Tôi đã đặt chân khắp miền S của Việt Nam, khám phá cuộc sống của người dân Việt, và từng nơi để lại trong tôi những ấn tượng, những cảm xúc đặc biệt về một Việt Nam đẹp và bình yên.

Ruộng bậc thang – biểu tượng của vùng núi phía Bắc
Điều mà tôi nhận ra, dù khám phá nhiều nơi mới, nhưng luôn có sức hút mạnh mẽ để quay về núi rừng Đông Tây Bắc hoang sơ, huyền bí, nơi mà trái tim du khách thích phiêu lưu không ngừng… trong đó, có tôi!
SAPA – những lời thì thầm của đám mây

Đám mây bồng bềnh trên con đường sớm Sapa
Không phải là điểm đến đầu tiên của tôi trong chuyến hành trình chinh phục vùng núi Tây Bắc, nhưng Sapa lại ghi dấu ấn sâu đậm trong tâm hồn tôi. Đối với tôi, Sapa chính là những "đám mây", vì mọi ngóc ngách của thiên nhiên Sapa đều được phủ lên bởi những đám mây trắng bồng bềnh lững lờ trôi.

Thiên nhiên hùng vĩ của Sapa

Một tách cà phê cho buổi sáng tại một điểm đến mới
Thay vì lựa chọn trung tâm thị trấn đô thị, tôi quyết định dừng chân tại những ngôi nhà sàn mộc mạc tại bản Tả Phìn hoặc có thể là Tả Van để trải qua một đêm. Chỉ ở đây, tôi mới thực sự hiểu rõ về cuộc sống của những người dân tộc giản dị này, lắng nghe họ kể về công việc làm ruộng, những câu chuyện thú vị về quá khứ, cùng nhau thưởng thức chén rượu cần,... Điều này đã khiến tôi cảm thấy như mình đã trở thành một phần của cộng đồng, không biết từ bao giờ.

Những bức tranh giản dị tại bếp của người dân tộc Sapa

Đứa trẻ dân tộc ngây thơ và đáng yêu

Trên đỉnh Fansipan với làn gió mát và mây trời
Trải qua cảm xúc mãnh liệt nhất ở Sapa khi đứng trên đỉnh núi Fansipan – đỉnh cao của Đông Dương, tôi tự hào và hạnh phúc nhìn toàn cảnh Sapa dưới bàn tay tạo hóa. Cảm giác đó là sự kiêu hãnh khi đứng trên đỉnh của quê hương, nghe tiếng gió vỗ nhẹ và lắng nghe những lời thì thầm của những đám mây bay bồng bềnh... một trải nghiệm không thể quên!

Bản làng Sapa với khung cảnh giản dị
Hà Giang – khám phá vùng đất của đá và hoa nở

Khung cảnh thơ mộng với những bông hoa tam giác mạch tím hồng
Ngày đầu tiên tôi chạm đất Hà Giang, tôi cảm nhận một không khí tinh khôi, và sau mỗi hơi thở, tôi đã ghi chép mọi cảm xúc về vùng đất này. Tôi không muốn quên điều gì, nhưng Hà Giang quá đặc biệt để bản thân quên lãng.
Không từ nào diễn đạt hết vẻ đẹp của Hà Giang, nó đưa ta từ sự ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, và cái đẹp ấy là điều khó quên.

Vẻ đẹp mơ màng của những cánh hoa mỏng manh

Khung cảnh huyền bí với cánh đồng tam giác mạch vô tận
Khi đến Hà Giang vào tháng 10, tôi bị cuốn hút bởi cánh đồng hoa tam giác mạch khổng lồ, một thiên đường thực sự trên cao nguyên đá. Nơi này, vẻ đẹp lạnh lùng hòa quyện với sự kỳ diệu của thiên nhiên khi những bông hoa tam giác mạch mỏng manh mơ màng trong gió. Đứng giữa vẻ đẹp vô tận của Hà Giang, tôi lặng người trước sự kỳ diệu mà thiên nhiên ban tặng.

