Mới đây các nhà khảo cổ học phát hiện ra hóa thạch của 22 con lười đất khổng lồ đã chết vì phân của chúng, điều đặc biệt là chúng chết vì phân của chính mình.
Khi bạn tận hưởng gió lạnh từ máy điều hòa, không bị muỗi 'khát máu' tấn công hay vi khuẩn từ thức ăn chín, có khi bạn đã nghĩ đến cuộc sống khắc nghiệt của thế giới tự nhiên? Những loài động vật hoang dã tồn tại nhờ bà mẹ thiên nhiên ban cho chúng tấm da dày, móng vuốt sắc nhọn và bộ máy tiêu hóa vượt trội kháng lại virus, vi khuẩn.
Gần đây, các nhà khoa học khai quật hài cốt nhóm động vật khổng lồ đã tuyệt chủng ở Ecuador và thấy bà mẹ thiên nhiên không thương xót, rải muối vào vết thương, khiến chúng phải chịu tuyệt chủng.

Xương khổng lồ của lười đất khổng lồ vẫn gây sốc với nhiều người. Chúng có thể cao 5-6 mét, là động vật cao nhất thế giới đứng được bằng hai chân, giống gấu hiện đại. Chúng sống từ 18.000 đến 23.000 năm trước.

Khi đứng lên bằng hai chân, lười đất khổng lồ có thể khiến nhiều người sợ hãi nếu còn tồn tại đến ngày nay. Tyrannosaurus có chiều cao hông 4 mét và chiều cao đầu không quá 6 mét, xếp kích cỡ ngang hàng với khủng long bạo chúa.
Lười đất khổng lồ không khiếp đảm như khủng long bạo chúa vì chúng là loài ăn chay và rất lười biếng.
Chiều cao đầu của lười đất khổng lồ tương đương với Tyrannosaurus Rex, nhưng không dùng để nhai sọ động vật khác, mà nhai lá của loài thực vật ở tầng trên.
Các nhà khoa học phát hiện 575 xương của ít nhất 22 con lười đất khổng lồ tại cùng một tầng đất ở Ecuador, cho thấy chúng chết gần như cùng lúc và cùng khu vực.

Chúng chết trong một cái hố với nhiều cây bị nhai và tiêu hóa. Khu vực này trước đây là đầm lầy khô thường xuyên.
Nguyên nhân cái chết của chúng là nhiệt độ cao và hạn hán, khiến chúng tập trung lại ở vũng nước tránh muỗi và nhiệt độ cao.

Khi môi trường sống thu hẹp, lười đất khổng lồ di chuyển ít hơn, phân của chúng làm ô nhiễm nguồn nước và giết chết quần thể bằng những mầm bệnh.
Một số người nói đây chỉ là suy đoán và không tin tưởng cao, nhưng thực tế, 'bi kịch' kiểu này không hiếm trong thế giới tự nhiên hoang dã.
Vào những năm 1970, trong mùa khô ở Tanzania, Châu Phi, một nhóm hà mã buộc phải tập trung sinh sống tại hồ nước nhỏ. Chỉ trong 1 tuần, số lượng hà mã giảm từ 140 con xuống còn 40 vì nước bị ô nhiễm do phân của chúng.

Con người hiện đại sống rất may mắn. Nếu sống trong môi trường hoang dã như thời tiền sử, tuổi thọ trung bình chỉ là 20 hoặc 30 tuổi vì nếu không bị săn đuổi bởi động vật hoang, chúng ta cũng sẽ chết vì mầm bệnh trong phân của mình.
Chúng ta sống đến hiện tại không phải là do thiên nhiên ban cho, mà là vì chúng ta đã đấu tranh vượt qua 'đau khổ' và nắm vững vận mệnh của mình - là kẻ thống trị Trái Đất.