Đề bài: Kể về một chuyến thăm quê
1. Kế hoạch chuyến đi
2. Bài văn mẫu số 1: Hành trình ngọt ngào
3. Bài văn mẫu số 2: Những kỷ niệm đáng nhớ
4. Bài văn mẫu số 3: Bước chân trở lại quê hương
5. Bài văn mẫu số 4: Dấu ấn thời gian
6. Bài văn mẫu số 5: Ký ức quê nhà
7. Bài văn mẫu số 6: Trải nghiệm mới lạ
8. Bài văn mẫu số 7: Gặp gỡ người thân
9. Bài văn mẫu số 8: Khám phá văn hóa địa phương
10. Bài văn mẫu số 9: Ngày trở về đáng nhớ
11. Bài văn mẫu số 10: Chia sẻ niềm vui với gia đình
12. Bài văn mẫu số 11: Hồi ký thăm quê
I. Kế hoạch
1. Bắt đầu hành trình
- Giới thiệu về kế hoạch chuyến thăm quê: Lịch trình, Đồng hành cùng ai?, Đích đến là quê hương hay nơi xa lạ?
- Chia sẻ tâm trạng, dự định của bản thân về chuyến đi.
2. Trải nghiệm độc đáo
- Mô tả tâm hồn, cảm xúc của em trước, trong và sau chuyến đi. Nói về những cảm nhận đầu tiên khi bắt đầu hành trình và những sự thay đổi trong tâm trạng qua từng cảnh quê.
3. Chấm dứt hành trình
- Tổng kết những trải nghiệm độc đáo, những ký ức đáng nhớ từ chuyến thăm quê lần này. Đánh giá về ý nghĩa và tác động của chuyến đi đối với cuộc sống hàng ngày.
II. Bài viết mẫu Ký ức về chuyến đi quê hương
1. Bài mẫu số 1: Hành trình về quê hương (Độc đáo)
Gia đình em cư ngụ tại Hà Nội, nhưng mẹ em là người gốc Huế, miền Trung. Mỗi năm, gia đình em chỉ có dịp về thăm quê một hoặc hai lần, nhưng mỗi chuyến về đều trở nên đặc biệt và vui vẻ.
Em vẫn nhớ rõ năm em lên lớp 4, nhân dịp Giỗ ông cố ngoại, mẹ quyết định chúng em hãy về thăm quê. Hành trình trên chiếc xe khách kéo dài hơn 6 giờ đồng hồ mới đặt chân tới Huế, mặc dù mệt mỏi nhưng bất kỳ cảm giác nào cũng tan biến khi được gia đình và bà con chào đón mừng nồng nhiệt.
Mọi người tụ tập, chia sẻ bữa cơm, và những câu chuyện mở đầu về cuộc sống của người bà con xa, về hàng xóm gần, và những kế hoạch tương lai của các thành viên trong gia đình.
Sau bữa ăn, em và mẹ lang thang phố phường. Huế, như mọi khi em về, hiện lên bình yên nhưng mang theo một hơi thở gì đó đầy ẩn sau lớp lớp lá vàng phủ đường phố. Cầu Tràng Tiền nghiêng ngả dọc theo dòng sông Hương, chiều thu êm đềm, trầm lắng. Dòng sông trở thành một người con gái Huế, tinh khôi và dịu dàng, những gợn sóng nhẹ nhàng vỗ bờ khiến người ta khao khát điều gì đó không thể nói thành lời. Em và mẹ ghé vào nhà sách Phú Xuân, đông người nhưng yên bình, chỉ có tiếng sách được lật, tạo ra âm thanh nhỏ nhẹ. Điều ghi nhận lúc này chính là sự tế nhị và văn minh của con người quê hương.
Em và mẹ trở về nhà ngoại khi trời đã tối. Bữa tối đã sẵn sàng với những món ngon mà bà và dì Năm chuẩn bị, như một món quà dành cho mẹ con em. Sau bữa ăn, mọi người quây quần xem ti vi, em nằm trong lòng bà, cảm nhận sự ấm áp. Em thì thấp thỏm nắm lấy đôi tay gầy guộc của bà, thấy lòng tràn đầy tình yêu thương. Em nói với bà: 'Bà ơi, bà ít khi ra Hà Nội chơi với cháu đấy'. Bà cười nhẹ và nhấc mắt lên, bảo:
'Bà già rồi, không đi được xa lắm. Mẹ con cháu phải đến thăm bà thường xuyên hơn'. Tôi ôm bà, dù không nói gì nhưng cả bà và tôi đều hiểu được sự thương yêu và quý trọng giữa chúng tôi.
Ngày tiếp theo, cũng là ngày giỗ ông, mọi người sớm tụ tập để chuẩn bị. Sau khi xong việc, mẹ và em phải chia tay để kịp chuyến xe về Hà Nội. Mọi người biếu tặng gia đình nhiều quà, nhỏ bé nhưng chứa đựng tình cảm sâu sắc từ con người quê hương.
Nơi biệt ly xứ Huế yêu quý, trái tim tôi rơi xuống nhẹ nhàng, chấp nhận sự chia xa với hi vọng ngày tái ngộ, ngày được gặp lại bề ngoại và những người thân thương.
