Mọi sự đều có nguyên nhân riêng biệt. Bát Giới không thể trở thành Phật một cách dễ dàng, điều này đã được dự đoán từ trước.
Sau khi kết thúc hành trình thỉnh kinh, cả Đường Tăng và Tôn Ngộ Không đều trở thành Phật, Sa Tăng trở thành La Hán Mình Vàng, chỉ có Bát Giới được phong làm Tịnh Đàn Sứ Giả với nhiệm vụ 'lau dọn bàn thờ'. 'Tịnh có nghĩa là sạch sẽ, đàn là nơi sắp xếp thức ăn chay, và sứ giả là người mời mọi người đến ăn khi thức ăn đã sẵn sàng, tương tự như người làm việc nhà trên trần gian'. Lão Trư cảm thấy không hài lòng, nhưng Như Lai chỉ cười và nói:
- Tại nhà ngươi, ăn uống là điều dễ dàng, dạ dày lớn. Trên khắp bốn phương thiên hạ, những nơi tôn kính đạo Phật, đều có rất nhiều người ngưỡng mộ, vì vậy việc giao cho ngươi làm Tịnh Đàn Sứ Giả, cũng là một chức vị được ưu ái, vì sao phải bận tâm?
Lời dạy của Phật như là dòng suối trong sáng giữa cảnh tăm tối, Bát Giới nghe xong cảm thấy thấm thía. Lâu nay thỉnh kinh cùng nhịn ăn uống, giờ mang thức ăn ra để thuyết phục, đúng là hiểu rõ lòng người của Lão Trư, lão cũng liền đổi ý ngay lập tức, rất hào hứng.
Khi xem Tây Du Ký, Bát Giới cũng nghĩ tương tự như vậy, rằng Như Lai đã sắp xếp công việc cho 4 thầy trò Đường Tăng theo ý muốn của mỗi người, không áp đặt bất cứ điều gì. Nhưng khi lớn lên và hiểu nhiều hơn, Bát Giới mới nhận ra rằng mọi việc đều có nguyên nhân riêng, việc không thể trở thành Phật của mình cũng là điều đã được dự báo từ trước.
Nhớ về những tập phim đầu tiên, sau khi đã bị thu phục và chuẩn bị phò tá Đường Tăng lên đường, Bát Giới không quên dặn dò 'bố vợ': '
Bị Tôn Ngộ Không mắng ăn nói hồ đồ, Bát Giới phản trả: 'Không phải là hồ đồ. Chỉ sợ nếu lỡ xảy ra điều gì thì hỏng cả việc làm hòa thượng, hỏng cả việc lấy vợ, xôi hỏng bỏng không thì sao?'.
Đây là 'lời sấm' đầu tiên. Bát Giới quay lưng ra đi nhưng trong lòng còn nhiều vướng bận, một tay với đến Thần Phật, một tay lại cố níu lấy những thứ phàm trần, nhất quyết không buông. Vậy làm sao để tu thành chính quả?
Chưa hết, mọi chuyện còn được chứng minh qua cả quãng đường thỉnh kinh vạn dặm. Dù cả 4 thầy trò Đường Tăng ngày càng ngộ ra nhiều điều, một số người lý trí hơn, một số người ôn nhu hơn để tiến đến cảnh giới cao nhất của tu luyện nhưng Bát Giới vẫn không thể từ bỏ lưu luyến phàm trần. Do đó, mỗi khi có chuyện xảy ra, gã lại muốn trở về với cuộc sống trước kia - với ngôi nhà nhỏ và người vợ trẻ ngày xưa.
'Chú còn đi được thì đi về biển cho thoải mái, còn tôi gánh hành lý trở về Cao Lão Trạng làm rể như trước'.
Vẫn còn vương vấn, vẫn có 'phương án dự phòng' nên Bát Giới không thể tập trung hoàn toàn vào tu luyện, không thể tiến lên phía trước, đột phá và khám phá bản thân.
Hễ gặp khó khăn, Bát Giới luôn sẵn lòng quay đầu trở lại quá khứ.
Không chỉ có hình dáng 'nửa lợn, nửa người', Bát Giới còn đầy đủ nhân tính và những dục vọng của con người, như lười biếng, tham ăn, ham sắc, thích nói xấu về đồng môn.
Vì không tu dưỡng đạo hạnh, không kiềm chế nhân tâm, Bát Giới khó có thể phát triển tiềm năng bên trong. Ngoài ra, gã còn tham công lao, luôn ăn cắp công sức của người khác để thể hiện bản thân, cạnh tranh với sư phụ.
Làm sao có thể trở thành Phật?
Đường Tăng và Tôn Ngộ Không đã rõ ràng, họ luôn tập trung vào một hướng, nhận ra và sửa chữa sai lầm, từ bỏ chấp niệm, từ từ hoàn thiện bản thân và dâng hiến cuộc đời.
Trong khi tất cả nhân vật khác đều đạt được mục tiêu trở thành Phật hoặc La Hán, Bát Giới không thể, vì vẫn còn quá nhiều ham muốn. 'Dục vọng của con người không bao giờ thay đổi. Chúng ta chỉ có thể cố gắng vượt qua dục vọng một phần'.
Truyện Tây Du Ký có giá trị vô cùng quý báu và không thể phủ nhận. Mọi chi tiết, dường như ngẫu nhiên nhưng lại mang trong đó sự định mệnh, không có gì đáng trách khi người ta vẫn nhắc đến Bát Giới như một nhân vật 'tham ăn, háo sắc'.