Câu chuyện trong Một trò đùa nhỏ được kể bằng lời của nhân vật thứ một hay nhân vật chính?
Nội dung chính
Câu chuyện xoay quanh tình yêu giang dở giữa nhân vật "tôi" và Na - đi - a, mọi chuyện bắt nguồn từ câu nói "Na - đi - a, anh yêu em" khi hai người cùng trượt tuyết. |
Tóm tắt
Câu chuyện được kể bằng ngôi thứ nhất, kể về một câu chuyện đùa nhỏ của nhân vật “tôi” với cô nàng Na-đi-a. Trong một buổi trưa đông, nhân vật “tôi” đã rủ Na-đi-a chơi trượt tuyết và khi trượt xuống dốc, anh đã nói đùa “Na-đi-a, anh yêu em”. Na-đi-a băn khoăn không biết ai đã nói câu nói ấy và nàng đã cố gom góp tất cả sự can đảm để trượt tuyết từ trên đỉnh dốc, hết lần này đến lần khác, một việc mà lúc bình thường có các vàng cô cũng chẳng làm, chỉ để được nghe câu: “Na-đi-a, anh yêu em”. Nàng không biết câu nói ấy là gió nói hay nhân vật “tôi” nói, sự nữ tính đã khiến nàng ngại ngùng không dám hỏi và rồi nàng đắm chìm trong sự ngọt ngào của câu nói ấy, nàng sống mà không thể thiếu nó. Cuối cùng, nàng vẫn không biết ai là người nói và cũng không còn được nghe câu nói ấy sau khi nhân vật “tôi” đi Petersburg nhưng điều ấy đã trở thành kỷ niệm hạnh phúc nhất, xúc động nhất, đẹp đẽ nhất trong đời nàng.
Trước khi đọc
Đôi khi những kí ức về một kỉ niệm nhỏ trong quá khứ khiến chúng ta phải suy ngẫm nhiều về cuộc sống hiện tại và tương lai của mình. Hãy kể lại kỉ niệm đó với bạn bè.
Phương pháp giải:
Nhớ lại những kí ức đẹp trong quá khứ và kể lại chúng với bạn bè.
Lời giải chi tiết:
Học sinh có thể tự nhớ và kể lại những kí ức nhỏ nhặt nhưng lại khiến họ phải suy ngẫm nhiều về cuộc sống hiện tại và tương lai của mình với bạn bè nghe.
Gợi ý: Đó có thể là những kí ức liên quan đến sở thích, gia đình, hoặc người thân.
Trong khi đọc
Trả lời Câu hỏi 1 Trong khi đọc trang 53 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Chú ý đến ngôi kể. Lời kể chủ yếu bắt nguồn từ “lúc đó” hay “bây giờ”?
Phương pháp giải:
- Đọc kỹ tác phẩm Một trò đùa nhỏ.
- Lưu ý ngôi kể và lời kể của người kể chuyện để xác định điểm nhìn của người kể là “lúc đó” hay “bây giờ”.
Lời giải chi tiết:
- Ngôi kể là ngôi thứ nhất, người kể chuyện tự xưng là “tôi”.
- Lời kể chủ yếu bắt nguồn từ “lúc đó”, vào thời điểm khi nhân vật “tôi” bắt đầu trò đùa của mình, nói “tôi yêu em” với Na-đi-a mỗi khi đi trượt tuyết.
Trong quá trình đọc 2
Trả lời Câu hỏi 2 Trong khi đọc trang 53 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Chú ý đến sự đồng cảm của người kể chuyện với Na-đi-a.
Phương pháp giải:
- Đọc kỹ tác phẩm Một chuyện đùa nho nhỏ.
- Tập trung vào lời của người kể chuyện để xác định sự đồng cảm của họ với Na-đi-a.
Lời giải chi tiết:
Người kể chuyện cảm thấy đồng cảm với Na-đi-a về nỗi sợ của nàng mỗi khi nhắc đến trượt tuyết, nỗi sợ về độ cao khi đứng trên đỉnh đồi, nhìn xuống giống như nhìn vào một vực sâu vô hạn. Đó là cảm giác kinh hãi, sợ hãi mỗi khi phải lao mình xuống dốc không phanh.