2. Bài mẫu số 2: Kể về một chuyến thăm quê
Hết chín tháng học căng trước giờ nghỉ, cuối cùng chúng tôi được thoải mái bước vào kỳ nghỉ hè. Mùa hè đến, bố mẹ thường dẫn em đi thăm các khu vui chơi hoặc đến vườn thú. Tuy nhiên, điều em yêu thích nhất vẫn là quay về quê thăm ông bà nội.
Như thường lệ, đầu mùa hè, gia đình em dành khoảng 3 - 4 ngày ở quê. Quê em đẹp biết bao. Chạy trên con đường nhỏ, thả bước trên những viên sỏi nhỏ, ngó ra xa, là bức tranh cánh đồng lúa xanh tươi nét mới của mùa hè. Xa xa, chú bò bò đang ăn cỏ xanh mướt. Những đứa trẻ đang đua nhau bắt cánh diều bay cao trên bầu trời. Đôi khi, bầy chim lượn qua trời, đang trò chơi đuổi nhau.
Ngôi nhà của ông bà nội em tọa lạc trên con đường hẻm nhỏ, không có đường ô tô. Ngôi nhà che phủ bằng mái ngói đỏ, mang đậm vẻ cổ kính của thời gian. Trước nhà, mảnh vườn nhỏ là khu ông trồng rau và nuôi gà. Một dải ao nhỏ chứa đựng nhiều con cá. Khi thấy em và bố mẹ đến, ông bà hồi hộp và phấn khởi. Ông bắt tay em, đưa em ra vườn chơi và cùng em câu cá. Hai ông cháu hòa mình vào cuộc trò chuyện sôi nổi. Ông hỏi về tình hình học tập của em và kể nhiều câu chuyện thú vị. Bà em thấy hai ông cháu vui vẻ, nên dẫn bố mẹ em vào nhà và pha chè.
Buổi tối, bà và mẹ em chế biến bữa cơm 'cây nhà lá vườn': cá kho, thịt luộc kèm theo canh chua - toàn thực phẩm từ vườn ao của ông bà. Có lẽ chính vì điều này mà em cảm thấy bữa ăn thật ngon lành. Sau cùng, em nằm trên chiếc võng ngoài vườn và chợp mắt ngủ mê lì không hay biết.
Thời gian trôi nhanh, bố mẹ em phải quay về làm việc, và em cũng phải chuẩn bị cho năm học mới. Trước khi chia tay, ông tặng em cây cần câu của mình và nói: 'Khi nào rảnh, lại đây chơi với ông nhé'.
3. Bài mẫu số 3: Kể về một chuyến thăm quê
Chủ nhật gần đây, em với bố mẹ trở về quê thăm bà ngoại. Nơi đó, cánh đồng lúa xanh mướt rợp mắt, chỉ cần ngửi thôi, đã tràn ngập sự dễ chịu.
Sau những kỳ thi căng thẳng, cuối cùng em đã có cơ hội thư giãn. Quê ngoại là điểm đến em luôn trông đợi. Em nhớ ngoại, nhớ anh chị, cô chú ở quê.
Quê ngoại của em là một vùng quê yên bình, tĩnh lặng, không ồn ào như thành phố Hà Nội. Trên hành trình về, em luôn hồi hộp và háo hức. Lâu rồi mới có dịp quay trở lại quê ngoại. Cả đường về, lúa xanh mướt, hương thơm của lúa mới trổ đòng bay khắp. Xa xa, những chú bò, trâu chăm chỉ gặm cỏ. Mọi người nông dân nghỉ ngơi bên đường, trán rơi những giọt mồ hôi. Bố em chào họ nồng nhiệt. Tất cả đều như một gia đình, thân thiết với nhau!
Khi đến nhà ngoại, em thấy ngoại đứng ở cổng sẵn sàng đón tiếp. Ngoại lo lắng về em và bố mẹ mệt, đã sẵn sàng chiếc chiếu nằm ngoài hiên để cả gia đình thư giãn. Tuy ngoại có vẻ già đi một chút, nhưng em vẫn thấy ngoại tràn đầy năng lượng! Mái tóc ngoại đã chuyển sang màu bạc, chỉ còn vài sợi đen lưa thưa. Ngoại vuốt nhẹ mái tóc em, hỏi về sức khỏe, học tập và dành những lời quan tâm.
Nghỉ ngơi một chút, em nhanh chóng giúp ngoại hái hoa quả trong vườn. Vườn nhà ngoại thật là phong phú với đủ loại quả tươi ngon! Na, ổi, khế,... Mỗi loại quả đều hấp dẫn, em hái về để cả gia đình thưởng thức. Quả trên tay ngoại trồng thì khác biệt. Ngon và mát mẻ không tả nổi!
Trong nhà ngoại, có một chú mèo đáng yêu. Em vui chơi với chú ấy suốt ngày mà không thấy chán. Buổi tối, em giúp ngoại hái rau để chuẩn bị bữa cơm tối. Khi cả gia đình quây quần bên nhau, thấy ngoại hạnh phúc, lòng em cũng tràn ngập hạnh phúc. Em yêu quý ngoại nhiều, nhưng ngoại không muốn chuyển đến sống cùng gia đình vì đã quen với cuộc sống quê. Ngoại nói: 'Ở quê mình mình thoải mái, không muốn đổi đâu con ạ'.
