Trong kho tàng truyện cổ tích của Việt Nam, câu chuyện về Trầu Cau là một trong những điều thần kỳ và được nhiều trẻ em yêu thích ngày nay.
Trầu Cau là một câu chuyện rất xúc động về tình anh em trong gia đình và tình yêu giữa vợ chồng. Dưới đây là mời các bạn nghe và đọc chuyện Trầu Cau cùng chúng tôi.
Nghe sự tích về Trầu Cau:
Truyện về Sự tích Trầu Cau
Ngày xưa, trong gia đình họ Cao, có hai anh em trai sinh đôi, giống nhau đến mức người ngoài không thể phân biệt được ai là anh, ai là em. Khi hai anh em đều mồ côi cha mẹ ở tuổi 17-18, tình thương giữa họ càng sâu đậm hơn.
Không có cha mẹ bên cạnh, hai anh em đến xin học với ông đạo sĩ họ Lưu. Với sự chăm chỉ và đạo đức, họ được thầy yêu quý như con ruột. Ông Lưu có một cô con gái xinh đẹp, được mọi người trong vùng ca ngợi.
Thấy sự đẹp đẽ và lòng hiền lành của hai anh em họ Cao, cô gái đem lòng yêu mến, nhưng không biết phải chọn ai làm chồng vì họ quá giống nhau.
Một ngày, khi nhà nấu cháo, cô gái mang ra một bát cháo và một bộ đũa mời hai anh em ăn. Khi thấy người em nhường người anh ăn trước, cô gái nhận ra người anh của mình. Sau đó, cô nói với cha mẹ muốn lấy người anh làm chồng.
Kể từ khi người anh lấy vợ, tình cảm giữa hai anh em dần trở nên xa cách. Người em cảm thấy cô đơn và buồn bã, nhưng người anh không nhận ra điều này.
Một ngày nọ, sau khi hai anh em làm việc trên cánh đồng, khi trời đã tối, người em về nhà trước; khi người anh bước vào nhà, người chị dâu nhầm anh là chồng mình và ôm chầm lấy anh. Người em hốt hoảng kêu lên, cả hai đều cảm thấy xấu hổ. Trong lúc đó, người anh cũng bước vào nhà. Từ đó, người anh nghi ngờ rằng em có tình cảm với vợ mình, và trở nên lạnh lùng hơn với em.
Một buổi chiều, khi cả anh chị đều vắng nhà, người em ngồi một mình nhìn ra khu rừng xa xôi, cảm thấy cô đơn và buồn bã. Không chịu nổi nữa, người em quyết định rời đi.
Người em bắt đầu đi và không ngừng bước mệt nhoài cho đến khi đến rừng sâu. Khi trời đã tối, trăng lên cao, nhưng người em vẫn tiếp tục đi. Khi đến một con suối sâu xanh biếc, không thể vượt qua, người em ngồi nghỉ bên bờ suối. Người em khóc lóc, tiếng khóc trộn lẫn với tiếng suối reo vang khắp nơi. Dần dần, sương xuống dày đặc, làm người em lạnh buốt, nhưng người em vẫn ngồi đó, trơ trơ, biến thành một tảng đá.
Khi người anh và vợ trở về nhà và không thấy người em đâu, anh lặng lẽ đi tìm, không nói với vợ. Theo con đường mòn vào rừng, anh đi mãi, mãi đến khi đến suối xanh biếc, không thể băng qua, anh ngồi bên bờ suối, tựa vào một tảng đá. Đến khi sương xuống dày đặc, anh mới nhận ra rằng tảng đá đó chính là em của mình! Anh rơi vào tuyệt vọng, khóc lóc, và cuối cùng chết ngất, biến thành một cây không cành, mọc thẳng bên tảng đá.
Trong nhà, vợ không thấy chồng, nên vội đi tìm và theo con đường vào rừng. Nàng đi mãi, cuối cùng gặp con suối nước xanh biếc và không thể tiếp tục đi. Nàng ngồi tựa vào gốc cây không cành, gần tảng đá, khóc lóc. Không ngờ rằng đó là chồng và em chồng của nàng. Đêm buông xuống, sương lạnh làm nàng càng thêm buồn bã. Trước khi nửa đêm kết thúc, nàng đã chết và biến thành một cây leo quấn chặt lấy cây không cành mọc bên tảng đá.
Khi người vua đi qua, nhân dân kể lại câu chuyện cho vua nghe. Vua quyết định thử nghiệm bằng cách nghiền lá cây leo và quả cây không cành lại với nhau. Mùi vị cay cay, nhưng khi nhai thử thì thấy thơm ngon. Khi nhổ nước vào tảng đá, nước biến thành sắc đỏ. Nhân dân đặt tên cho cây mọc thẳng là cây cau, cây leo là cây trầu, và tảng đá là tảng đá trầu. Họ mang về nung cho xốp và ăn với trầu cau, để miệng thơm và môi đỏ.
Mặc dù ba người đã kết thúc cuộc sống, tình cảm của họ vẫn kéo dài và sâu sắc. Trong văn hóa gặp gỡ của người Việt, miếng trầu luôn là điểm khởi đầu của mọi cuộc gặp gỡ, để bắt đầu một mối quan hệ, và việc ăn trầu đã trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa dân tộc Việt Nam.