trên blogradio.vn - Cuối cùng, chúng ta cùng nhau chọn sự im lặng, không lời trách cứ hay tổn thương. Nhưng không ai lựa chọn nói lời chia tay. Chúng ta đã tự làm tổn thương lẫn nhau một cách tồi tệ nhất, điều mà chưa bao giờ chúng ta nghĩ đến - tự phá hủy lẫn nhau.
Tôi và anh ấy không còn quan trọng với nhau nữa. Sự tồn tại của chúng tôi trong mắt đối phương không còn là tình yêu. Chúng tôi đã từng yêu nhau, nhưng quyết định kết thúc là điều tốt nhất cho cả hai. Tôi hy vọng cả hai chúng ta đều sẽ được hạnh phúc.
Trời chiều, cơn mưa đang rơi. Tôi ngồi bên cửa sổ, mỉm cười.
“Ký ức về khoảnh khắc tình yêu đó sẽ luôn đẹp đẽ.”
Khi yêu, người ta thường mong muốn được bảo vệ, che chở, cảm thấy an toàn. Nhưng thực tế không phải như vậy. Dù trong quá khứ họ cảm thấy hài lòng với sự an toàn, nhưng hiện tại họ có thể tự bảo vệ bản thân. Nhưng không ai có thể đảm bảo rằng trong tương lai, họ vẫn cảm thấy hạnh phúc với sự an toàn đó. Con người không thể mãi mãi hài lòng với sự an toàn. Họ muốn khám phá, tìm kiếm điều mới mẻ. Họ không thể sống trong sự an toàn mãi mãi, vì cuối cùng, nó chỉ làm cho cuộc sống trở nên đơn điệu và tẻ nhạt. Họ cần phải thoát ra khỏi sự an toàn đó và tìm kiếm những điều mới mẻ - những thách thức để vượt qua giới hạn của bản thân.
Anh và em đã đạt được mục tiêu của mình rồi phải không?