Hôm sau, lúc tạm biệt ngoại, trong lòng em tràn ngập nỗi buồn. Em mong chờ hè nhanh chóng đến để có thêm thời gian về thăm ngoại.
4. Bài mẫu số 4: Hành trình quay về quê hương
Hè năm ngoái, ba mẹ dành thời gian cho em về quê ngoại, thăm ông và cậu mợ. Dù chuyến đi chỉ kéo dài 10 ngày, nhưng em để lại nhiều kỷ niệm ý nghĩa khó quên.
Năm ngoái, em trở về quê một mình, ba mẹ vẫn ở lại vì công việc bận rộn. Quê ngoại yên bình, nằm gần cánh đồng lúa bát ngát. Mùa thu lúa chín vàng bừng tạo nên bức tranh hữu tình. Bà con làng xóm bắt đầu ngày sớm, dắt trâu và kéo xe bò ra đồng thu hoạch lúa.
Em thúc cậu mợ cho em đi dắt trâu cùng với thằng Tèo. Cậu mợ cho em ngồi trên chiếc xe bò, và chúng ta bắt đầu hành trình ra đồng. Lần đầu ngồi trên xe bò, em thấy thích thú, mặc dù xe di chuyển chậm nhưng an toàn. Cánh đồng lúa đầy bông, mọi người cười đùa hạnh phúc, có vẻ như là vụ mùa bội thu.
Bà ngoại biết em thích ăn bánh lá, nên mỗi khi đi chợ, bà đều mua cho em hai cái. Buổi chiều tại quê thật tuyệt vời, không khí trong lành và mát mẻ. Ông ngoại làm cho em và Tèo một con diều sáo to lớn. Khi gió thổi, chúng tôi mang diều ra thả. Cảm giác nhìn diều bay lượn giữa bầu trời bao la thật sự thú vị và dễ chịu.
Quê ngoại không phồn thực phẩm như thành phố, nhưng tình cảm ở đây ấm áp, mọi người thân thiện. Dù chỉ là kì nghỉ ngắn tại nhà ngoại, hàng xóm vẫn ghé thăm, tặng em những chiếc bánh quy ngon lành. Em cảm kích tình cảm này lắm.
Thường xuyên, thằng Tèo dẫn em đi chăn trâu cùng. Họ chăm chỉ làm việc từ chiều đến tối, chỉ lùa trâu về khi trăng lên cao. Trẻ con ở xóm này ai cũng tham gia chăn trâu, mỗi đứa đều có công việc riêng. Em thích thú bởi những hình ảnh tươi vui khi đứa nào tát cá ở dưới con mương dài.
Lần đầu tiên em được trải nghiệm việc tắm ao. Ngoại phải ở trên bờ để trông nom, em mới dám bước xuống ao tắm. Cảm giác đắm chìm trong dòng nước xanh mướt của ao quê là điều tuyệt vời. Em rất hào hứng và hạnh phúc.
Dù chỉ ở quê ngoại mười ngày nhưng em đã tích luỹ nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Mong rằng hè năm nay, ba mẹ sẽ cho em trở lại quê ngoại để được trải nghiệm những khoảnh khắc thoải mái mà không cần lo lắng.
5. Bài mẫu số 5: Hành trình Quay Về Ngôi Quê Thân Yêu (Độc Đáo)
' Quê hương, bản năng là mùi của khế chín ngọt
Con leo cây hái mỗi quả, hạnh phúc từng khoảnh khắc
Quê hương, đoạn đường đi học, bóng dáng rợp cổ thụ'
Đã bảy năm trôi qua, từ khi tôi rời xa quê hương. Lúc nhỏ, tôi chưa có đủ khả năng để lưu giữ nhiều ấn tượng về vùng đất mình sinh ra. Gia đình tôi lên thành phố, và chúng tôi đã gắn bó với cuộc sống đô thị. Nhưng năm nay, cả gia đình quyết định quay về quê nhà, đón Tết cùng ông bà.
Ngày ấy, khi chúng tôi chuẩn bị những món quà và bánh trung thu cho bà con, tâm hồn chúng tôi tràn đầy kỳ vọng và hạnh phúc. Trên đường về, cảm giác hồi hộp và ngóng trông không tưởng. Khi đến gần quê nhà, tôi ngạc nhiên trước những biến đổi lớn của nơi quê mình. Trước kia, tâm trí tôi chỉ ghi nhớ những con đường đất đỏ, những ổ gà, ổ voi lớn, giờ đây đã thay đổi hoàn toàn. Những con đường mới được làm bằng bê tông, rộng lớn và thẳng tắp. Trong không khí tết, đường phố được trang trí bằng lá cờ quốc kỳ đỏ rực. Những ngôi nhà trong làng trở nên mới mẻ và đẹp đẽ. Mặc dù có những sự thay đổi, hồn quê vẫn in sâu. Vẫn là những cánh đồng mênh mông, xanh tươi, những đàn cò trắng trải rộng bay lượn tạo nên cảnh đẹp yên bình. Những chú bê con theo bò mẹ, ngây ngất gặm những đám cây non xanh tươi trên sườn đồi, ánh mặt trời dần chìm xuống, tạo nên khung cảnh hoàng hôn trên quê hương êm đềm.