Trong quá trình đọc 3
Trả lời Câu hỏi 3 Trong khi đọc trang 54 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Lưu ý câu văn tiết lộ ý đùa của nhân vật “tôi”.
Phương pháp giải:
- Đọc kỹ tác phẩm Một chuyện đùa nho nhỏ.
- Chú ý đoạn văn trang 54 để xác định câu văn tiết lộ ý đùa của nhân vật “tôi”.
Lời giải chi tiết:
Câu văn tiết lộ ý đùa của nhân vật “tôi” là câu “Ôi khuôn mặt dễ thương của nàng mới tạo ra điều dễ thương như thế nào!”.
Trong quá trình đọc 4
Trả lời Câu hỏi 4 Trong khi đọc trang 55 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Tại sao Na-đi-a “không muốn tin rằng gió đã nói điều đó”.
Phương pháp giải:
- Đọc kỹ tác phẩm Một chuyện đùa nho nhỏ.
- Chú ý đến những câu văn miêu tả tâm trạng của Na-đi-a để giải thích lý do nàng “không muốn tin rằng gió đã nói điều đó”.
Lời giải chi tiết:
Na-đi-a “không muốn tin rằng gió đã nói điều đó” vì gió không thể nói, không thể nói ra những điều đó và nàng không biết ai đã nói nhưng trong tâm trí nàng, nàng nghĩ rằng “tôi” đã nói và nàng không muốn tin vào gió.
Trong quá trình đọc 5
Trả lời Câu hỏi 5 Trong khi đọc trang 56 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Chú ý đến “sự khác biệt” giữa suy đoán của người kể chuyện và hành động tiếp theo của Na-đi-a.
Phương pháp giải:
- Đọc kỹ tác phẩm Một chuyện đùa nho nhỏ.
- Tập trung vào các chi tiết về hành động tiếp theo của Na-đi-a ở trang 56 để chỉ ra “sự khác biệt” so với suy đoán của người kể chuyện.
Lời giải chi tiết:
“Sự khác biệt” giữa suy đoán của người kể chuyện và hành động tiếp theo của Na-đi-a là:
- Người kể chuyện dự đoán rằng một người sợ độ cao và nhút nhát như Na-đi-a sẽ không dám trượt tuyết một mình vì gương mặt của nàng trắng bệch, chân run rẩy khi đứng nhìn xuống đỉnh đồi.
- Hành động của Na-đi-a là nàng run rẩy, sợ hãi nhưng vẫn quyết định bước lên bậc thang lên đỉnh đồi và tự quyết định trượt xuống dốc dằn về để xem liệu nàng có nghe thấy câu nói ấy không.
→ Suy đoán của người kể chuyện đã có “sự khác biệt” khi nghĩ rằng Na-đi-a sẽ không dám trượt tuyết một mình nhưng hành động của nàng lại không giống như suy đoán.
Trong quá trình đọc 6
Trả lời Câu hỏi 6 Trong khi đọc trang 56 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Lưu ý hình ảnh “hàng rào cao có những chiếc đinh nhọn” chia cách hai nhân vật và hành động “nhìn qua khe hở” của nhân vật “tôi”.
Phương pháp giải:
- Đọc kỹ tác phẩm Một chuyện đùa nho nhỏ.
- Tập trung vào đoạn cuối trang 56 để hiểu ý nghĩa của hình ảnh “hàng rào cao có những chiếc đinh nhọn” chia cách hai nhân vật và hành động “nhìn qua khe hở” của nhân vật “tôi”.
Lời giải chi tiết:
Hình ảnh “hàng rào cao có những chiếc đinh nhọn” chia cách hai nhân vật và hành động “nhìn qua khe hở” của nhân vật “tôi”:
- Hình ảnh “hàng rào cao có những chiếc đinh nhọn” giống như một bức tường mỏng chia cách hai nhân vật, mặc dù chỉ cách nhau bởi một hàng rào nhưng lại như cách nhau bởi nhiều ngôi nhà.
- Hành động “nhìn qua khe hở” của nhân vật “tôi” đầy tò mò, không biết Na-đi-a đang làm gì, nghĩ gì và nhân vật “tôi” cảm thấy một tâm trạng phức tạp khi thấy khuôn mặt rầu rĩ của Na-đi-a.
