
Quỹ đạo của Trái Đất là con đường mà Trái Đất di chuyển quanh Mặt Trời. Trái Đất quay trên quỹ đạo này với khoảng cách trung bình 150 triệu km, hoàn thành một vòng quay trong '365 ngày 6 giờ' theo Mặt Trời trung bình (1 năm thiên văn, số liệu đến năm 2006). Quỹ đạo này gọi là đường hoàng đạo, trên đó có các điểm đặc biệt như điểm cận nhật, điểm viễn nhật, điểm xuân phân, điểm hạ chí, điểm thu phân và điểm đông chí. Trái Đất có hai cực, cực Bắc và cực Nam, hướng về phía Mặt Trời như nhau vào ngày xuân phân và thu phân (21/3 và 23/9). Góc giữa điểm cận nhật và điểm xuân phân hiện nay khoảng 77°, và giảm khoảng 1'02' mỗi năm. Quan sát từ Trái Đất, chuyển động của Mặt Trời thể hiện qua sự thay đổi vị trí so với các ngôi sao, với vận tốc góc khoảng 1°/ngày, hay khoảng cách bằng đường kính góc của Mặt Trăng hoặc Mặt Trời sau mỗi 12 giờ về phía Đông. Do đó, Trái Đất mất trung bình 24 giờ để hoàn thành một vòng quay quanh trục sao cho Mặt Trời trở lại vị trí cũ (kinh tuyến thiên cầu). Vận tốc quỹ đạo của Trái Đất là khoảng 30 km/s, đủ để đi hết quãng đường bằng đường kính Trái Đất (~12.700 km) trong 7 phút, hoặc khoảng cách đến Mặt Trăng (384.000 km) trong 3 giờ 33 phút.
Mặt Trăng quay quanh Trái Đất một vòng quanh tâm khối chung trong 27,32 ngày so với các ngôi sao. Kết hợp với chu kỳ quay quanh Mặt Trời của hệ Trái Đất-Mặt Trăng, thời gian một tháng giao hội từ sóc này đến sóc kế tiếp là 29,53 ngày. Quan sát từ cực Bắc thiên cầu, chuyển động của Trái Đất và Mặt Trăng, cùng sự tự quay quanh trục của chúng, là ngược chiều kim đồng hồ. Nếu nhìn từ một điểm cao thuận lợi trên cực Bắc của Trái Đất và Mặt Trời, Trái Đất dường như quay quanh Mặt Trời theo chiều ngược chiều kim đồng hồ. Mặt phẳng quỹ đạo và mặt phẳng trục không vuông góc với nhau: trục Trái Đất nghiêng khoảng 23,5° so với đường thẳng vuông góc với mặt phẳng Trái Đất-Mặt Trời, và mặt phẳng Trái Đất-Mặt Trăng nghiêng khoảng 5 độ so với mặt phẳng Trái Đất-Mặt Trời. Nếu không có độ nghiêng này, hiện tượng nhật thực và nguyệt thực sẽ xảy ra mỗi hai tuần.
Vùng Hill (được đặt theo tên nhà thiên văn học người Mỹ George William Hill) là vùng không gian ảnh hưởng của lực hấp dẫn Trái Đất, có bán kính khoảng 1,5 triệu km. Đây là khoảng cách tối đa mà lực hấp dẫn của Trái Đất có thể vượt qua lực hấp dẫn của Mặt Trời và các hành tinh khác. Các vật thể trong khu vực này phải quay quanh Trái Đất hoặc không bị ảnh hưởng bởi lực hấp dẫn của Mặt Trời.
Trái Đất, cùng với toàn bộ hệ Mặt Trời, nằm trong dải Ngân Hà và quay quanh tâm Ngân Hà ở khoảng cách từ 25.000 đến 28.000 năm ánh sáng. Với vận tốc khoảng 220 km/s, chu kỳ quay quanh tâm Ngân Hà mất khoảng 225-250 triệu năm. Hiện tại, Trái Đất nằm cách mặt phẳng xích đạo của Ngân Hà khoảng 20 năm ánh sáng, trong nhánh xoắn ốc Orion.