Đến nhà ông bà, chúng tôi được mọi người đón chào nồng hậu, niềm vui tràn ngập khi gặp lại nhau. Bóng dáng ông bà đã già và gầy đi nhiều, tôi thấu hiểu lòng thương quá, mái tóc bạc phai đã chiếm hơn một nửa, đôi bàn tay nhăn nheo từng nếp nhờ thời gian trôi. Hình ảnh ông bà lúc ấy in sâu trong tâm trí tôi. Ông bà nhìn tôi và nói: 'Nhìn nhanh lên, mới ngày xưa còn nhỏ nhắn mà bây giờ Lan đã lớn như vậy rồi'. Mọi người chuẩn bị bữa tiệc tối, trò chuyện về công việc, cuộc sống, tạo nên không khí ấm cúng. Sau khi bữa tiệc kết thúc, mẹ phát quà nhỏ đại diện cho gia đình xa quê.
Do mệt sau chuyến đi, tôi đi ngủ sớm, được nằm cùng ông bà. Bên trong vòng tay và sự ấm áp của ông bà, tôi cảm thấy hạnh phúc biết bao. Lâu lắm rồi mới nghe lại giọng ông bà, được nghe những câu chuyện xưa vui vẻ và nằm trên chiếc giường chiếu cũ. Thời gian có thay đổi nhưng tình cảm vẫn đọng mãi, vẫn ấp ủ trong trái tim ta.
Buổi sáng hôm sau, tôi dạo quanh xóm cùng bà mẹ, không khí tinh khôi, khác biệt với thành phố khói bụi. Mỗi ngôi nhà trổ bông với những dải rau xanh mướt được chăm sóc cẩn thận. Sương mai trên lá cây, tiếng chim hót chào ngày mới làm cho cảnh sắc trở nên thêm phần huyền bí. Một số cô bác đã đi chợ tết sớm, bày bán rau xanh, hoa kiếm ít lời để chào đón tết. Chợ quê luôn sôi động, người mua người bán hối hả, gần tết có nhiều mặt hàng đa dạng, đặc biệt là bánh kẹo và trang phục cho trẻ em.
Những ngày tết ở quê là những khoảnh khắc hạnh phúc nhất. Tôi cùng bạn bè trong xóm đều diện những bộ trang phục mới, đi chúc tết và nhận lì xì từ mọi người. Bố mẹ tôi cũng tham gia chúc tết bà con xóm, trong không khí phấn khích và vui vẻ.
Đi về quê, niềm vui và hạnh phúc tràn đầy trong tôi. Lòng tiếc nuối vì thời gian quá ngắn, ước gì có thêm nhiều cơ hội để trở lại quê hương thân thương.
Trong phần Kể về lần đầu tiên em được đi chơi xa, hãy chuẩn bị kỹ càng để có bài học tốt. Ngoài ra, Nhớ lại một lần em làm việc xuất sắc là một bài học quan trọng ở chương trình Ngữ Văn lớp 6, mà mọi em cần chú ý đặc biệt.
III. Bài văn mẫu Kể về chuyến thăm quê lớp 8
1. Bài mẫu số 1: Hành Trình Quay Về Nguồn Cội (Chuẩn)
Quê hương của tôi như một phần của máu thịt, không khác gì tình yêu dành cho mẹ, dành cho cha. Nhắc đến quê hương, lòng tôi xao xuyến, bồi hồi. Mỗi chuyến về quê làm tôi cảm thấy trái tim đầy yêu thương và hạnh phúc.
Mùa hè lớp 4, ngoại dẫn tôi về quê chơi. Thôn quê với dòng sông nhỏ, cánh đồng lúa chín và cây đa xanh bóng. Cảnh đẹp của thôn quê với bầy cò trắng bay nghiêng trên bầu trời khiến tôi say đắm. Hồn quê đẹp, nhưng tình quê còn đẹp hơn, ấn sâu vào tâm hồn người dân.
Trở về, được ôm trong vòng tay yêu thương của gia đình, nhận sự chào đón ấm cúng từ hàng xóm và đám trẻ. Mọi người hỏi thăm, khen ngợi, tạo cho tôi cảm giác đặc biệt. Cuộc trò chuyện về cuộc sống của mọi người làm cho không khí thêm phần ấm áp và gần gũi.
Sáng sớm, tôi dậy cùng bà ra vườn. Ngôi nhà xanh nước biển, mái ngói đỏ tươi, sân rộng và sạch sẽ. Trong vườn, rau xanh, trái cây bưởi, xoài, ổi tươi tắn. Hương quả chín hòa trong mùi hoa ổi và tiếng chim hót. Bác nông dân làm việc cùng với chúng tôi. Tưới nước cho rau, hái trái cây, kể chuyện vui vẻ. Mỗi khoảnh khắc đều tràn đầy hạnh phúc.
Hàng xóm tôi tranh thủ ghé qua chơi, chúng tôi chơi trò đuổi bắt, bắn bi,...được thảnh thơi và thoải mái. Lâu rồi tôi mới cảm nhận được sự vui vẻ như thế. Chiều về, chúng tôi ra đồng mò ốc, công việc thú vị nhất. Quanh ruộng lúa, mương, chúng tôi bắt những chú ốc ngủ quên mang về. Cùng nhau ăn ốc thơm ngon, kể chuyện trường lớp vui vẻ.