→ Hai chi tiết này đều thể hiện một tâm trạng buồn rầu, một tâm trạng phức tạp của nhân vật “tôi”, hai nhân vật chỉ cách nhau bởi một hàng rào nhưng lại cảm thấy như đang sống ở hai thế giới khác nhau, khó lòng tiếp cận nhau.
Sau một lần đọc nữa
Trả lời Câu hỏi 7 Sau khi đọc trang 57 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Nhân vật “tôi” khi quay trở lại thời điểm hiện tại đang mang trong mình một tâm trạng phức tạp, là sự kỷ niệm về quá khứ. Na-đi-a đã có cuộc sống mới, hạnh phúc riêng, và câu nói ấy giờ chỉ còn lại là một ký ức, một câu chuyện đã qua. Nhân vật “tôi” vẫn lưu luyến không hiểu vì sao đã nói những lời ấy với Na-đi-a, vì sao lại đùa giỡn như vậy.
Sau khi đọc một lần nữa
Trả lời Câu hỏi 1 Sau khi đọc trang 58 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Trong câu chuyện Một chuyện đùa nho nhỏ, người kể chuyện sử dụng lời ngôi thứ nhất, tức là xưng “tôi”. Hơn nữa, người kể chính là nhân vật chính, là người tham gia vào các sự kiện chính của câu chuyện.
Sau khi đọc một lần khác
Trả lời Câu hỏi 2 Sau khi đọc trang 58 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Phân tích các thay đổi về thời gian, địa điểm và nhân vật trong câu chuyện, ta có thể nhận ra rằng truyện ngắn này bao gồm 5 phần khác nhau:
- Phần một: từ đầu đến khi nhân vật chính trượt tuyết lần đầu tiên và đưa ra lời đùa “Na-đi-a, tôi yêu em!”
- Phần hai: tiếp theo cho đến khi sự thắc mắc về người nói câu đó nảy sinh trong tâm trí của nhân vật.
- Phần ba: kéo dài đến khi cả hai nhân vật trượt tuyết và Na-đi-a bày tỏ sự thích thú với câu nói ấy.
- Phần bốn: tiếp theo là lúc Na-đi-a trượt tuyết một mình và cuối cùng câu chuyện kết thúc với tâm trạng của nhân vật chính.
- Phần cuối cùng: nhân vật chính dựa vào kí ức để kể về tình hình hiện tại của cả hai.
Sau một lần đọc lại
Trả lời Câu hỏi 3 Sau khi đọc trang 58 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Dựa vào cảm xúc hiện hữu trong lời kể của nhân vật chính về lần trượt tuyết đầu tiên, có thể suy đoán rằng tình cảm thực sự mà nhân vật chính dành cho Na-đi-a là một tình cảm sâu sắc, có thể là tình yêu thầm kín. Nhân vật chính tỏ ra quan tâm và đặc biệt đối với Na-đi-a, và việc anh ta đưa ra câu đùa về tình yêu có thể là một cách để thử lòng cô.
Sau một lần đọc thêm
Trả lời Câu hỏi 4 Sau khi đọc trang 58 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Sau khi đưa ra lời đùa với Na-đi-a, nhân vật chính dường như không còn cảm thông với cô nữa. Hành động lãnh đạm của anh ta khi chứng kiến Na-đi-a trượt tuyết một mình, cùng với việc không có sự gần gũi như trước, tất cả đều cho thấy mất đi khả năng đồng cảm của nhân vật chính với Na-đi-a. Thậm chí, anh ta cũng là người phải trải qua tổn thất sau một trò đùa nhỏ nhặt như thế.
Sau một lần đọc nữa
Trả lời Câu hỏi 5 Sau khi đọc trang 58 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Ý nghĩa của câu nói “Na-đi-a, anh yêu em!” với Na-đi-a là vô cùng quan trọng, nó đã khiến cô say đắm và mong chờ. Cô không ngần ngại ngồi vào xe trượt “một mình” để kiểm tra xem liệu cô có còn nghe thấy tiếng nói đó không, bất chấp sự sợ hãi, chỉ để xác nhận liệu người nói đó có phải là gió hay không.
