Là câu chuyện cũng như lời chia sẻ động viên cho những người cùng hoàn cảnh như tác giả - có điểm số không cao cũng như không có nhiều tiền nhưng vẫn muốn du học. Vì tác giả du học Hàn Quốc nên bài viết chỉ đề cập đến quá trình apply ở đất nước này. Các bạn muốn du học ở nơi khác chỉ nên tham khảo vì tác giả không biết chính xác quá trình xét tuyển ở các quốc gia khác nhau như thế nào.
A.
Tác giả học bình thường đến mức trung bình. GPA cấp 3 khoảng 8.x (x mẫu giáo), TOPIK 4, IELTS 6.5. Ngoài ra, có một số thành tích như giải nhất HSG văn cấp TP (2015), giải nhì HSG văn cấp TP (2018), bằng khen từ hiệu trưởng về thành tích cao trong kỳ thi THPT Quốc Gia, và nộp giấy đỗ vào khoa Quan Hệ Quốc Tế ĐH Nhân văn TPHCM.
Dường như có nhiều thành tích, nhưng mỗi cái đều ở mức trung bình nên không thực sự nổi bật, và khi so sánh với những người khác cũng apply học bổng, tác giả cảm thấy không có cơ hội. Tác giả đã từng đọc qua hồ sơ của những người cùng nhận học bổng trong những kỳ trước, thực sự là rất xuất sắc, có người thậm chí đạt giải HSG quốc gia, so với họ, tác giả chỉ là một con kiến...
Hiện tại, tác giả đã được nhận học bổng HISP cho cả 8 kỳ học tại Hanyang University, xếp hạng thứ 3 ở Hàn Quốc (theo JoongAng Ilbo 2019), thứ 24 ở Châu Á và thứ 146 trên thế giới (theo QS World Ranking 2021), và đã được nhận vào ngành Truyền Thông tại Hanyang, một ngành có tỷ lệ cạnh tranh cao nhất trong trường (tác giả cũng đang đợi kết quả từ một số trường khác).
B.
1. Biến điểm yếu thành điểm mạnh (theo một cách khéo léo)
Trong năm lớp 10, khi bước vào môi trường mới, tôi gặp nhiều khó khăn và kết quả học tập của tôi không tốt. Điểm trung bình của tôi trong năm lớp 10 thậm chí còn dưới 8. Mọi người thường nghĩ rằng, để được học bổng có giá trị, điểm số dưới 8 là không đủ. Nhưng may mắn thay, điểm số của tôi trong năm lớp 11 và 12 đã cải thiện, và đó là lúc tôi bắt đầu chứng minh sự lươn lẹo của mình. Tôi không ngần ngại thể hiện những khó khăn tôi đã vượt qua trong năm lớp 10, để chứng minh sự nỗ lực và quyết tâm của mình để thay đổi. Tôi cũng đã rõ ràng bày tỏ quyết tâm của mình, rằng tôi sẽ luôn cố gắng và nỗ lực trong hiện tại và tương lai. Tôi tự quảng bá bản thân mình từ con số 0 lên thành anh hùng, vì tôi không biết điều gì đã giúp tôi cải thiện kết quả học tập ở lớp 12 đến mức đạt được thành tích cao trong mọi lĩnh vực.
2. Biến những điều nhỏ thành mục tiêu lớn
Trong bài luận của tôi, khi được hỏi về lý do chọn ngành Truyền thông và Hàn Quốc, tôi không có sự ham muốn đặc biệt với Hàn Quốc, nhưng nếu phải nói về điều gì khiến tôi yêu thích và quan tâm nhiều nhất đến đất nước này, thì chắc chắn đó phải là Kpop. Vì thế, tôi chỉ đơn giản là nói tôi yêu thích Kpop =))) Tuy nhiên, tất nhiên là tôi đã phóng đại sự thích này một chút (hoặc nhiều). Tôi sử dụng từ ngữ mạnh mẽ để tăng cường vẻ quan trọng của nó. Ngoài ra, mọi thứ tôi nói đều có liên quan đến bản thân tôi, không phải là những câu chuyện không có căn cứ.