Chỉ mới một tuần ở quê mà tôi phải nói lời tạm biệt, trở về thành phố. Mặc dù nghỉ hè còn nhiều, nhưng tôi phải về giúp mẹ, dọn dẹp nhà cửa. Mọi người chia tay nhau, lưu luyến không lẻo. Cô dì gửi quà là những quả trứng, người con gái gửi một con gà. Những món quà bình dị nhưng ấm áp tình quê. Bất kể ở đâu, quê hương vẫn ở trong tôi.
Các em có thể tham khảo thêm về các bài văn mẫu Kể lại trải nghiệm để làm giàu kiến thức cũng như tìm thêm ý tưởng cho bài văn Kể về trải nghiệm, chuyến thăm quê.
- Xem thêm: Kể lại trải nghiệm đặc biệt
2. Bài mẫu số 2: Hành Trình Trở Về Nguồn Cội
Quê hương em ở xa thành phố, ít khi có cơ hội về. Mặc dù đã mười hai tuổi, em chỉ về quê một lần. Tuần trước, nhờ ngày nghỉ của bố, em có cơ hội trở về quê nội.
Bố thông báo trước ba ngày. Đợi đến ngày lên tàu, em hâm nóng niềm vui. Chuyến tàu đông đúc, ồn ào, nhưng niềm vui của em không nguôi. Cảnh đẹp ngoại ô khiến em thích thú. Tàu chạy cả ngày, em không muốn ngủ, để mắt nhìn xung quanh. Cảnh làng, đồng, đồi, phố chợ khiến em hồi hộp. Em chỉ miên man suy nghĩ đến khi tàu đến sân ga.
Nhà nội cách sân ga gần, cả gia đình quyết định đi bộ. Trên đường sỏi, đá kêu lạo xạo, em cảm thấy điều gì đó lạ. Đến cổng nhà bà nội, bà ra đón vui mừng. Em vứt túi đồ xuống đất, ôm bà nội mà nức nở. Buổi tối qua đi trong giấc ngủ êm đềm bên bà nội.
Sáng hôm sau, bà gọi em dậy sớm, và em thấy lòng không muốn ngủ lười như ở thành phố. Bây giờ, em kỹ quan sát ngôi nhà của ông bà nội. Ngôi nhà ba gian bị gió sương làm chuyển sang màu nâu bạc, nhưng bên trong vẫn ấm cúng, thiêng liêng và gần gũi. Trong bữa cơm buổi sáng, em cố khớp những hình ảnh đã hình dung với thực tế của ông bà nội. Ông bà trẻ trung hơn em tưởng. Dù đã ngoài bảy mươi, ông vẫn khỏe mạnh và mạnh mẽ. Bà nội tóc có chút bạc, nhưng vẫn nhanh nhẹn lắm.
Bữa cơm xong, em bắt đầu thưởng thức cảm giác thú vị của đồng quê. Trong khi ông bà, bố mẹ em và các chú bàn công chuyện, em được anh chị họ rủ ra đồng chơi. Các anh chị chăm sóc em, làm em trở thành tâm điểm. Những ngày ở quê, em được trải nghiệm những trò chơi mới lạ. Những trò chơi dân dụ như chọi dế, đánh cỏ gà, đá bóng bằng trái bưởi phơi khô... và cả những buổi đi chăn trâu ngộ nghĩnh. Em quen thêm nhiều người bạn mới, mọi người dễ gần và thân thiện. Điều lạ là mọi người ở đây đều dễ gần, dễ chơi và nhanh chóng trở thành bạn thân, khác biệt với thành phố.
Những ngày ở quê trôi qua nhanh, em nuối tiếc vì hầu hết cuộc chơi chơi xổ sốu chưa kịp kết thúc. Ngày trở về thành phố, ông bà tặng em nhiều quà. Bà ôm em, nước mắt của bà chưa rơi. Bà nói: 'Cháu ngoan, về thành phố nhớ học hành chăm chỉ, lần sau trở lại chắc cháu lớn lên rất nhiều.' Em không khóc như khi mới về, chỉ cảm thấy ấm áp và thiêng liêng trong lòng bà nội.
3. Bài mẫu số 3: Hồi Ức Quê Hương
Tuổi thơ của tôi gắn bó với thành phố sầm uất, nhưng mỗi khi nghỉ hè về quê, tôi tràn ngập hạnh phúc. Năm ngoái, với thành tích học sinh giỏi, tôi được bố mẹ cho về quê chơi một tháng với ông bà.
Đường về quê xa lắc, xa lơ. Tôi nhớ câu nói của Dế Mèn khi trở về thăm nhà. Mèn vui vẻ khi quay trở lại quê hương, và tôi cũng hăng hái như vậy. Dù đi xa, tôi không cảm thấy mệt mỏi, chỉ cảm thấy háo hức.
Ở quê, tôi thấy không gian trong lành, sảng khoái, khác biệt hoàn toàn so với thành phố ồn ào. Ông bà rất vui khi tôi đến, cưng chiều tôi vì thường xuyên sống xa. Quê có không chỉ ông bà mà còn nhiều chú, cô. Ngay khi về, mấy đứa em họ kéo tôi đi chơi và giới thiệu tôi đến mọi người, khiến tôi ngượng ngùng. Những người dân quê thật thà, giản dị và chân thành.