Những ngôi nhà mộc mạc, giản dị nhuốm màu thời gian

Phố cổ Đồng Văn thật sự quyến rũ
Khám phá Hà Giang, tôi mê mải đi dạo trên những con đường đá và sỏi, uốn cong bên những ngôi nhà mộc mạc chấm điểm bởi thời gian. Buổi sáng sớm, tôi thường lang thang qua khu chợ phiên hoặc phố cổ Đồng Văn, tận hưởng không khí trong lành và mua vài đồ linh tinh, lắng nghe âm nhạc của cuộc sống từ tiếng nói của người dân tộc độc đáo.
Thỉnh thoảng, tôi dành nửa ngày để vượt lên đỉnh Mã Pí Lèng, chỉ để tận hưởng cái nhìn hoàng hôn tuyệt vời và thở thức không khí trong lành của vùng cao nguyên Hà Giang.

Thiên nhiên tuyệt vời của Hà Giang từ đỉnh đèo Mã Pí Lèng

Hình ảnh tuyệt vời về cuộc sống của các bé gái dân tộc ở Hà Giang
Vẻ nhẹ nhàng và bình yên của Hà Giang vẫn làm say đắm bao du khách, họ đến và rời đi chỉ để lại lòng mãi chân tình với vùng đất này!

Hình ảnh tuyệt vời về cành hoa nở rực dưới bầu trời trong xanh
Mộc Châu – Kỳ nghỉ bình yên

Khung cảnh hữu tình của nông trại ở Mộc Châu
Đây là nơi đặc biệt đối với tôi trong hành trình khám phá vùng núi phía Bắc, và số lần quay lại đây không đếm xuể. Mỗi lần đặt chân đến Mộc Châu, tôi như trở về mái nhà thân thương, và tất cả những kỷ niệm đẹp ấy không lẽ nào có lúc nào tôi chẳng nhớ.
Mộc Châu không chỉ là mùa hoa mận hoa cải, với tôi, mỗi thời điểm ở đây đều đặc biệt và đẹp theo cách riêng. Mỗi lần quay trở lại, tôi chỉ muốn ôm trọn khung cảnh bình yên, quên hết mọi lo âu.

Cánh đồng bậc thang rợp lúa chín mặt trời

Một góc Mộc Châu yên bình dưới tán cây cải trắng tinh khôi
Nhiều người nói Mộc Châu giống như bản sao của Hà Giang, của Sapa, nhưng với tôi Mộc Châu vẫn luôn là Mộc Châu không giống bất kỳ điểm đến nào khác. Chỉ ở Mộc Châu mới có những cánh đồng hoa cải trắng trải bạt ngàn từ sườn đồi đến thung lũng khổng lồ đến thế.
Tôi còn bị nghiện mùi lúa chín ở Mộc Châu, đến mùa cải trắng tôi thường lấn lá ở đây thêm chút đợi đến lúc người ta thu hoạch lúa. Tôi lại lang thang ở mấy cánh đồng bậc thang của Mộc Châu xem người dân làm nương rẫy, ngắm nhìn những tấm thảm lấp lánh ánh vàng khổng lồ.

Khung cảnh bình yên bao quanh hai đứa nhỏ
Nhiều lúc tự nhiên tôi lại hồi tưởng đầy cảm xúc những đứa trẻ dân tộc ở Mộc Châu, chúng xúng xính trong những bộ thổ cẩm sặc sỡ, người có chút lấm lem nhưng lúc nào cũng thật đáng yêu.
Nhớ những thửa ruộng chè xanh tận chân trời, tôi chưa bao giờ khám phá hết đẹp của những đồi chè kia. Hồi tưởng khói trắng bồng bềnh từ những ngôi nhà sàn cổ kính,... nhớ mãi, tôi lại chu du bên ba lô và bước đi!

Hòa mình bên đồi chè mộc mạc ở Mộc Châu
Như thế, những vùng đất xinh đẹp của núi rừng Đông Tây Bắc đã trở thành không chỉ là điểm dừng chân mà còn như một ngôi nhà thứ hai của tôi – đi để trở về. Mỗi chuyến viếng thăm vùng đất này là một cuộc hẹn hò, như những cuộc gặp gỡ đầy cảm xúc, với những kỉ niệm đẹp, yêu thương và hẹn ngày tái ngộ!