Theo các nhà khoa học, 'lớp da' này đang bị phá hủy một cách nghiêm trọng, và nếu nó biến mất, sẽ gây ảnh hưởng đến an toàn của con người và nhiều loài khác.
Gần đây, một nghiên cứu được công bố trên tạp chí Frontiers of Microbiology đã chỉ ra rằng 'lớp da' của Trái Đất đang suy giảm nghiêm trọng do biến đổi khí hậu và sự sử dụng đất của con người.
Lớp vỏ sinh học của Trái Đất, được nhà khoa học mệnh danh là 'lớp da sống' của hành tinh, đóng vai trò bảo vệ sự sống dưới lòng đất, đặc biệt là ở những vùng khô hạn. Nó bao gồm nấm, địa y, rêu, tảo xanh lam và các loại vi sinh vật khác, tạo thành một lớp bề mặt lâu năm.
'Lớp da' của Trái Đất đang bị suy giảm nghiêm trọng do biến đổi khí hậu và sự sử dụng đất của con người. (Ảnh: Scitech Daily)
Mặc dù ít được chú ý, 'lớp da' của Trái Đất có vai trò quan trọng trong sự sống của hành tinh. Nó hấp thụ carbon và nitơ từ không khí và giữ chúng trong đất, đồng thời giúp tái chế chất dinh dưỡng và giữ các hạt đất lại với nhau.
Chức năng giữ các hạt đất kết hợp và ngăn chúng bị phá hủy thành bụi của 'lớp da' này rất hữu ích trong việc giảm xói mòn đất.
Giáo sư Estelle Couradeau, trưởng nhóm nghiên cứu, cho biết rằng vi sinh vật trong lớp vỏ sinh học đang tạo ra chất diệp lục và góp phần cố định carbon, nitơ trong đất. Tuy nhiên, chúng đang đối mặt với nguy cơ suy giảm do biến đổi khí hậu.
Mất đi 'lớp da' sẽ mở rộng sa mạc, tăng lượng phát thải và bụi lắng đọng trên toàn cầu từ 5 đến 15%. (Ảnh: Scitech Daily)
Mất đi 'lớp da' này sẽ khiến sa mạc mở rộng, tăng phát thải và lượng bụi lắng đọng trên toàn cầu. Đất trở nên khô hơn và dễ bị thổi bay. Thiếu địa y trong lớp vỏ sinh học cũng tạo ra ít nitơ hơn, làm giảm số lượng thực vật và động vật sống. Dự đoán rằng đến năm 2070, từ 25 đến 40% lớp vỏ sinh học của Trái đất sẽ mất, làm cho môi trường sống trở nên khô hạn và đất không ổn định, ảnh hưởng đến nhiều loài.
Hiện nay, các nhà nghiên cứu đang phát triển lớp vỏ sinh học nhân tạo và cấy chúng vào những nơi bị tổn thương, nhưng cách này không đảm bảo duy trì sự sống. Phát triển tảo xanh lam và rêu đã có tiến triển, nhưng không có kết quả với địa y.