Những ngày ở quê, mỗi ngày tôi được thưởng thức kế hoạch hấp dẫn của các em. Cùng đi cất vó tôm, chơi ô ăn quan, chơi chuyền hay trốn tìm. Chiều đến, tôi với các em ra bờ đê lộng gió, tổ chức thi thả diều. Diều màu sắc bay liệng trên bầu trời, tạo nên bức tranh thanh bình và tuyệt vời. Tôi ước mình như con diều để có thể tự do bay về quê nhà bất cứ lúc nào. Các bạn còn hướng dẫn tôi làm diều, một trải nghiệm đơn giản nhưng đầy kiên trì và sự chịu khó.
Những kỷ niệm đẹp nhất về thời thơ ấu của tôi liên quan đến những ngày mưa ở quê. Một cơn mưa rào kéo dài, khiến bọn trẻ chạy ra đồng nghịch nước. Tôi nhìn mưa như một tấm màn trắng trải khắp không gian. Tạnh mưa, chúng tôi chạy ra đồng bắt tôm, tép. Bước qua cây cầu nhỏ, tôi sợ nhưng cuối cùng liều lĩnh vượt qua. Bắt được tôm tép, tôi cảm thấy như người lao động thực thụ. Bất ngờ ngã xuống kênh, nhưng đó lại là một kỷ niệm đáng nhớ.
Một tháng hè nhanh chóng trôi qua. Khi phải rời quê, tôi cảm thấy nuối tiếc. Tôi đưa quà cho các cô, các chú, nắm tay các em hàng xóm. Những món quà ấy tôi giữ đến tận bây giờ, là những kỷ niệm về thời thơ ấu ấm áp.
'Quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày....' Câu thơ đẹp này làm tôi nhớ ông bà và những kỷ niệm về quê hương. Lúc đó, tôi mong mình là cánh diều để bay về ngay quê nhà.
4. Bài mẫu số 4: Kể về một chuyến thăm quê
Bố mẹ tôi kết hôn ở thành phố, và dù tôi sinh ra ở đó, nhưng họ luôn nhắc tôi giữ kết nối với quê hương. Khi tôi lên lớp 6, bố mẹ quyết định để tôi trải nghiệm cuộc sống ở quê nội, ở bên bà nội một khoảng thời gian.
Niềm vui và hồi hộp lan tỏa khi tôi được phép về quê. Trên đường về, bố mẹ nhắc nhở tôi phải nghe lời bà và giữ cho bà vui vẻ. Tôi hứa hẹn với trái tim rối bời.
Sau một hành trình dài, quê nội xuất hiện trước mắt tôi. Cảnh đồi lúp xúp và rừng cọ mở ra như một bức tranh tuyệt vời.
Nhà nội nằm nép ở chân đồi, qua cây cầu tre bắc qua suối nhỏ. Ngôi nhà ngói năm gian, với nhiều cửa sổ, bao quanh là vườn cây xanh mát và vườn rau đủ loại. Bước chân đầu tiên, tôi cảm nhận ngay sự mát mẻ và bình yên của miền quê.
Từ nhà nội nhìn ra, tôi trầm trồ trước những đồi thấp phủ một màu xanh tươi của cỏ cây, xen lẫn với những thân cọ cao vút. Buổi chiều, ánh mặt trời tắt dần, tiếng mõ của đàn bò về chuồng hòa quyện với tiếng reo vui của trẻ con chăn trâu. Trên bầu trời, đàn chim bay lượn tạo nên một bức tranh yên bình. Buổi chiều ở quê nội thật tuyệt, mơ ước được dạo chơi cùng bạn nhỏ giữa những đồi xanh mướt. Về sau một ngày đi đường, tôi ngủ say trong lòng nội. Trong giấc mơ, tiếng hót của chim ấn tượng như điệu nhạc khai trương buổi sáng. Mẹ gà mái gáy gọi con, hai chú cún nhảy nhót trên sân. Buổi sáng tại đây quá tuyệt vời.
Chạy ra sân, tôi ngắm cây chuối rung động trong gió, ao cá nổi bật với những chú cá vui đùa. Bữa sáng đơn giản chỉ có khoai lang luộc, nhưng với vị ngọt và béo của khoai quê, tôi no nê đến bụng. Hai bà cháu hòa mình vào làn hương chè, hái những búp chè non xanh mướt. Nội tôi, dù già nhưng vẫn khéo léo hái chè. Mọi người cười đùa, tận hưởng niềm vui giữa quả đồi tươi tốt.
Gần trưa, khi ánh nắng mặt trời đầy, bà cháu tôi trở về nhà. Bóng bà nghiêng theo nắng, tôi cảm thấy thương bà. Bà mỉm cười, nói rằng làm việc giúp con người khoẻ mạnh. Buổi chiều, khi ánh nắng hè dịu dàng, tôi đứng trên cầu, ngắm dòng nước trong veo. Thỉnh thoảng, đàn cá lướt nhẹ, tạo nên một khoảnh khắc tĩnh lặng.