Sau khi đọc lại một lần
Trả lời Câu hỏi 6 Sau khi đọc trang 58 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Cảnh chia tay của hai nhân vật khi mùa xuân đổi màu đem lại cho ta một cảm giác sâu lắng về cuộc sống và tình yêu. Nỗi đau xa cách luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống, và nếu tôi đối mặt với tình huống tương tự, có lẽ tôi sẽ đi đến và thổ lộ tình cảm, chia tay một cách trung thực và chân thành.
Sau khi đọc một lần khác
Trả lời Câu hỏi 7 Sau khi đọc trang 58 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Trong phần kết, người kể chuyện truyền tải một tâm trạng phức tạp, là sự lưỡng lự và hoài niệm. Nhiều năm trôi qua, cuộc sống của Na-đi-a và của nhân vật “tôi” đã thay đổi, nhưng câu chuyện về câu nói “tôi yêu em” vẫn mãi là một kỷ niệm đẹp, một biểu hiện của tình yêu và nhớ nhung.
Cảm hứng chủ đạo của truyện ngắn là tình yêu và những kỷ niệm. Truyện ngắn này lấy cảm hứng từ một kỷ niệm đặc biệt của tác giả, đồng thời truyền đạt thông điệp về tình cảm và sự nhớ nhung.
Kết nối văn - đọc
Trả lời Câu hỏi Kết nối văn - đọc trang 58 SGK Văn 10 Kết nối tri thức
Viết một đoạn văn (khoảng 150 từ) phân tích hình ảnh của 'hàng rào' trong truyện ngắn Một truyện đùa nho nhỏ.
Phương pháp giải:
- Đọc truyện ngắn Một truyện đùa nho nhỏ.
- Tập trung vào phân tích đoạn văn mô tả về chi tiết của 'hàng rào' để viết phần phân tích.
Lời giải chi tiết:
An-tôn Sê-khốp là một trong những nhà văn lớn nhất của văn học Nga, những tác phẩm truyện ngắn của ông thường mang dấu ấn của 'câu chuyện không có nội dung', và truyện ngắn Một truyện đùa nho nhỏ cũng không phải là ngoại lệ, nó kể về một trò đùa của tác giả với câu chuyện nói 'Na-đi-a, anh yêu em!' như một cách để tác giả bày tỏ tình cảm của mình đến Na-đi-a. Hình ảnh của 'hàng rào' trong câu chuyện đó là một yếu tố then chốt quan trọng, là biểu tượng cho sự cách biệt về tâm hồn của hai nhân vật. Sau khi đã đưa ra trò đùa với câu nói 'Na-đi-a, anh yêu em!' mỗi lần đi trượt tuyết, nhân vật 'tôi' đã đứng nhìn Na-đi-a qua kẽ hở của 'hàng rào' cao có những cái châm nhọn, hành động này của anh chàng được xem như là một cách để bày tỏ tình cảm của mình đến Na-đi-a, câu nói của anh bay đến với Na-đi-a theo làn gió, nhưng đồng thời nhân vật 'tôi' cũng phải chịu tổn thất từ trò đùa ấy. Hình ảnh của 'hàng rào' tách biệt khu vườn nhà nhân vật 'tôi' và sân nhà mà Na-đi-a đang đứng, với tâm trạng trầm lặng nhìn lên bầu trời, tạo nên một hình ảnh tượng trưng về sự cách biệt giữa hai nhân vật. Hai con người, hai tâm hồn dù cùng tồn tại trong cùng một không gian địa lý nhưng không thể chạm tới nhau, bị cách biệt bởi một 'hàng rào' mỏng manh. Đồng thời, chính qua 'hàng rào' đó, nhân vật 'tôi' đã sử dụng cánh gió để gửi đi câu nói 'anh yêu em' tạm biệt Na-đi-a. Người đọc có thể cảm nhận được nỗi buồn của nhân vật 'tôi' khi anh đứng nhìn Na-đi-a qua 'hàng rào', tạo nên một cảm giác đồng cảm với số phận của hai nhân vật. Mặc dù 'hàng rào' chỉ là một chi tiết nhỏ nhưng lại mang ý nghĩa vô cùng quan trọng trong câu chuyện, như một khóa nối giữa người đọc và sự biến đổi tâm trạng của hai nhân vật sau trò đùa ấy.