Có lẽ mọi người đã từng gặp phải tình huống này ít nhất một lần trong đời.
Đây là một cách hài hước để diễn tả sự mất cân đối trong việc đánh đổi giữa giá trị cá nhân và phần thưởng từ công việc (lương, thưởng, phúc lợi).
Nhưng điều quan trọng là làm thế nào để cân bằng hai khía cạnh này, đặc biệt khi cộng đồng đánh giá và phanh phui các hành vi của các doanh nghiệp trở nên phổ biến hơn. Liệu có tồn tại một công ty hoàn hảo? Hay có thực sự càng ngày càng lệch về lợi ích của công ty hơn là lợi ích của người lao động?
Không ai biết chắc chắn liệu chúng ta đang dịch chuyển về hướng nào, vì không có dữ liệu cụ thể về vấn đề này (thậm chí nếu có khảo sát, cũng khó có doanh nghiệp nào tự thừa nhận rằng họ chỉ quan tâm đến lợi ích của công ty).
Tuy nhiên, có một điểm mà mình nghĩ đó là: Có thể không phải lượng “tư bản” không phù hợp với gu của người lao động nhiều hơn, mà có thể là do dần dần mọi người cảm thấy việc thể hiện quan điểm cá nhân trở nên dễ dàng hơn (và càng dễ dàng hơn khi có tính năng “đăng ẩn danh” trên mạng xã hội), từ đó dẫn đến việc chúng ta thấy nhiều sự không phù hợp hơn do có nhiều bài viết được đăng.
“Mình sẽ tìm được công ty tốt hơn với vị trí tốt hơn” - Đây có lẽ là suy nghĩ của mình trước khi quyết định thay đổi công việc.
Bản thân mình và nhiều người bạn của mình, mặc dù đã từng có vị trí tốt hơn ở một công ty tốt hơn. Nhưng đều đã phải đánh đổi với cái “tốt hơn” đó, có thể là thời gian, công sức, sức khỏe, áp lực,... để rồi lại đi tìm kiếm cái “tốt hơn” tiếp theo.
Hoặc có thể chỉ đơn giản là một vị trí tốt hơn trong chính công ty hiện tại với mức lương gấp đôi nhưng kèm theo đó là khối lượng công việc, áp lực, trách nhiệm tăng gấp bốn, gấp năm lần.
Cho đến bây giờ mới nhận ra rằng chỉ có tự kinh doanh một sản phẩm nào đó thì mới có thể đạt được cái “tốt hơn” theo ý của mình. Tất nhiên, việc này cũng khó khăn hơn nhiều lần. Nhưng hiện tại đây là một chủ đề khác nên mình sẽ không nói sâu vào.
Tuy nhiên, điều đáng chú ý là mỗi người có thể tự quyết định vị trí của sức ảnh hưởng cá nhân mình mà không bị ảnh hưởng bởi các yếu tố bên ngoài như: chỉ tiêu KPI, doanh số, sếp, đồng nghiệp,...
Theo tôi, ai cũng hiểu rằng chúng ta cần phải nỗ lực, và đối với mỗi giá trị mà chúng ta đem lại cho công ty, sẽ nhận được giá trị tương ứng (hoặc không :)) )
Vấn đề nảy sinh ở đây là có vô số yếu tố ảnh hưởng như cảm xúc, hiệu suất làm việc, thiếu quyền lực, thiếu sự công nhận, bị nói xấu phía sau,... tất cả đều ảnh hưởng đến tinh thần làm việc của từng cá nhân.
Tôi thấy hầu hết mọi người (và bản thân tôi) khi mới bắt đầu làm việc tại một công ty mới, đều mang theo một nguồn năng lượng mạnh mẽ, một niềm hy vọng rực rỡ,... bởi vì chúng tôi nghĩ rằng mình đã bước vào một nơi 'tốt hơn' và mọi thứ sẽ suôn sẻ hơn sau này.
Đúng như những gì chúng ta nghĩ, mọi thứ sẽ suôn sẻ nhưng thực tế lại trở thành việc 'bán mình cho vốn tư bản' :)) Một chút mỉa mai nhưng đó là sự thật. Vì nếu bạn quan sát kỹ, bạn sẽ nhận thấy rằng năng lượng, động lực, hy vọng chỉ tồn tại trong vài tuần đầu tiên thôi à.
Thực ra, có rất ít công ty mơ ước mà bạn (và tôi) đang nghĩ đến mà họ ít khi tuyển dụng lắm. Vì nhân sự của những công ty ấy ít khi nghỉ việc, nên rất khó để bạn có thể vào được đó :)) Đó chính là lý do tại sao việc tìm kiếm một vị trí “tốt hơn” bên ngoài là một nhiệm vụ vô cùng khó khăn.
Chính vì lẽ đó, câu “chúng ta cần phải cố gắng” hoặc “chúng ta cần phải mang lại nhiều giá trị hơn” thường rất trừu tượng, nghe thì có vẻ hiểu nhưng không biết phải làm thế nào. Khi năng lượng bị kiệt sức, việc tiếp tục cống hiến trở nên vô cùng khó khăn. Đôi khi chỉ có thể 'bán mình' cho đến một thời điểm nào đó. Kiểu như tự gắng mỉm cười qua số phận của mình vậy :))