Sau mấy ngày ở quê nội, tôi kết thêm nhiều bạn mới, những người thân thiện và chân chất. Họ giới thiệu tôi với những đặc sản của vùng quê. Buổi trưa, chúng tôi ngồi dưới bóng cọ, nghe gió thổi qua lá cây, cảm nhận hương thơm của đồng quê. Quê nội tôi đẹp đến lạ thường. Ngày chia tay, bà nội nhìn tôi rơi lệ, chúc tôi học giỏi để trở về thăm. Khi bước lên xe, quê nội khuất xa, tôi hứa sẽ trở lại năm sau. Trong tôi, quê nội là nơi gần gũi và thân thương.
Chủ đề 5: Hành trình thăm quê
Đầu năm học, bố hứa nếu em đạt danh hiệu Học sinh giỏi, hè sẽ có chuyến thăm quê. Em nỗ lực, và bố giữ lời hứa.
Buổi sáng hôm đó, hai cha con tỉnh táo sớm, chuẩn bị kỹ lưỡng cho chuyến đi quan trọng. Chiếc Honda được làm sạch, túi quà kỹ càng. Mẹ em nắm tay, dặn dò:
- Em truyền lời thăm ông bà, chúc hai cha con một chuyến đi tràn đầy niềm vui!
Chiếc xe máy như viên hạt lựu điều mình trên con đường mịn màng, mở rộng. Những dãy cây, những mái nhà ven đường nhanh chóng lùi vào phía sau. Hơi gió sớm thổi nhẹ, làm cho tâm trạng em bồi hồi. Hai bàn tay ôm chặt lưng bố, em hát vang vọng:
Quê hương là chuỗi khế ngọt
Dành cho con mỗi ngày hái
Quê hương là đường học đường
Con về đầy bướm vàng bay...
Quê nhà em tọa lạc tại huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh, nơi nổi tiếng với hội Lim, với những bản dân ca quan họ ngọt ngào, với tranh Đông Hồ nổi tiếng khắp nơi. Bố em sinh ra và lớn lên trong ngôi làng cổ bên bờ sông Đuống. Xa quê, bố thường nhớ về những kỷ niệm thơ ấu gắn liền với cây đa, bến nước, mái đình,...
Hành trình kéo dài hơn một giờ, hai cha con em đến cổng làng. Một đoàn người lao động nông nghiệp đang bước ra khỏi cánh đồng sau mỗi vụ thu hoạch. Bố con em vui vẻ chào hỏi, mọi người đáp lại bằng những lời chào trân trọng. Trái tim em ấm áp bởi tình cảm quê hương thân thương.
Ngôi nhà của ông bà nội nằm kia! Một ngôi nhà ngói năm gian nằm giữa một khu vườn cây trái tươi tốt. Dãy cây cau cao vút xen kẽ những buồng sai trái. Giếng nước bên cạnh vẫn nguyên giữ vẻ xanh mát. Dưới tán cam, bầy gà mẹ con đang vui đùa, rụt lông và rỉa cánh...
Ông bà, các bác và các anh chị mừng rỡ đến đón. Một số người dắt xe, một số người xách túi... Tiếng nói và tiếng cười nổ tung trên khắp sân đón tiếp họa mình.
Ông nội nắm tay em, dẫn vào nhà. Ông mỉm cười, bộ râu bạc nhẹ nhàng rung động:
- Cu Thuận, con trai của bố Thành, năm nay học tập thế nào, kể đi con!
Em lặng lẽ nói rằng em đạt danh hiệu Học sinh xuất sắc, ông mừng lắm, vuốt nhẹ đầu em khen:
- Cháu giỏi quá! Mấy tháng nữa lên lớp 7 rồi, phải cố gắng hơn nữa nghe chưa!
Bầu không khí nhà nhà tràn ngập tiếng cười. Em xấu hổ chạy đến nấp sau lưng bà nội.
Mấy ngày ở quê, em thăm hết thảy họ hàng; được lên thăm chùa Bút Tháp, đi cùng anh chị ra đồng xem lúa chín...
Rằm tháng bảy là lúc vui nhất, anh Tiến và bác Cả dẫn em ra sân đình chơi với bọn bạn. Chúng mình tham gia trò rồng rắn lên mây, trò ú tim tìm bắt, trò chồng nụ chồng hoa... Những đêm đó, chúng mình tung tăng chạy nhảy trên thảm rơm vàng. Mùi rơm mới thơm nồng lan tỏa trong không khí, dưới ánh trăng sáng huyền bí. Cảnh quê hương em dưới ánh trăng thật là mộng mơ.
Trên đường về thành phố, em thì thầm bên tai bố:
- Bố ơi, con thích sống ở quê lắm ạ! Tết này bố đưa cả mẹ và em Hoa về quê ăn Tết nhé, bố nhé!
Bố em nở nụ cười:
- Ý kiến của con thật hay! Bố rất tự hào về con trai của mình!
6. Bài mẫu số 6: Kể về một chuyến thăm quê
Đêm nay, trăng thượng tuần ló dạng trên đỉnh núi Ba Vì, khiến cho mẹ và chị em tôi vừa đến nhà ông bà ngoại tại làng Bơn Đống. Đây là một làng văn hoá của 84 gia đình người dân tộc Mường, nằm trong vùng Ba Vì, Sơn Tây, hiện nay thuộc Hà Nội.
