Nếu bạn cảm thấy e ngại với việc sở hữu một chiếc xe cũ, câu chuyện về chiếc Honda Accord 1985 của một phụ nữ chủ nhân sẽ chứng minh rằng không có gì là không thể nếu bạn đam mê đủ lớn.
Người ta thường khuyên phụ nữ chọn những chiếc xe nhỏ, nhẹ, bền bỉ và dễ vận hành vì cho rằng 'chân yếu, tay mềm'. Tuy nhiên, bà Nhung từ Gia Lai đã mạnh dạn mua một chiếc Honda Accord 1985, thể hiện sự độc lập và phong cách riêng của mình. Lý do bà mua chiếc xe này đơn giản vì nó phản ánh được gu thẩm mỹ cá nhân của bà và trở thành người bạn đồng hành đáng tin cậy trong thời kỳ dịch bệnh Covid-19.
Bà Nhung và chiếc Honda Accord đời 1985
Vào cuối năm 2021, bà Nhung quyết định chuyển đến Pleiku - Gia Lai để thực hiện ước mơ trồng trọt sản phẩm hữu cơ. Tuy nhiên, do ảnh hưởng của dịch Covid-19, việc di chuyển trở nên khó khăn, khiến bà phải ở lại đây và quyết định làm mới lại chiếc Honda Accord đã gần 40 năm tuổi của mình.
Nghe nói, chị Nhung đã mất đến 10 tháng để sơn lại chiếc Honda Accord của mình với màu xanh da trời. Chị chia sẻ rằng lý do chọn màu này là vì nó tượng trưng cho hi vọng và rất phù hợp với hoàn cảnh lúc đó.
Không chỉ dừng lại ở đó, chủ nhân chiếc xe còn yêu cầu thợ tại Pleiku tìm kiếm khung và nội thất từ những chiếc Honda Accord cùng đời khác. Với việc sửa chữa, chỉ riêng chi phí sửa chữa đã tốn gấp ba lần so với giá mua ban đầu của xe.
“Dù xe không phải là nguyên bản cũng không sao, nhưng tôi muốn xe phải sử dụng các phụ tùng cùng thời điểm với khi nó được sản xuất”, chị Nhung chia sẻ.
Chiếc xe khi mua về phải làm lại rất nhiều thứ
Mặc dù phụ nữ lái xe vẫn gặp phải nhiều ý kiến trái chiều trên mạng xã hội, nhưng chị Nhung khẳng định rằng cô vẫn điều khiển chiếc Honda Accord cũ của mình, sử dụng hộp số sàn một cách bình thường.
“Có lẽ thời điểm khó khăn nhất là khi tôi mới quen xe, vì nó đã gần 40 năm tuổi nên các bộ phận cơ khí không tránh khỏi sự cố. Đồng thời, địa hình ở Pleiku chủ yếu là các con dốc cao, việc lái xe số sàn ở đây khó khăn không kém khi thi đấu vượt dốc, chỉ khác là ở mức độ cao hơn một chút”, chị Nhung kể lại.
Như nhiều người đam mê du lịch khác, chiếc Honda Accord của chị không chỉ là một phương tiện di chuyển mà còn là nguồn cảm hứng vô tận cho những lúc cần ý tưởng mới.
Chị Nhung mất một thời gian làm quen mới có thể điều khiển thành thạo xe số sàn
Khi được hỏi tại sao không đưa chiếc xe ra Hà Nội, chị Nhung giải thích rằng muốn chiếc xe mang màu sắc của “hy vọng” đi cùng cô trong suốt quá trình thực hiện ước mơ tại Pleiku. Mặc dù đã có thời gian không sử dụng và muốn bán, nhưng chị vẫn chưa gặp ai đủ đam mê và yêu thích chiếc xe này.
Chị Nhung chia sẻ: “Chiếc xe vẫn ở nhà một người bạn tại Pleiku, đôi khi được sử dụng để giúp đỡ một vài người bạn của mình tại đây, từ việc đi chơi đến việc chở hàng nông sản... Mặc dù là một chiếc sedan, nhưng chiếc xe thường được sử dụng như một chiếc “bán tải” để chở hàng nông sản của mình”.
“Khi lái xe tự động, đôi khi tôi cảm thấy buồn ngủ, vì so với xe số sàn thì xe tự động ít thao tác hơn nhiều. Cảm giác khi lái xe số sàn rất khác biệt, xe và con người trở nên một. Mặc dù ban đầu gặp không ít khó khăn, nhưng mình vẫn cảm thấy chiếc xe là một phần của cuộc hành trình tại Gia Lai, nên dù thế nào thì mình vẫn cảm thấy hạnh phúc khi sở hữu chiếc Accord này”, chị Nhung chia sẻ.
Mong muốn trong tương lai, bà chủ trang trại hy vọng chiếc Honda Accord cũng như khu vườn của mình ở Pleiku có thể đóng góp vào bản đồ du lịch của thành phố.
“Nếu một ngày nào đó, chiếc xe không còn hoạt động được nữa, tôi mong muốn nó có thể trở thành một phần của trang trại của tôi, giống như cách nó đã được chủ cũ bán để đầu tư vào một dự án sân chơi cho trẻ em. Khi tôi nghe về dự án đó, tôi đã ngay lập tức quyết định mua chiếc xe, vì tôi cũng muốn đóng góp vào việc tạo điều kiện cho các em nhỏ”, bà chia sẻ.