Bài viết 'Con chó Bấc' được lấy từ tác phẩm Tiếng gọi nơi hoang dã (1903). Mytour cung cấp tài liệu Soạn văn 9: Con chó Bấc, giúp học sinh chuẩn bị bài học một cách nhanh chóng và đầy đủ.

Tài liệu này là một nguồn thông tin quan trọng cho học sinh lớp 9, mời bạn đọc tham khảo chi tiết dưới đây.
Hướng dẫn soạn văn về Con chó Bấc - Mẫu 1
(1) Phần mở đầu
Đưa ra sự giới thiệu và khái quát về đoạn trích Con chó Bấc.
(2) Phần nội dung chính
a. Tình huống của nhân vật Bấc trước khi gặp Thoóc-tơn
- Khi sinh sống tại nhà của Thẩm phán Mi-lơ ở dưới thung lũng Xan-ta Cla-ra, chưa từng trải qua cảm giác của tình yêu thương.
- Với đứa con trai của ông Thẩm, trong những cuộc săn mồi hoặc các chuyến đi lang thang khắp nơi, mối quan hệ chỉ là vấn đề của việc kinh doanh và gặp gỡ bạn bè.
- Đối với các cháu nhỏ của ông Thẩm, là trách nhiệm bảo vệ và chăm sóc chúng.
- Với chính bản thân ông Thẩm, đó là một mối quan hệ bạn bè chân thành và công bằng.
b. Tình cảm mà Thoóc-tơn dành cho Bấc
- Thoóc-tơn đối xử với Bấc một cách đặc biệt: Anh ấy coi Bấc như con của mình. Trong suy nghĩ và tình cảm, Thoóc-tơn thường xem Bấc như một người bạn, như một người đồng loại.
- Mặc dù là chủ của Bấc, nhưng anh ấy là một 'chủ nhân lý tưởng', không giống những người khác, theo tác giả, họ chỉ quan tâm đến Bấc vì nghĩa vụ (phải nuôi dưỡng) và vì lợi ích kinh doanh (dùng Bấc kéo xe trượt tuyết để tìm vàng).
- Mỗi khi gặp Bấc, Thoóc-tơn luôn chào hỏi, nói chuyện vui vẻ, thậm chí là ôm 'đầu Bấc vào lòng, nắm chặt và lắc lư, với những lời nói ngọt ngào, biểu lộ sự trân trọng: 'Trời ơi! Đứa này gần như biết nói rồi đấy!'.
c. Tình cảm mà Bấc dành cho Thoóc-tơn
- Thỉnh thoảng, Bấc giả vờ cắn vào tay của Thoóc-tơn như một cử chỉ vuốt ve âu yếm.
- Khác với Xơ-kít và Ních, Bấc chỉ ngả mình tôn kính ở một khoảng xa xôi, nằm vẫy ở chân chú, ánh mắt sáng ngời, hướng về chủ với sự háo hức.
- Luôn bám sát chủ mà không lìa xa. Luôn sống trong sự lo sợ, ám ảnh sẽ mất đi Thoóc-tơn đột ngột (Không ngủ, chỉ đứng đó và nghe tiếng thở đều của chủ).
(3) Cuối cùng, khẳng định giá trị về nội dung và nghệ thuật của đoạn trích Con chó Bấc.
Khẳng định giá trị nội dung và nghệ thuật của đoạn trích Con chó Bấc.
Soạn văn Con chó Bấc - Mẫu 2
I. Tác giả
- Giắc Lân-đơn (1876 - 1916) là một nhà văn người Mĩ.
- Ông trải qua những năm tháng khó khăn, phải làm đủ loại công việc để kiếm sống.
- Ông đã sớm tiếp xúc với tư tưởng của chủ nghĩa xã hội.
- Các tác phẩm nổi tiếng bao gồm: Tiếng gọi từ hoang dã (1903), Sói biển (1904), Nanh trắng (1906)...
II. Tác phẩm
1. Bối cảnh sáng tác
Đoạn văn “Con chó Bấc” được lấy từ cuốn tiểu thuyết Tiếng gọi từ hoang dã (1903).
2. Cấu trúc
Bao gồm 3 phần:
- Phần 1. Từ đầu đến “thì phải đến Giôn Thoóc-tơn mới khơi dậy lên được”: Bối cảnh của Bấc trước khi gặp Thoóc-tơn.
- Phần 2. Tiếp theo đến “Đằng ấy hầu như biết nói đấy!”: Tình cảm của Thoóc-tơn dành cho Bấc
- Phần 3. Còn lại: Tình cảm của Bấc đối với ông chủ.