Dù ông bà tôi đã ngoài 80 tuổi, nhưng sức khỏe vẫn rất tốt. Họ có sáu người con, bao gồm bốn trai và hai gái. Mẹ tôi là con út, sau khi lấy chồng người dân tộc Kinh ở miền xuôi. Hiện nay, ông bà ngoại của tôi sống chung với bác Công, con trai thứ ba của họ.
Sau cơn bão dữ năm 1981, ngôi nhà sàn của ông bà ngoại tôi bị hủy hoại, buộc phải xây dựng lại thành ngôi nhà năm gian ấm cúng, nằm yên bên sườn đồi dưới chân núi Ba Vì.
Làng Bơn Đông mênh mông, trải dài trên những ngọn đồi rộng lớn, cây cỏ xanh tươi, phủ mình bên dưới bóng cây um tùm. Dòng suối Bơn chảy mát, nước trong veo, những viên đá cuội vàng óng ánh dưới đáy nước; khi mùa mưa đến, dòng nước hùng vĩ cuốn trôi suốt ngày đêm.
Bước qua chiếc cầu gỗ bắc ngang suối Bơn là bước vào con ngõ, sân, và nhà của ông bà ngoại. Sân rộng phẳng xi măng, nền nhà lát gạch hoa sạch sẽ, bóng bẩy.
Lần đầu tiên đến nhà ông bà và nhà bác Công, tôi bất ngờ trước cảnh đẹp tuyệt vời. Ở miền xuôi, mẹ tôi là giáo viên tiểu học, bố là bác sĩ quân y, nhưng nhà cửa và vật dụng vẫn giữ sự đơn sơ. Ngược lại, nhà ông bà và nhà bác Công tràn ngập sự ấm cúng và sang trọng.
Góc sân là một bảo tàng cá ao mênh mông, rộng hơn 400 mét vuông, nuôi cá mè và cá trắm. Bờ ao xanh tươi, vươn mình hàng chục cây ổi. Ổi không chỉ để bán, để ăn mà còn là nơi nuôi cá. Cùng chung khu vực là chuồng nuôi gia súc, gia cầm, với lợn nái, lợn thịt, trâu bò và gà, ngan. Một hình ảnh hòa quyện giữa thiên nhiên và sinh động của đàn vật nuôi.
Nội thất trong nhà lẫn giường tủ toàn bằng gỗ quý. Tủ lạnh, máy giặt (loại xịn) và xe máy hiện đại, là những đồ dùng không thể thiếu trong ngôi nhà của bác Công. Dù bận rộn với việc trồng trọt và chăn nuôi, bác Công vẫn dành thời gian cho việc chăm sóc chuồng bồ câu. Mỗi năm, thu nhập kinh tế từ việc bán sữa tươi và chuồng bồ câu của gia đình lên đến 50 triệu đồng, tạo nên cuộc sống phong cách cho họ. Người ta thường nói: 'Bác Công là nông dân triệu phú của vùng'.
Mặc dù sách vở còn khiêm tốn, góc học tập của anh Thuận (lớp 9) và chị Hoà (lớp 6) được sắp xếp gọn gàng và ngăn nắp. Họ không chỉ là học sinh nỗ lực mà còn tham gia lao động với bố mẹ. Bố mẹ tôi đã tặng quần áo mới và cặp sách đẹp cho hai cháu.
Mấy ngày sau, anh Thuận và chị Hoà đã đưa hai 'vị khách dân tộc Kinh' đi thăm quan Bơn Đống, thăm gia đình của những người bạn. Gia đình nào cũng sắp xếp ngăn nắp, thoải mái. Anh em tôi nhận được sự đón tiếp ấm cúng, thân thiện. Đặc biệt, việc được tham gia lội suối và leo núi theo nẻo đường Sơn Tinh để rước khách khiến cho kỳ nghỉ thêm phần trọn vẹn.
Mị Nương đã bước lên tầng son..., ngắm cá trắm, cá mè đùa giữa bức tranh trăng và hái những quả ổi chín rụng bên mé cảnh ao. Còn được thưởng thức nét tươi mới của suối khiến mọi lo âu tan biến.
Cùng bà thăm chợ, rong chơi trong khu rừng hoa...
Năm ngày vui vẻ trôi qua như gió. Chị em tôi lại lưu luyến, chấp nhận về nhà với mẹ. Dù ông bà và bác Công cố giữ lại hai cháu để cùng chơi..., nhưng mẹ đã hứa: 'Năm sau, gia đình chúng tôi sẽ quay lại để thưởng thức niềm vui quê ngoại thêm lâu dài...'
Chuyến đi về quê ngoại tràn ngập những kỷ niệm đẹp đẽ, để lại dấu ấn khó phai trong tâm hồn tôi.
Ngoài việc học những kiến thức đã được truyền đạt, các bạn cũng nên chuẩn bị và tìm hiểu về phần Thách đấu giữa Sơn Tinh và Thuỷ Tinh trong bối cảnh hiện đại với máy xúc, máy ủi, xi măng và cốt thép,... để có cái nhìn sâu sắc hơn về những kiến thức sẽ được trình bày trong chương trình sắp tới.