(Mytour) Có thể thấy, những bài học được truyền dạy là rất quý giá nếu chúng ta không biết hoặc không áp dụng chúng vào thực tiễn thì thật là lãng phí tài nguyên lớn này. Nếu chúng ta không tận dụng và tự khám phá trong thế giới này thì công sức bỏ ra là vô ích và không đạt được thành tựu nào.
Câu chuyện về cuộc sống của những chú rùa không nghe theo lời mẹ
Ở một vùng đất xa xôi, hoang dã, có một đàn rùa sống cùng mẹ. Chúng đặc biệt tò mò vì sao không thể tiến tới đồng cỏ xanh tươi bên hồ nước gần đó. Mẹ chúng giải thích:
- Mẹ lo lắng cho các con nên đã chọn nơi này, mặc dù khổ cực nhưng an toàn cho các con. Đồng cỏ xanh với hồ nước đó tuy là nơi lý tưởng nhưng con người đang rình rập để săn bắt chúng để làm thịt.
- Mẹ lo lắng cho các con nên đã chọn nơi này, mặc dù khổ cực nhưng an toàn cho các con. Đồng cỏ xanh với hồ nước đó tuy là nơi lý tưởng nhưng con người đang rình rập để săn bắt chúng để làm thịt.
Dù đã nghe mẹ giải thích nhưng chúng vẫn thấy hứng thú với vùng đất đó, chúng mong ước được đến miền đất hoa thơm cỏ lạ. Các chú rùa bàn bạc rằng chúng đã trưởng thành và thông minh, biết cách chạy trốn khi gặp nguy hiểm.
Chúng cho rằng, chỉ vì chút nguy hiểm mà không được trải nghiệm cuộc sống sung sướng là một lãng phí. Nếu cứ tự giam mình trong hang núi hiểm trở và hẹp hòi này thì làm sao biết được bên ngoài có đẹp tới mức nào.
Chúng cho rằng, chỉ vì chút nguy hiểm mà không được trải nghiệm cuộc sống sung sướng là một lãng phí. Nếu cứ tự giam mình trong hang núi hiểm trở và hẹp hòi này thì làm sao biết được bên ngoài có đẹp tới mức nào.
Mỗi ngày trôi qua, sự khát khao thúc đẩy chúng tiến hành chuyến đi và cuối cùng đàn rùa đã lén lút rời mẹ để cùng nhau xuống khe núi, lặng lẽ bò đến bờ hồ, hứng khởi và thích thú trong chuyến trải nghiệm đầu tiên này.
Điều chúng thấy khi đi là lời dạy của mẹ không còn đúng nữa vì không có nguy hiểm gì cả và chúng bắt đầu vô tư đùa nghịch với nhau mà không cần cảnh giác vì không có lý do để lo lắng nữa.
Tuy nhiên, không lâu sau đó, từ trên cao, một tấm lưới bất ngờ phủ xuống chụp lấy đàn rùa, chúng cố gắng bò nhanh nhất có thể nhưng vô ích vì đã bị con người bắt giữ! Chỉ có một con trong số đó nhờ nhanh mắt, nhanh chân nên đã thoát khỏi và trở về nhà.
Rùa mẹ biết chuyện không may đã xảy ra, khi thấy chỉ có rùa cả trở về một mình, rùa anh buồn nói với rùa mẹ, con nhớ lời mẹ dặn, phải cảnh giác trước mọi tình huống, nên con đã thoát được, còn các em những kẻ mê vui đùa đã bị bắt hết rồi.
Điều chúng thấy khi đi là lời dạy của mẹ không còn đúng nữa vì không có nguy hiểm gì cả và chúng bắt đầu vô tư đùa nghịch với nhau mà không cần cảnh giác vì không có lý do để lo lắng nữa.
Tuy nhiên, không lâu sau đó, từ trên cao, một tấm lưới bất ngờ phủ xuống chụp lấy đàn rùa, chúng cố gắng bò nhanh nhất có thể nhưng vô ích vì đã bị con người bắt giữ! Chỉ có một con trong số đó nhờ nhanh mắt, nhanh chân nên đã thoát khỏi và trở về nhà.
Rùa mẹ biết chuyện không may đã xảy ra, khi thấy chỉ có rùa cả trở về một mình, rùa anh buồn nói với rùa mẹ, con nhớ lời mẹ dặn, phải cảnh giác trước mọi tình huống, nên con đã thoát được, còn các em những kẻ mê vui đùa đã bị bắt hết rồi.
Bài học: Qua câu chuyện này ta thấy rằng, những chú rùa đã phớt lờ lời dạy của mẹ và phải chịu hậu quả. Câu chuyện cũng đưa ra bài học quan trọng trong cuộc sống, không nên quá đam mê những niềm vui thế tục mà quên bản thân.
Đàn rùa kia không nghe theo lời dạy của mẹ, cho rằng chúng đủ thông minh và nhanh nhẹn nên tự gây nguy hại cho mình mà không biết. Riêng chú rùa cả luôn nhớ lời dạy của mẹ và luôn cảnh giác, nên đã thoát khỏi lưới tử thần trong gang tấc.
Đàn rùa kia không nghe theo lời dạy của mẹ, cho rằng chúng đủ thông minh và nhanh nhẹn nên tự gây nguy hại cho mình mà không biết. Riêng chú rùa cả luôn nhớ lời dạy của mẹ và luôn cảnh giác, nên đã thoát khỏi lưới tử thần trong gang tấc.
Chúng ta cũng vậy, nhiều người cho rằng mình có khả năng kiểm soát cuộc sống của mình mà không nghe lời khuyên từ người đi trước, đến khi gặp hoạn nạn, mới nhận ra lời dạy của cổ nhân là chính xác, nhưng khi đó đã quá muộn rồi.
Có thể thấy, từ lâu nay, những người tiền bối đã rút ra rất nhiều kinh nghiệm quý báu từ những lần vấp ngã của họ và luôn khuyên bảo con cháu, nhưng không phải ai cũng tin và tuân theo.
Tri thức của những vị cổ nhân là vô giá
Cuộc sống hiện đại không thay đổi được giá trị cốt lõi
Chúng ta thường quên mất điều này, các bậc thánh nhân, những người hiền thánh, họ đã trải qua nhiều gian khổ và thử thách, nhờ đó có được kinh nghiệm sống sâu sắc và chừng mực.
Thậm chí có những điều mà chúng ta chưa biết, nhưng họ đã biết từ trước, và dựa vào kinh nghiệm của mình, họ chỉ cho chúng ta biết điều đúng đắn, để tránh được những tai họa trong cuộc sống.
Học hỏi từ những người tiền bối không đủ, phải áp dụng thực tế để hiểu sâu hơn.
Muốn chuyển hóa kiến thức của các vị tiền bối thành của mình, chỉ có thể thông qua việc thực hành. Lý thuyết là cần thiết nhưng chỉ có thực hành mới làm nên sự thành công.
Kinh nghiệm được truyền đạt có giá trị lâu dài vì các vị hiền triết đã biết cân nhắc thích ứng với thời đại, theo khuôn mẫu xã hội nhằm mang lại lợi ích cho loài người.
Hiểu lý thuyết từ những người xưa là một điều, nhưng thực hành để biết mình sai ở đâu là điều khác. Không nên nản lòng khi gặp thất bại trong quá trình áp dụng, hãy dùng kiến thức để chỉ đường cho bản thân. Có môi trường tốt không có nghĩa là dễ dàng, phải có sự nỗ lực và kiên trì mới vượt qua được khó khăn cuộc sống.