3. Tóm tắt
Bấc - một con chó bị bắt cóc đưa lên vùng Bắc cực để kéo xe trượt tuyết cho những người đi tìm vàng. Bấc đã trải qua nhiều ông chủ độc ác. Nhưng chỉ khi gặp Giôn Thoóc-tơn - một người chủ có lòng nhân từ đã cảm hóa Bấc. Sau khi Thoóc-tơn qua đời, Bấc hoàn toàn từ bỏ con người, trở thành con chó hoang theo tiếng gọi nơi hoang dã.
III. Trả lời câu hỏi
Câu 1. Xác định bố cục của bài văn theo thứ tự diễn biến sau đây: a) Mở đầu, b) Tình cảm của Thoóc-tơn đối với Bấc, c) Tình cảm của Bấc đối với chủ. Dựa vào độ dài của mỗi phần, xác định nhà văn chủ yếu muốn thể hiện tình cảm của phía nào.
- Bố cục của bài văn theo trình tự diễn biến :
- Phần 1. Từ đầu đến “mới khơi dậy lên được”: Giới thiệu chung về tình yêu thương với Bấc.
- Phần 2. Tiếp theo đến “hầu như biết nói đấy”: Tình cảm của Thoóc-tơn đối với Bấc.
- Phần 3. Còn lại: Tình cảm của Bấc đối với chủ.
- Xét về mặt dung lượng, đã rõ nhà văn chủ yếu muốn diễn đạt về tình cảm của Bấc dành cho chủ trong bài văn này.
Câu 2. Cách đối xử của Thoóc-tơn với Bấc có điều gì đặc biệt và được thể hiện qua những chi tiết nào? Tại sao trước khi nói về tình cảm của Bấc đối với chủ, nhà văn lại dành một đoạn để mô tả tình cảm của Thoóc-tơn với Bấc?
- Cách đối xử của Thoóc-tơn với Bấc có gì đặc biệt và được thể hiện qua những chi tiết:
- Thoóc-tơn đối xử với Bấc một cách đặc biệt: Anh coi Bấc như con cái của mình. Trong suy nghĩ và tình cảm, Thoóc-tơn coi Bấc như người bạn đồng hành, đồng loại.
- Mặc dù là ông chủ của Bấc, nhưng Thoóc-tơn được coi là một 'ông chủ lý tưởng'. Theo nhà văn, so với những ông chủ khác chỉ quan tâm đến Bấc vì nghĩa vụ và lợi ích kinh doanh, Thoóc-tơn chăm sóc Bấc với tình thương và trân trọng.
- Mỗi khi gặp Bấc, Thoóc-tơn luôn thể hiện sự quan tâm bằng cử chỉ ôm đầu Bấc và nói những lời ngọt ngào, biểu hiện lòng trân trọng và kính trọng: “Trời ơi! Đằng ấy hầu như biết nói đấy!”.
- Trước khi mô tả tình cảm của Bấc đối với chủ, nhà văn đề cập đến tình cảm của Thoóc-tơn với Bấc để thể hiện đó là nguồn động viên, khơi gợi trong Bấc một tình yêu sâu sắc, đầy nhiệt huyết. Thiếu tình yêu đó, Bấc không thể có “tình yêu thương thực sự nồng nàn” dành cho chủ của mình.
Câu 3. Tình cảm của Bấc đối với chủ được thể hiện qua những phương diện nào? Đánh giá về khả năng viết của tác giả trong đoạn văn này.
- Tình cảm của Bấc dành cho chủ được thể hiện qua:
- Vờ cắn vào tay Thoóc-tơn như cử chỉ vuốt ve.
- Khác với Xơ-kít và Ních, Bấc chỉ tôn thờ chủ từ xa, nằm dưới chân, sẵn sàng, đầy sự háo hức, và luôn nhìn chăm chú lên chủ.
- Bấc luôn ở bên chủ, không rời đi. Luôn lo lắng và sợ hãi, lo sợ rằng sẽ mất chủ một cách đột ngột (Không ngủ, đứng đấy lắng nghe tiếng thở đều đều của chủ).
- Tác giả thể hiện sự tinh tế và năng lực quan sát xuất sắc, bao gồm lòng yêu thương vô hạn đối với loài vật.
Câu 4. Chứng minh sức sáng tạo đặc biệt và lòng yêu thương động vật sâu sắc của nhà văn khi ông khám phá sâu vào 'tâm hồn' của con chó Bấc.
Trong câu chuyện, nhà văn không ánh hóa Bấc theo cách của La Fontaine, mà thể hiện Bấc như một sinh vật tự nhiên, có thể được độc giả hình dung. Tuy nhiên, dường như ông hiểu biết sâu sắc về tâm trạng của nó, điều này được thể hiện qua cách mô tả tinh tế về suy nghĩ, hành động của Bấc. Điều này chứng tỏ sức sáng tạo độc đáo, bắt nguồn từ tình yêu thương chân thành với động vật.