Việc chuẩn bị cho bài viết về Miêu tả nội tâm trong văn tự sự trang 117 trong sách Ngữ văn lớp 9 sẽ giúp học sinh dễ dàng trả lời các câu hỏi và soạn văn 9.
Chuẩn bị cho bài viết về Miêu tả nội tâm trong văn tự sự
I. Hiểu rõ về yếu tố miêu tả nội tâm trong văn tự sự
1. Trong đoạn trích về Kiều ở lầu Ngưng Bích:
a,
+ Phân tích các câu thơ miêu tả cảnh: 6 câu đầu.
+ Các đoạn thơ tả cảnh và tâm trạng của nhân vật Kiều: 8 câu thơ cuối.
b, Các câu thơ miêu tả cảnh là nền tảng để thể hiện tình cảm, tâm trạng của nhân vật.
+ Phần cảnh vật rộng lớn, mênh mông tương phản với cảm xúc cô đơn của nhân vật Kiều.
+ Các câu thơ miêu tả cảnh là bức tranh tâm trạng của Kiều, hiện thị sự buồn bã, u sầu qua từng chi tiết.
c, Miêu tả nội tâm giúp nhân vật trở nên sống động, thể hiện rõ nỗi lòng của họ.
2. Cách miêu tả nội tâm của lão Hạc qua nét mặt, cử chỉ... thể hiện sự đau đớn và âu lo của ông sau khi bán chó.
II. Bài tập
Bài 1 (trang 117 sgk ngữ văn 9 tập 1)
Gần nhà của Kiều, mụ mối đã giới thiệu người xa lạ tới thăm Thúy Kiều. Người này tự giới thiệu là Mã Giám Sinh, một học sinh từ trường Quốc Tử Giám, quê ở huyện Lâm Thanh, dù đã ngoài 40 tuổi nhưng trông cậy kính, cảnh bày bảo, nhưng thực chất anh ta chỉ là một kẻ 'sỗ sàng', lố bịch. Mã Giám Sinh bộc lộ tính cách thương mại của mình khi ép Kiều đứng ra mặt, thử tài biểu diễn âm nhạc. Kiều, người được nuôi dưỡng trong một gia đình tri thức, giờ đây phải đối mặt với tình huống đau đớn này, cảm thấy đau lòng và xấu hổ về số phận của mình. Mỗi bước đi đều là nước mắt vì lòng xấu hổ và tổn thương. Kiều cảm thấy xấu hổ trước sự 'sỗ sàng' của Mã Giám Sinh, cảm thấy mình như một kẻ mất học, và tính cách thương mại của Mã Giám Sinh được bộc lộ khi anh ta coi Kiều như một món hàng có giá không quá 400 đồng.
Bài 2 (trang 117 sgk ngữ văn 9 tập 1)
Trong đoạn trích 'Kiều báo ân báo oán
Nhờ sự giúp đỡ của Từ Hải, tôi đã mời Thúc Sinh đến để báo ân. Khi trước đây, khi tôi ở trong lầu xanh, chính Thúc Sinh đã chuộc tôi ra, điều đó tôi không quên. Mặc dù tôi và anh ta không nên có nghĩa vụ vợ chồng, nhưng tôi không bao giờ quên ơn nghĩa của anh ta, và vì thế tôi gửi cho anh ta một ít quà để thể hiện lòng biết ơn của mình. Ngược lại, vợ của anh ta lại gian ác, độc ác, và cô ta phải chịu trách nhiệm về tội lỗi của mình. Khi lính áp giải Hoạn Thư tới, tôi đã trình bày lời chào “tiểu thư”. Tôi đã nhắc nhở Hoạn Thư về sự “cay nghiệt” của cô ấy, như khi cô ấy đã đối xử với tôi trước đây. Lúc này, Hoạn Thư trở nên sợ hãi, khấu đầu, và xin lỗi. Hoạn Thư nói với tôi rằng sự ghen tuông là điều tự nhiên, và nhắc lại rằng cô ấy đã từng khoan dung khi tôi ở gác viết kinh, và khi tôi bỏ trốn, cô ấy đã không cho người khác đuổi theo. Tôi ngợi khen sự khôn ngoan và sự tha thứ của cô ấy, và thay vì trừng phạt cô ấy như tôi đã dự định ban đầu, tôi đã chấp nhận tha thứ cho cô ấy.
Bài 3 (trang 109 sgk ngữ văn 9 tập 1)
Sau khi gây ra một sai lầm với bạn, tâm trạng của tôi là:
- Cảm thấy hối tiếc, tiếc nuối vì đã làm bạn buồn
- Nuối tiếc, vì đã gây ra tổn thương cho bạn
- Mong muốn có thể sửa chữa sai lầm của mình