Trong quá trình học môn Ngữ Văn lớp 6, giáo viên thường yêu cầu học sinh chuẩn bị bài trước khi đến lớp.
Mytour giới thiệu bài viết số 6: Viết về một kỷ niệm cá nhân, phần của sách Cánh Diều, để các bạn học sinh tham khảo.
Soạn bài Viết về một kỷ niệm cá nhân
1. Lập kế hoạch
a. Kỷ niệm là những câu chuyện đọng lại trong kí ức của mỗi người. Viết về một kỷ niệm là ghi lại những trải nghiệm đáng nhớ về một sự kiện trong quá khứ mà bạn đã trải qua. Trong bài viết, người viết sử dụng ngôi thứ nhất, tức là “tôi”.
b. Cách viết về một kỷ niệm của bản thân:
- Xác định kỷ niệm bạn muốn kể và đặt tên cho kỷ niệm đó ở phần tiêu đề của bài viết.
- Kể lại diễn biến của sự kiện đó. Kỷ niệm đó có những điều gì đặc biệt và đáng nhớ.
- Sử dụng ngôi thứ nhất, tức là “tôi”, để trình bày quan sát, suy nghĩ và cảm xúc của bạn.
- Suy ngẫm về tác động của kỷ niệm đó đối với bạn.
- Nhấn mạnh mong muốn và suy tư của bạn.
2. Thực hành
Bài tập: Viết về một kỷ niệm đáng nhớ của bạn với thầy cô và bạn bè khi còn học ở trường tiểu học.
a. Chuẩn bị
- Hồi tưởng và xác định một kỷ niệm đáng nhớ của bạn trong những năm học tiểu học (kỷ niệm gì, với ai, khi nào…)
- Xem lại cách viết một kỷ niệm.
b. Tìm ý và lập dàn ý
- Tìm ý dựa vào phần a nêu trên, đề xuất và giải đáp các câu hỏi như:
- Em nhớ và muốn kể lại kỷ niệm gì?
- Câu chuyện diễn ra như thế nào?
- Tại sao kỷ niệm đó sâu sắc, đáng nhớ?
- Lập dàn ý dựa vào các ý đã tìm được, sắp xếp thành ba phần:
(1) Mở đầu: Tóm tắt về kỷ niệm bạn muốn kể.
(2) Nội dung
- Tiểu sử và thời gian diễn ra câu chuyện, những người liên quan.
- Miêu tả chi tiết từ đầu đến cuối câu chuyện, tập trung vào những sự kiện, hành động, ngôn từ… đặc sắc và đáng nhớ.
- Phân tích những điều khiến bạn nhớ hoặc cảm thấy vui buồn, xúc động.
(3) Kết luận
- Diễn đạt cảm nhận về kỷ niệm hoặc bài học từ kỷ niệm đó.
- Thể hiện những mong ước từ kỷ niệm đó.
c. Viết: Dựa trên dàn ý đã lập, viết thành bài văn theo yêu cầu của đề bài.
d. Kiểm tra và sửa chữa
- Kiểm tra lại xem bài viết đã hoàn chỉnh, chính xác theo yêu cầu của đề bài và dàn ý chưa.
- Phát hiện và sửa chữa những lỗi về từ ngữ, chính tả, ngữ pháp, cũng như cách liên kết câu…
* Mẫu:
Trong suốt cuộc đời, có lẽ mỗi người đều không thể nào quên được những kỷ niệm từ thời học sinh, đặc biệt là những kỉ niệm từ những ngày đầu tiên bước chân vào trường học. Tôi cũng không ngoại lệ, mỗi khi mùa thu về, tôi lại nhớ về những kỷ niệm ấy trong lòng.
Sáng hôm ấy, tôi thức dậy sớm, chuẩn bị sách vở kỹ lưỡng. Lúc bảy giờ, ông nội đã đưa tôi đi đến trường trên chiếc xe đạp quen thuộc. Trời hôm ấy cao và xanh hơn bao giờ hết. Tôi ngắm nhìn quang cảnh hai bên đường với niềm vui rất lớn. Đường phố dường như cũng rộn ràng hơn thường ngày. Tôi thấy nhiều bạn học sinh trong trang phục mới, ngồi sau bố trên xe đạp. Họ tỏ ra vừa lo lắng vừa háo hức. Tôi cũng thấy các anh chị lớp trên đạp xe trên con đường, trò chuyện với bạn bè vui vẻ.
Mặc dù đã quen được với trường, thầy cô, bạn bè. Nhưng tôi vẫn cảm thấy vô cùng hồi hộp. Tôi mặc bộ đồng phục mới, đi giày mà mẹ đã mua cho tôi và cùng ông nội bước vào trường. Cô giáo đứng đợi ở cửa lớp tôi để đón học sinh. Tôi chào tạm biệt ông và ngồi xuống theo sự sắp xếp của cô. Buổi lễ khai giảng diễn ra với sự trang nghiêm với lời nói của hiệu trưởng, lời nói của anh chị lớp trên và của một bạn học sinh lớp Một. Kết thúc buổi lễ, hiệu trưởng đã đánh tiếng trống khai mạc. Nghe thấy tiếng trống ấy, tôi cảm thấy xúc động và hồi hộp.
Sau khi kết thúc buổi lễ khai giảng, tôi cùng các bạn bước vào lớp. Buổi học đầu tiên diễn ra với bài tập đọc. Chúng tôi nghe cô giáo giảng bài một cách chăm chú. Sau đó, cô yêu cầu cả lớp đọc cùng nhau. Giọng đọc to và rõ ràng. Các tiết học sau đó cũng rất vui vẻ và thú vị. Tôi còn hăng hái giơ tay trả lời và được khen ngợi. Điều đó khiến tôi rất hạnh phúc. Chiều về, khi gặp ông nội, tôi vui vẻ kể lại những điều đã học. Ông còn khen ngợi và thưởng cho tôi một que kem to vì sự cố gắng của mình.
Thật vậy, buổi học đầu tiên luôn là một trải nghiệm đặc biệt. Đến bây giờ, đó vẫn là một trong những kí ức tuyệt vời của thời học sinh mà tôi luôn nhớ mãi.