Văn mẫu của tôi ở đoạn này:
“Tuổi trẻ của tôi đã trải qua làn sóng Hàn Quốc vào giữa những năm 2000 và nó ảnh hưởng sâu sắc không chỉ đến sở thích cá nhân mà còn đến niềm đam mê và sự phát triển cá nhân của tôi. Các chương trình truyền hình, âm nhạc và quay phim Hàn Quốc đã in sâu vào giá trị quốc gia và tạo ra những hình ảnh tuyệt vời về đất nước thông qua quản lý phương tiện truyền thông và tạo nội dung. Từ đó, tôi cảm nhận rõ sức mạnh của Phương tiện truyền thông trong việc đưa văn hóa Hàn Quốc đến với thế giới. Cùng với tác động của làn sóng Hàn Quốc đã nuôi dưỡng đam mê của tôi với việc tạo nội dung, tôi mong muốn làm điều tương tự với đất nước của mình và giới thiệu sản phẩm của mình một cách rộng rãi đến mọi người. Vì vậy, tôi bắt đầu điều hướng bản thân mình trong ngành truyền thông từ khi còn rất trẻ và theo đuổi mục tiêu của mình từ đầu, Hàn Quốc.”
3. Cần lập kế hoạch tương lai càng chi tiết càng tốt!!!
Trong bài luận đăng ký vào các trường Đại học tại Hàn Quốc, thường có hai chủ đề lớn:
- Kế hoạch học tập trong thời gian học tại trường
- Kế hoạch phát triển sau khi tốt nghiệp
Đối với tôi, phần này cũng khá khó vì tôi là người không biết ngày mai sẽ làm gì, càng không biết nói gì đến kế hoạch mấy năm sau =)) Sau đó, tôi đã hỏi ý kiến của một người bạn (một bạn xuất sắc đã nhận được học bổng du học tại Úc) và bạn ấy khuyên tôi nên chia nhỏ các năm học, năm 1 tôi sẽ làm gì, năm 2 tôi sẽ làm gì, và sau đó là năm 3, năm 4,… Tôi thấy một số bạn chỉ viết một cách chung chung rằng sẽ cố gắng học giỏi hay đại loại thế. Nhưng tôi nghĩ rằng cần phải cho người khác biết là mình sẽ học NHƯ THẾ NÀO, và mình CẦN LÀM GÌ để hoàn thành những mục tiêu đó. Chủ đề này đặt ra không chỉ để biết được mục tiêu của bạn mà còn để thể hiện quá trình bạn định hướng bản thân như thế nào để trường nhận thấy tiềm năng của bạn.
Đầu tiên, tôi đã nghiên cứu kỹ về các cơ hội nghề nghiệp của ngành tôi học, cũng như định hướng giảng dạy của trường Đại học để có thể đáp ứng cả hai. Tôi cũng tìm hiểu rất nhiều về các công ty nổi tiếng trong lĩnh vực này ở Hàn Quốc và quyết định kế hoạch học của mình sẽ hướng về công ty đó. Tạm gọi là công ty C.
Ngoài việc nỗ lực học tập để có thành tích tốt, tôi cũng tham gia các hoạt động như thi lại các chứng chỉ tiếng Anh và tiếng Hàn để đạt điểm số cao hơn, cũng như tham gia các câu lạc bộ. Trong quá trình tìm hiểu, tôi biết được công ty C thường tổ chức cuộc thi làm phim ngắn dành cho sinh viên, phim thắng giải sẽ được công chiếu ở một số liên hoan phim ở Hàn Quốc. Tôi bắt đầu nói về việc không chỉ muốn có thành tích xuất sắc cho bản thân mà còn muốn đóng góp cho trường bằng cách tham gia các cuộc thi như vậy.
Về kế hoạch phát triển sau khi tốt nghiệp, tôi muốn trở về Việt Nam và làm việc tại công ty V, một kênh truyền thông truyền tải tin tức và thông điệp chính xác tới giới trẻ. Tôi đã viết rất nhiều và cung cấp dẫn chứng logic chặt chẽ cho ý kiến của mình.
