào việc thưởng thức phong cảnh hai bên đường.
Chẳng bao lâu sau, xe đã đến ngã ba hướng Đà Lạt. Từ đây, quốc lộ 20 mở ra những cung đường chạy qua những khu rừng cao su mênh mông, mỗi khuôn mặt đều khác nhau.
Phong cảnh thay đổi liên tục. Chiếc xe chinh phục những đoạn đèo dốc, xuống dốc liên tục. Có những cung đường đèo cao và dài kéo dài hàng chục cây số. Anh lái xe điều khiển tài xe một cách tự tin và khéo léo, vượt qua những khúc cua nguy hiểm, giữa hai bên là dãy núi cao và vực sâu. Hành khách thấy yên tâm, hoàn toàn tin tưởng vào bàn tay lái tài năng của anh lái xe. Một số người thậm chí nằm vào ghế để ngủ.
Ba giờ chiều, xe chạm ngang thành phố Đà Lạt, điểm đến du lịch nổi tiếng toàn quốc. Từ xa, em đã chiêm ngưỡng những đồi thông xanh mướt liên tiếp nhau.
Anh tài xế dừng xe, mọi người có cơ hội bắt gặp vẻ đẹp tuyệt vời của thác Pren. Dòng nước từ trên cao rơi xuống như một tấm rèm trắng khổng lồ, âm thanh của thác rơi như nhịp điệu êm đềm, tạo nên bức tranh tuyệt vời.
Gần thành phố, khung cảnh trở nên hấp dẫn hơn. Quả là một khung cảnh đẹp đến kỳ lạ, như mở ra trong một câu chuyện thần tiên. Trong rừng thông, những ngôi nhà mái nhọn, lợp ngói đỏ tươi nổi bật như những lâu đài kỳ bí.
Chưa đầy nửa giờ, xe dừng trước cửa khách sạn Anh Đào. Khách sạn nhỏ xinh nhưng đầy đủ tiện nghi. Bữa ăn đầu tiên, cả gia đình thưởng thức những món ẩm thực đặc trưng của cao nguyên. Đêm đầu tiên, em cuộn chăn lên đầu và ngủ say trong sự yên bình.
Trong những ngày ở Đà Lạt, em đã khám phá nhiều địa điểm đẹp như hồ Xuân Hương, thác Cam Ly, đồi Cù, Đồi thông hai mộ, thung lũng Tình Yêu, hồ Đa Thiện, thiền viện Trúc Lâm... Ba đã chụp rất nhiều bức ảnh cho em. Em đặc biệt thích cảm giác cưỡi ngựa trên đỉnh đồi, dưới bóng cây thông cổ thụ.
Tới công viên thành phố, em hạnh phúc vô cùng khi ôm chú gấu đen to lớn bên cổng để ba chụp ảnh. Em mê mải ngắm chim, thú, và hoa, hoàn toàn quên đi thời gian.
Ba dẫn em đến chợ Đà Lạt. Em ngạc nhiên trước sự đa dạng và tươi mới của các loài hoa lạnh như hồng nhung, hồng vàng, lay-ơn, thược dược, cẩm chướng, phong lan, địa lan... cùng với hàng loạt trái cây ngon lành như mận, đào, dâu tây, cam, bơ, nho, táo... Ba em mua đủ loại mứt dâu và một túi bơ chín mọng. Chắc là mẹ và bé Hồng sẽ thích lắm.
Một tuần tham quan diễn ra nhanh chóng. Đến lúc phải nói lời tạm biệt Đà Lạt, quay về nhà. Khi chiếc xe rời bến, em chùm đầu ra khỏi cửa sổ, nhìn những rừng thông, ngọn núi, con đường, những thung lũng bị mờ sương, những mái nhà dễ thương và những vườn hoa rực rỡ... Tạm biệt Đà Lạt, hẹn gặp lại vào năm sau!
Chuyến đi thú vị mở ra cho em cái nhìn mới về đất nước và con người. Đất nước ta ở khắp mọi nơi đều đẹp như tranh, và con người thật lòng hiếu khách và thân thiện!
