Lemmings | |
---|---|
Lemmus lemmus | |
Phân loại khoa học | |
Giới (regnum) | Animalia |
Ngành (phylum) | Chordata |
Lớp (class) | Mammalia |
Bộ (ordo) | Rodentia |
Họ (familia) | Cricetidae |
Phân họ (subfamilia) | Arvicolinae |
Tông (tribus) | Lemmini* |
Chi | |
Dicrostonyx |
Lemming là một nhóm động vật gặm nhấm nhỏ thuộc họ Cricetidae, thường sống trong hoặc gần vùng Bắc Cực, trong hệ sinh thái lãnh nguyên. Chúng là loài động vật sống dưới tuyết, và cùng với đồng và muskrat, thuộc phân họ Arvicolinae (hay còn gọi là Microtinae). Phân họ này là một phần của siêu họ Muroidea, bao gồm các loài chuột cống, chuột nhắt, chuột đồng, và chuột nhảy.
Mô tả
Chuột Lemming có trọng lượng từ 30 đến 112 g (1,1-4,0 oz) và dài khoảng 7 đến 15 cm. Chúng có bộ lông mềm và dài, và đuôi rất ngắn. Là loài ăn cỏ, chúng chủ yếu ăn lá, chồi, cỏ và đặc biệt là sedges, đồng thời cũng ăn rễ và củ. Đôi khi, chúng còn ăn ấu trùng. Giống như các loài gặm nhấm khác, răng cửa của chúng phát triển liên tục, giúp chúng tồn tại trên nền cỏ khó khăn hơn.
Lemming không ngủ đông trong mùa đông khắc nghiệt của vùng Bắc. Chúng vẫn hoạt động, tìm kiếm thức ăn bằng cách đào hang qua tuyết và sử dụng các loại cỏ đã được cắt và lưu trữ từ trước. Chúng là động vật sống đơn độc, chỉ tập trung vào việc giao phối và sau đó tách ra. Tuy nhiên, giống như tất cả các loài gặm nhấm, chúng có tỷ lệ sinh sản cao và có thể sinh sản nhanh chóng khi nguồn thức ăn phong phú.
Những hiểu lầm
Những hiểu lầm về chuột lemming đã tồn tại từ lâu. Vào những năm 1530, nhà địa lý học Zeigler ở Strasbourg đã đưa ra giả thuyết rằng những sinh vật này rơi từ trên trời xuống trong thời tiết bão tố và chết khi mùa xuân đến. Mô tả này đã bị bác bỏ bởi nhà sử học tự nhiên Ole Worm, người tin rằng chuột lemming có thể rơi từ trên trời nhưng do gió mang đến chứ không phải do tự phát sinh. Worm đã công bố phân tích đầu tiên về chuột lemming, chỉ ra rằng chúng có cấu trúc giải phẫu tương tự như các loài gặm nhấm khác như chuột đồng và chuột nhắt, và công trình của Carl Linnaeus chứng minh rằng chúng có nguồn gốc tự nhiên. Chuột lemming đã trở thành trung tâm của một hiểu lầm phổ biến cho rằng chúng tự sát hàng loạt khi di cư bằng cách nhảy khỏi vách đá. Thực tế không phải là tự sát có chủ ý mà là kết quả của hành vi di cư. Dưới tác động của những nhu cầu sinh học mạnh mẽ, một số loài lemming có thể di cư theo nhóm lớn khi mật độ trở nên quá cao. Chúng có khả năng bơi và có thể vượt qua vùng nước để tìm môi trường sống mới. Trong những trường hợp này, nhiều con có thể chết đuối nếu vượt qua vùng nước rộng lớn, vượt quá khả năng của chúng. Sự hiểu lầm này, cùng với biến động số lượng lemming Na Uy, có thể xuất phát từ việc hành vi này được tái hiện trong bộ phim tài liệu của Walt Disney năm 1958. Quan niệm sai lầm này đã có từ ít nhất cuối thế kỷ 19, với một bài viết trong nguyệt san Popular Science Monthly vào tháng 8 năm 1877, gợi ý rằng chuột lemming tự sát bằng cách bơi qua Đại Tây Dương để tìm lục địa Lemuria đã chìm.
Một huyền thoại khác có thể bắt nguồn từ bản chất hung hãn của chuột lemming trong thời kỳ số lượng bùng nổ, và các vết tích của những kẻ săn mồi điên cuồng: chuột lemming không nổ tung.