4. Không nên viết bài luận như là một bảng liệt kê thành tích, mà nên có câu chuyện~
Việc khoe thành tích trong bài luận không phải là xấu, nhưng nên đề cập ngắn gọn, súc tích. Bởi vì trong quá trình xem xét hồ sơ, người ta đã xem hết.
Tôi đã kể nhiều câu chuyện liên quan trong bài luận, trong đó có câu chuyện về việc các ngành khoa học xã hội thường bị đánh giá thấp ở châu Á và Việt Nam. Tôi muốn trở thành người có thể thay đổi định kiến này, trước hết là với những người xung quanh tôi và sau đó là ở Việt Nam. Cùng với việc trở thành một producer có thể xây dựng được cái gọi là spritual bridge từ trái tim đến trái tim thông qua nội dung và phương tiện truyền thông, tôi đã lập kế hoạch cụ thể để thực hiện mục tiêu của mình.
C. Ngoài lề
Bàn về bài luận, mình đã nỗ lực chia sẻ tất cả ở phần trên rồi. Phần dưới là những kinh nghiệm mình thu được trong quá trình tự ứng tuyển.
1. PHẢI TIN VÀO BẢN THÂN!!! Trong quá trình ứng tuyển, mình nghe rất nhiều người nói rằng trường A rất khó, trường B không dễ đỗ. Những lời đó làm mình thấy nản lòng, nhưng suy nghĩ lại, họ đã từng ứng tuyển chưa? Nếu họ thất bại, có thể do hồ sơ của họ, không phải của mình. Vậy nên, hãy tự tin!
2. NỘP ĐẾN TRƯỜNG NÀO MÌNH THÍCH, NỘP HẾT!!! Dù việc chuẩn bị hồ sơ và phí đăng ký tốn kém, nhưng mẹ mình nói cơ hội vào trường ĐH mình mong muốn chỉ có một lần trong đời. Những chi phí đó không gì so với niềm đam mê mình sẵn lòng hy sinh. Mình từng bị hỏi tại sao nộp nhiều trường, không nên chọn trường có tỉ lệ đỗ cao? Không, mình không muốn sống không hối tiếc. Hơn nữa, mình không muốn phải hối tiếc vì không dám thử sức.
-
Nhân dịp này, mình muốn bày tỏ lòng biết ơn đến những người đã ủng hộ mình trong hành trình này. Dù biết rằng thành tích của mình không đáng kể và có nhiều người giỏi hơn mình, nhưng mình tin vào khả năng của mình. Điều này làm mình cảm thấy rất tự hào.
Đầu tiên, mình muốn bày tỏ lòng biết ơn đến gia đình, ba mẹ của mình đã luôn đứng về phía mình trên mọi hành trình. Từ việc từ bỏ học ngành Nhân văn cho đến quyết định du học và bắt đầu lại từ đầu.
Cảm ơn thầy Danh đã hỗ trợ mình viết một bức thư giới thiệu tuyệt vời và đã đóng góp không nhỏ vào việc giúp mình nhận được học bổng.
Cảm ơn những người bạn luôn lắng nghe mình chia sẻ, dù biết rằng mình có thể thường xuyên than thở và thường tự quyết định theo ý mình. Đặc biệt, cảm ơn Nhi đã đóng góp ý kiến giúp mình viết một bài luận tốt nhất có thể. Cảm ơn Hoàng Anh và Yu Chiwon ở xa xôi nước Mỹ, luôn động viên mình. Dù mỗi khi nói về Yu Chiwon, mình thường chửi, nhưng nếu không có Yu Chiwon, mình sẽ không đủ can đảm để ứng tuyển vào các trường top như vậy.
Thực sự, còn nhiều người khác mà mình muốn cảm ơn, nhưng viết quá nhiều có vẻ như đang viết bài thi hoa hậu :):) Cảm ơn tất cả mọi người đã luôn ở bên cạnh mình, bất kể nhược điểm của mình.
Nguồn: Võ Ngọc Anh Thư - du học sinh tại Hàn Quốc