Bài mẫu số 4: Kể câu chuyện lần đầu tiên em được đi chơi xa
Nhờ thành tích Học sinh giỏi năm trước, bố mẹ quyết định đưa tôi đến bãi biển Vũng Tàu thơ mộng. Ngày đó, tôi không thể diễn đạt hết niềm vui và tự hào vì đây là phần thưởng cho sự cố gắng học tập của mình. A! Xe taxi đã đến!
Ngồi trên xe, ngắm phố sáng sớm, thành phố của tôi trở nên xinh đẹp hơn bao giờ hết! Đường phố hai bên trải dài hàng cây xanh tươi tắn, đẹp như những bức tranh đi diễu hành... Oa! Chúng tôi cuối cùng cũng đặt chân đến bãi biển Vũng Tàu! Khung cảnh hùng vĩ và sống động của biển Vũng Tàu khiến tôi trầm trồ. Mùi biển mặn hòa quyện trong làn gió làm tôi cảm thấy thật sự hạnh phúc! Khi gia đình tôi nhận phòng, tôi ngắm nhìn Vũng Tàu tuyệt vời từ cửa sổ tầng năm! Trời đẹp và trong veo, không một gợn mây. Một vài chú chim biển bay trên bầu trời như thể họ cũng tham gia vào sự vui vẻ của du khách ở đây! Mặt trời như một quả cầu lửa rực rỡ giữa bầu trời xanh biếc.
Khi bố mẹ nói tôi có thể xuống bãi, tôi hồi hộp chạy như bay, tôi đã chờ đợi khoảnh khắc này từ lâu rồi! Khi bước chân xuống cát mịn, tôi cảm thấy như đang đứng trên một tấm thảm vàng nhẹ nhàng như nhung! Vượt qua dải cát mịn là những đợt sóng vỗ lên bờ nhẹ nhàng. Nước biển mát lạnh! Biển như một chiếc gương lớn phản chiếu hình ảnh của bầu trời. Tôi đạp phải cái gì đó! A! Đó là những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng nổi bật dưới ánh nắng mặt trời, với màu trắng ngà, màu đỏ rực, và màu hồng nhạt,... Khắp bãi biển, ngoài vỏ ốc, còn có những chiếc dù đủ màu sắc, như những cây kẹo lớn!
Du khách ở đây chủ yếu là những người nước ngoài, họ vô cùng sôi động và thân thiện. Hoạt động thể thao như bóng chuyền làm cho họ trở nên rất phấn khích. Biển Vũng Tàu không chỉ là thiên đường du lịch mà còn là nơi tuyệt vời để thưởng thức hải sản. Bố tôi dẫn gia đình vào một quán ẩm thực bình dân trên bãi biển để thưởng thức hải sản như nghêu, tôm, mực, cua,... Thực sự tuyệt vời! Về khách sạn vào chiều, gia đình tôi nghỉ ngơi và sắp xếp hành lý trước khi về nhà. Nhìn ra khỏi cửa sổ, tôi thấy bầu trời đỏ rực. Mẹ nói rằng đó là trời đang 'nấu cơm'. Khác biệt so với buổi sáng, bầu trời hoàng hôn trên biển đầy những đám mây nổi bật, giống như những que kẹo màu sắc mẹ thường mua cho tôi khi còn nhỏ. Biển trở nên bình yên hơn, trầm lắng hơn so với buổi sáng. Bãi cát ít người tắm, vì tất cả đều về nghỉ ngơi. Đến lúc chúng tôi phải về. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và cảm nhận lòng biết ơn với vẻ đẹp của đất nước Việt Nam, đặc biệt là biển Vũng Tàu.
Tôi sẽ nỗ lực học tốt để bố mẹ có thể đưa tôi quay lại đây một lần nữa, để tôi được thưởng thức không gian tuyệt vời này. Hình ảnh bãi biển Vũng Tàu với vẻ đẹp và sức sống tươi mới sẽ mãi mãi in sâu vào trái tim và tâm hồn tôi, như một kỷ niệm đẹp và đáng nhớ từ kì nghỉ hè năm lớp Sáu. Hẹn gặp lại năm sau, Vũng Tàu ơi!